Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1194: Nhân tộc tặng (Hạ)




- Cho dù thế nào cũng phỉa đánh một trận mà.

Sở Mộ mỉm cười, nói.

Mặc dù không nắm chắc nhưng trận chiến này không thể thất bại, bởi thất bại là chết.

Cuối cùng ai thắng ai thua ai sống ai chết không nói trước được, chỉ có quyết đấu chân chân chính chính mới biết.

Kiếm ý tám chuyển đã xua tan cảm giác bất thường và mặt trái trong tinh thần Sở Mộ, hắn có thể bảo trì thanh tỉnh chiến đấu với kẻ địch.

- Ngươi đấu với Minh Lạc một trận không chỉ quan hệ tới sinh tử của ngươi, cũng quan hệ đến vinh dự của Nhân tộc và Minh Thần tộc chúng ta, cho nên Minh Thần tộc nhất định sẽ hết sức võ trang Minh Lạc, cũng cấp cho hắn át chủ bài.

Tổng giáo tập nói:

- Ngươi chiến đấu vì chính mình, đồng thời cũng chiến đấu vì Nhân tộc Tử Linh Châu chúng ta, cho nên chúng ta không thể bỏ mặc ngươi tự chiến đấu.

Tổng giáo tập nói rõ với Sở Mộ, Minh Thần tộc sẽ hết sức võ trang cho Minh Lạc, giúp Minh Lạc có thêm át chủ bài, Minh Lạc còn mạnh hơn bình thường, đồng dạng Nhân tộc không bỏ mặc Sở Mộ, cũng gia tăng nội tình cho Sở Mộ, cấp cho hắn át chủ bài đối kháng với Minh Lạc.

Tổng giáo tập cũng không thừa nước đục thả câu, vung tay lên ném bốn quang cầu cho hắn

Tổng giáo tập bắt đầu giới thiệu với Sở Mộ, hắn chỉ vào quang cầu đầu tiên, một kiện áo bào xuất hiện trước mặt Sở Mộ.

Áo bào màu xanh nhạt, phía trên có ánh trăng màu bạc, đồ án xinh đẹp và tĩnh mịch..

- Đây là bảo y Vương cấp cực phẩm, tên là Ngân Nguyệt bào, có thể thanh tâm trữ thần, dùng kiếm cương hộ thể rót vào sẽ kích phát vòng bảo hộ trên bảo y, có thể ngăn cản một kích toàn lực của kiếm giả sáu chuyển không bị phá, cũng có thể suy yếu thật lớn công kích toàn lực của kiếm giả bảy chuyển, chất liệu bản thân có thể sánh ngang kiếm khí Vương cấp cực phẩm, hơn nữa có thể giảm nhẹ ba thành lực công kích.

Tổng giáo tập giới thiệu.

Nghe tổng giáo tập nói thế, Sở Mộ kinh ngạc.

Hắn thật sự cần một cái bảo y nhưng bảo y khó được, không nghĩ tới hiện tại có một kiện.

Mặc bảo y lên người, hắn có thể bỏ qua công kích toàn lực của kiếm giả sáu chuyển, cũng suy yếu công kích của kiếm giả bảy chuyển thật lớn, hơn nữa chất liệu bảo y khó bị phá hư, còn có thể giảm bớt ba thành lực công kích, hiệu quả rất rõ ràng.

Bảo y còn có công hiệu thanh tâm trữ thần khó có được.

Tổng giáo tập lại vạch quang cầu thứ hai, đó là một kiện bảo giáp, bảo giáp màu trắng bạc, không biết dùng da thú nào luyện thành, phía trên cũng có hào quang màu bac.

- Đây là bảo giáp Vương cấp cực phẩm, có thể bảo hộ nửa người trên và hai tay, Tên là Lượng Ngân bảo giáp, cho dù kiếm khí Vương phẩm cũng không thể phá hư, có thể ngăn cản mũi nhọn của kiếm khí Hoàng cấp Hạ phẩm, có thể tự động sinh ra vòng bảo hộ, vòng bảo hộ không phá người cơ bản không bị thương tổn, vòng bảo hộ bị phá, bản thân bảo giáp giảm bớt ba thành lực công kích, giảm bớt tổn thương thân thể.

Sở Mộ mặc bảo giáp trên bảo y, lực phòng ngự bản thân tăng nhiều, không nhìn công kích, công kích lên người mình suy yếu tầng tầng, cho dù cuối cùng đánh trúng thân thể cũng không tạo thành thương tổn quá lớn.

Đương nhiên nếu công kích khủng bố, cho dù mấy tầng phòng hộ cũng không đủ dùng.

Tổng giáo tập vạch quang cầu thứ ba, đó là một cái ngọc bội màu sắc như trắng như ánh trăng, bên trong ẩn chứa hào quang kỳ lạ, có thể phát hiện hào quang có ba điểm.

- Ngọc bội này tên là Tàn Nguyệt Bội.

Tổng giáo tập cầm ngọc bội và nói:

- Có thể sử dụng ba lần, mỗi khi kích phát một lần có thể giúp ngươi ngăn cản một lần Minh Thần chú thuật công kích, tuy không thể ngăn cản tất cả Minh Thần chú thuật công kích nhưng cũng suy giảm lực lượng Minh Lạc chú thuật, hẳn là đầy đủ.

Đôi mắt Sở Mộ sáng ngời.

Hắn quyết chiến với Minh Lạc, người Minh Thần tộc có Minh Thần chú thuật quỷ dị, tác dụng của bảo y và bảo giáp không lớn bằng Tàn Nguyệt Bội.

Ngăn cản ba lần không nhiều, nói cách khác Sở Mộ phải sử dụng đúng thời cơ, không thể lãng phí, hắn phải nắm bắt thời cơ thật tốt.

Ánh mắt Sở Mộ nhìn vào quang cầu thứ tư.

Tổng giáo tập phá tan quang cầu thứ tư, bên trong có một viên đan dược xuất hiện.

Đan dược màu đen vô cùng thâm thúy giống như có thể thu nạp tất cả ánh sáng, ánh sáng phải ảm đạm khi tới gần đan dược, Sở Mộ nhìn đan dược chằm chằm, cảm giác ánh mắt của mình như bị hút vào, vô cùng quái dị.

Hắn vội vàng dời mắt.

Tổng giáo tập nhìn thẳng vào đan dược mà không bị ảnh hưởng.

- Viên đan dược này tên là Nhập Ma Đan.

Qua thật lâu tổng giáo tập mới dùng ngữ khí quái dị nói ra.

- Nhập Ma Đan, nhập ma nhập ma, tên như ý nghĩa, một khi phục dụng viên đan dược này sẽ tiến vào trạng thái nhập ma, loại trạng thái này khác với tẩu hỏa nhập ma nhưng lại vô cùng tương tự, nó sẽ tăng cường tất cả năng lực của ngươi ít nhất năm thành thậm chí gấp đôi. Trong trạng thái như vậy, bất cứ chú thuật mặt trái nào cũng không có tác dụng, bất cứ thương tổn gì cũng không ảnh hưởng thực lực của ngươi, chỉ có điều sau khi hiệu quả đan dược chấm dứt ngươi sẽ hư thoát, là thân thể và tinh thần cùng hư thoát, ít nhất phải trải qua nửa năm thậm chí một năm điều dưỡng mới khôi phục, nếu như trong trạng thái nhập ma bị thương tổn quá mức nghiêm trọng còn có thể làm căn cơ hao tổn, thực lực giảm xuống.

Ngữ khí tổng giáo tập vô cùng ngưng trọng.

Ánh mắt Sở Mộ lại nhìn Nhập Ma Đan, nội tâm thập phần khiếp sợ, khó có thể tưởng tượng viên đan dược này khủng bố như thế.

Tăng cường tất cả năng lực lên năm thành, đó cũng không phải thực lực tăng lên năm thành, mà là hai khái niệm khác nhau.

Nếu như các phương diện năng lực của Sở Mộ đều tăng lên năm thành, khi đó thực lực Sở Mộ khủng khiếp cỡ nào.

Mặt khác còn bỏ qua tất cả hiệu quả mặt trái của chú thuật, có thể tưởng tượng Nhập Ma Đan này kinh khủng ra sao, hiệu quả cỡ nào?

- Ba cái khác có thể dùng, Nhập Ma Đan có thể không dùng thì đừng dùng.

Tổng giáo tập dùng ngữ khí ngưng trọng nói với Sở Mộ.

- Viên Nhập Ma Đan cũng không phải Thiên Phong Kiếm Cung chúng ta có, cho nên sau trận chiến này nếu không dùng ngươi còn cần trả lại, nếu phục dụng...

Nếu phục dụng thì không cần trả lại

Vài con Huyết Lang một sùng đang tìm đồ ăn trên Huyết Sắc Hoang Nguyên, đột nhiên tất cả quay người ngẩng đầu nhìn sang một hướng, chúng vểnh tai lên nghe ngóng.

Chợt chúng phát ra tiếng kêu nức nở sau đó nhanh chóng co chân chạy như điên.