Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1147: Chiến đội chính thức (Thượng)




Tần Sơn Hà khiếp sợ, sắc mặt vô cùng khó coi, cho dù cách xa vạn mét cũng có thể cảm giác được uy lực hủy thiên diệt địa, dư âm ảnh hưởng trùng kích làm hắn lui ra sau vài bước, Sở Mộ ở trung tâm vụ nổ thế nào?

Vụ khủng bố xuất hiện, nó kéo dài hơn mười hô hấp, một đám mây hình nấm màu đỏ phạm vi trăm mét xông thẳng lên trời, sau đó từng cơn gió mạnh càn quét không gian

Cùng cùng, tất cả đều kết thúc.

Sắc mặt Tần Sơn Hà tái nhợt nhìn qua mảnh đất đó.

Phía dưới nơi kiếm giả Thần Ngưng Cảnh tự bạo tạo thành một hố sâu cực lớn, đường kính năm trăm mét, chỗ sâu nhất cũng đạt hai mươi mấy mét.

Ngoài phạm vi năm trăm mét, mảnh đất màu nâu đen cũng bị san bằng, tạo thành vùng đất bằng phẳng như tấm gương, vô cùng bóng loáng, bao trùm phạm vi mấy ngàn thước.

Không thể tưởng tượng được một kiếm giả Thần Ngưng Cảnh tự bạo có thể tạo ra uy lực đáng sợ đến vậy.

- Dội trưởng…

- Đội trưởng!

Tần Sơn Hà hoảng hốt chạy tới gần, vừa chạy vừa rống to.

Bá Vương cũng chạy đến như điên, Bá Vương rốt cuộc còn sống, nói rõ Sở Mộ cũng không chết.

Chỉ có điều, không biết Sở Mộ hiện đang ở đâu, Tần Sơn Hà vội nhảy xuống thung lũng tìm kiếm nhưng đều không thấy, Bá Vương khi trước nhìn thấy nơi Sở Mộ ngã xuống, liền đi tới phía cuối thung lũng, dùng móng vuốt sắc bén cứng rắn đào lớp đất dày đem Sở Mộ kéo ra.

Sở Mộ quả nhiên còn sống, nhưng đã rơi vào hôn mê, áo khoác ngoài đã bị nghiền nát, trên người có nhiều vết thương, mái tóc đen nhánh nay đã biến thành một màu bạc, giống như cây cỏ bị mất đi sinh cơ vậy.

Làn da cũng xuất hiện vết nhăn, già hơn trước mười tuổi, trông giống như một lão giả tuổi đã xế chiều.

Có thể thấy được, khi Sở Mộ thi triển Phần Huyết Biến đã mang lại tác dụng phụ đáng sợ thế nào, ngay cả nội tạng cũng bởi vì thiêu đốt quá nhiều tinh huyết mà mất đi sức sống. Rơi vào trạng thái nguy kịch.

Tần Sơn Hà kêu mấy tiếng nhưng Sở Mộ đã rơi vào hôn mê, không có một chút phản ứng nào. Không ngờ, nhưng nếp nhăn trên da hắn lại từ từ biế mất, tóc cũng đã khôi phục lại hình dáng ban đầu, cả người tỏa ra sinh cơ kinh người..

- Kim Văn Huyết Dương Đan

Tần Sơn Hà lập tức nhìn sang, hắn nhanh chóng nhìn chiến tích kiếm lệnh tạm thời bị Sở Mộ nắm chặc trong tay phải, tay phải sưng tấy lên.

- Bá Vương, mau rời khỏi nơi này.

Tần Sơn Hà vừa nói vừa đặt Sở Mộ lên lưng trên lưng của Bá Vương.

Vụ nổ vừa rồi đã gây ra động tĩnh quá lớn, rất nhanh sẽ có các cao thủ kiếm giả và dị tộc tới đây. Bọn họ không nhanh chóng rời đi sẽ gặp phải nguy hiểm rất lớn.

Bá Vương có trí tuệ không thấp, cũng rõ ràng điều đó, gật gật đầu, sau đó biến mất, chỉ để lại một đạo tàn ảnh.

Tần Hà Sơn không muốn rớt lại phía sau, dùng tốc độ nhanh nhất đuổi theo.

Một kiếm giả Thần Ngưng Cảnh không cần súc tích liền tự bạo không ngờ uy lực lại mạnh mẽ đến thế, ngay cả không gian giới chỉ cũng bị phá hủy không còn, nếu có ngăn cản được thì cũng bị tổn hại lớn, cũng không biết nó bị nổ tung bay tới nơi nào.

Mạng nhỏ là quan trọng nhất, rời khỏi nơi này mới là vương đạo

Khoảng một phút đồng hồ sau, có từng đạo thân ảnh dùng tốc độ nhanh nhất xuất hiện tại đây. Nhân tộc cùng dị tộc chứng kiến thung lũng cực lớn biến thành mảnh đất bằng bẳng rộng mấy ngàn thước liền biến sắc, uy lực như vậy, cho dù là Kiếm Vương đối mặt chỉ sợ cũng có thể tử vong.

Kiểm tra một chút, không phát hiện ra điều gì khác thường, lại không cùng chủng tộc nên đã lập tức rơi vào chiến đấu kịch liệt, mục tiêu duy nhất chính là đem đối phương giết chết.



Kim Văn Huyết Dương Đan không hổ là Thánh phẩm khôi phục tinh huyết, hoàn toàn khôi phục tinh huyết Sở Mộ tiêu hao lúc trước.

Nếu như là dùng Huyết Dương Đan cần một canh giờ không đủ, muốn khôi phục phải dùng tới ba bốn canh giờ.

Tinh huyết khôi phục kéo theo làn da, mái tóc... Của Sở Mộ khôi phục, thương thế do kiếm giả tà đạo tự bạo cũng đã khôi phục hơn nửa.

Kim Văn Huyết Dương Đan không phải đan dược chữa thương nhưng lại có thể khôi phục tinh huyết, đồng thời kích phát tiềm năng cơ thể, đẩy nhanh tốc độ tự lành, khiến cho thương thế khôi phục nhanh hơn.

Bộ phận thương thế còn lại, Sở Mộ liền phục dụng đan dược cho nên khôi phục cực nhanh.

Chiến tích kiếm lệnh tạm thời đeo trên hông đã đạt tới một nghìn năm trăm tám mươi điểm chiến tích, nhưng vẫn làm Sở Mộ cảm thấy đáng tiếc bởi vì kiếm giả tà đạo đã tự bạo nên không tính là hắn giết.

Chiến tích kiếm lệnh tạm thời là tử vật, không mang trí tuệ cho nên không phán đoán chính xác.

Tuy trái tim của kiếm giả Thần Ngưng Cảnh bị Sở Mộ cắt nát, hắn không thể sống nên phải tự bạo, dù như thế không nằm trong phạm vi tính toán của chiếm tích kiếm lệnh tạm thời.

Nếu không giết chết một kiếm giả Thần Ngưng Cảnh sẽ đạt được không ít điểm chiến tích.

Tuy không có chiếm được chỗ tốt gì, thậm chí còn làm bản thân bị thương nặng phải dùng đến khỏa Kim Văn Huyết Dương trân quý, nhưng vì cứu mình, Tần Sơn Hà và Bá Vương, nếu như không làm cái gì đã bị kiếm giả Thần Ngưng Cảnh chém giết.

Tất cả đều không thể sánh bằng tính mạng chính mình và đồng đội, mặt khác, thi triển Phần Huyết Biến giúp hắn đánh một trận với kiếm giả Thần Ngưng Cảnh, từ đó lực lượng bộc phát của Sở Mộ đạt tới cấp độ mới, hơn nữa còn lĩnh ngộ phong cấm kết ấn, mở ra cánh cửa mới cho bản thân, cũng có hiệu quả kỳ binh trong chiến đấu.

Đây mới thật sự là chỗ tốt.

Hiện tại Sở Mộ và Tần Sơn Hà cùng với Bá Vương trên đường quay về Thiên Phong Cốc.

Lúc trước bởi vì có thương thế, Sở Mộ chỉ có thể cưỡi Bá Vương di chuyển, hiện tại thương thế đã khôi phục hoàn toàn, hắn thu Bá Vương vào không gian chiến thú, cùng Tần Sơn Hà thi triển thân pháp quay về.

...

- Không ngờ Sở Mộ và Tần Sơn Hà mạng lớn như vậy, từ đầu tới giờ vẫn chưa chết.

- Đúng thế, mấy tháng qua Sở Mộ tiến vào Huyết Sắc Hoang Nguyên không có tin tức truyền về, ta cho rằng hắn đã chết, không nghĩ tới hắn vẫn còn sống, đúng là mạng lớn.

- Tần Sơn Hà tiến vào Huyết Sắc Hoang Nguyên nửa tháng, không ngờ hắn còn sống, thật làm người ta kinh ngạc.

Trên đường quay về Thiên Phong Cốc, Sở Mộ và Tần Sơn Hà nghe được rất nhiều tiếng nghị luận.

Cũng đúng, dù sao có nhiều chiến đội tiến vào Huyết Sắc Hoang Nguyên, ở lại lâu nhất cũng chỉ hai ba ngày, nếu vượt quá mười ngày không trở về cơ bản đều chết đi.

Cho dù chiến đội mạnh nhất cũng không dám lưu lại Huyết Sắc Hoang Nguyên vài tháng!

Bọn họ không biết thực lực của Sở Mộ và Tần Sơn Hà, chỉ cảm thấy hai người bọn họ thực lợi hại, lại không biết lợi hại đến đâu, bởi vậy mới phán đoán theo lẽ thường.