Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1089: Phá trận, liên tục đánh bại mười ba người




Giao Long kiếm trận vốn là kiếm trận có uy lực cường đại. Mười ba chiến tướng nghiên cứu Giao Long kiếm trận nhiều năm, đã quen tay hay việc, phát huy uy lực đầy đủ ra.

Một số Kiếm Giả tim rớt cái bịch:

- Sở Mộ sắp thua!

Sở Mộ sẽ thua tại đây sao?

Đương nhiên không, vì Sở Mộ thường là danh từ mang ý nghĩa kỳ tích, biến không thể thành có thể.

Sở Mộ thi triển Nghịch Không Bộ, lắc người biến mất. Ba thanh kiếm khí xẹt qua chém hụt.

Phí Khang biến sắc mặt vội quát:

- Giao Long Đằng Vân!

Mười ba chiến tướng lập tức đổi vị trí, thay đổi trận hình thành vòng tròn như một áng mây trắng, làm thế thủ.

Sở Mộ kỳ dị xuất hiện bên ngoài Giao Long kiếm trận, hắn rút kiếm khỏi vỏ chém ra, tốc độ siêu nhanh nhưng bị chiến tướng thứ bốn, năm, sáu cùng nhau ngăn cản.

Ích lợi của Giao Long kiếm trận là mỗi lần công kích sẽ tập hợp sức mạnh của nhiều Kiếm Giả, hoặc khiến nhiều Kiếm Giả hình thành phòng ngự ngăn cản, suy yếu lực lượng công kích ở hạn mức lớn nhất.

Uy lực nhát kiếm của Sở Mộ rất mạnh, đã dùng Nhập cảnh bước đầu nhưng bị Giao Long kiếm trận của mười ba chiến tướng phân tán sức mạnh, khó tạo thành tổn thương.

Phí Khang lại quát:

- Giao Long Vẫy Đuôi!

Khoảnh khắc chiến tướng thứ mười một, mười hai, mười ba như hợp nhất, cùng ra kiếm chém vào Sở Mộ. Sở Mộ như thấy cái đuôi của giao long quất mạnh, tựa như roi thép thô to.

Trong tất cả đòn công kích của Giao Long kiếm trận thì Giao Long Vẫy Đuôi là yếu nhất nhưng tập hợp sức mạnh của ba chiến tướng, ưu điểm là nhanh nhẹn.

Phí Khang lập tức ra lệnh:

- Đầu Đuôi Gắn Liền!

Phí Khang nhích chân xẹt qua đường cong, trường kiếm đâm hướng Sở Mộ.

Trong mắt đám Kiếm Giả vây xem tựa như một con giao long đập mạnh đuôi vào Sở Mộ, cái đầu há mồm táp hắn. Sở Mộ cùng lúc bị đầu và đuôi giao long công kích.

Áp lực bàng bạc như núi kiếm đè xuống, làm Sở Mộ không thể hít thở, nhúc nhích cũng mất sức.

Sở Mộ vì tránh đòn Giao Long Phiên Thân đã dùng Nghịch Không Bộ, nhưng hắn mới lĩnh ngộ Không chi áo nghĩa có bốn thành, không gian thế giới Thái Cổ mạnh hơn Cổ Kiếm đại lục gấp mấy lần, thi triển Nghịch Không Bộ thêm lần nữa làm sức mạnh của hắn tiêu hao bảy thành.

Tức là Sở Mộ không thể thi triển Nghịch Không Bộ được nữa.

Sở Mộ bùng nổ tất cả sức mạnh, tinh khí thần hợp nhất cao độ, mắt bắn ra tia sáng lạnh sắc bén kinh người. Sở Mộ thi triển Phi Hồng Huyễn Không Bộ đến tận cùng. Phi Hồng Huyễn Không Bộ dung nhập Tê Liệt áo nghĩa vào tăng thêm sắc bén.

Sở Mộ như thanh kiếm bén cắt các tầng áp lực, không lùi còn tiến lên đâm vào Giao Long kiếm trận. Bát Diện Thiên Hoang kiếm như sao băng từ vũ trụ rơi xuống, kiếm đâm hướng chiến tướng thứ tám.

Phí Khang biến sắc mặt quát to:

- Nguy rồi!

Chiến tướng thứ tám biến sắc mặt, cách làm của Sở Mộ nằm ngoài dự đoán của họ.

Giao Long kiếm trận đang trong hai thức Giao Long Vẫy Đuôi, Đầu Đuôi Gắn Liền, chưa kịp biến đổi. Đành hy vọng chiến tướng thứ tám sẽ ngăn được kiếm của Sở Mộ, tranh thủ một cơ hội đổi kiếm trận cho bọn họ.

Tuy không biết rõ Giao Long kiếm trận nhưng Sở Mộ nhiều lần xông khôi lỗi kiếm trận, hắn có hiểu biết chính xác về kiếm trận. Sở Mộ dựa vào trực giác biết rằng đường kiếm này là cơ hội cho hắn, nếu bỏ qua thì rất khó có lại. Nên nhát kiếm này là mạnh nhất.

Một kiếm lặng lẽ như luồng sáng.

Chiến tướng thứ bảy, chín ở bên cạnh chiến tướng thứ tám vội ra kiếm công kích Sở Mộ, hy vọng hắn thu kiếm lại từ bỏ công kích.

Chiến tướng thứ tám không cam lòng yếu thế cũng chém kiếm ra, khi cách hai tấc thì rót hết sức lực lượng toàn thân vào, bộc phát ra, phong lôi nổ vang.

Bọn họ hiểu rõ làm gì cũng phải ngăn cản nhát kiếm của Sở Mộ, khiến hắn tay trắng trở lại.

Sở Mộ lắc cổ tay, kiếm đâm ra bỗng chấn động, khoảnh khắc không phẩy phần ngàn đã đánh bay kiếm của chiến tướng thứ bảy, chín, Bát Diện Thiên Hoang kiếm mượn sức bật đâm nhanh vào chiến tướng thứ tám.

Chiến tướng thứ tám biến sắc mặt.

Nhưng kiếm của Sở Mộ quá nhanh, đến nỗi chiến tướng thứ tám không nhìn kịp, chỉ thấy cổ tay hắn rung lên, kiếm chém ra bị đánh bật rồi lực lượng mạnh mẽ đâm thủng kiếm cương hộ thể, lực lượng càng đáng sợ ngưng tụ vào một điểm đâm trúng ngực gã.

Bạo phá!

Chiến tướng thứ tám cảm giác trái tim mình bị bị mũi kiếm đâm vào, từng đợt cảm giác đau nhức khiến trước mắt gã tối sầm, lảo đảo thụt lùi hai bước, ngửa đầu phun ngụm máu ngã ra sau.

Thoáng chốc Giao Long kiếm trận lộ ra sơ hở.

Sở Mộ một hơi chém ra kiếm thứ hai, kiếm quang rạch phá không trung. Chiến tướng thứ bảy, chín bay ngược ra, kiếm khí trong tay bị chém đứt, một khúc bay lên cao.

Giao Long kiếm trận phá!

Lực lượng trong người không còn sót lại bao nhiêu, Sở Mộ không dám kéo dài, hắn một hơi bùng nổ chớp mắt đánh bay bốn chiến tướng.

Mười ba chiến tướng đã hy sinh bảy người, chỉ còn lại sáu.

Sở Mộ lắc người lướt nhanh trên đấu kiếm đài, hắn mượn cơ hội đổi khí. Nửa tháng qua Nhập cảnh thâm tầng của Sở Mộ lại tinh sâu hơn chút, có thể một hơi liên tục bạo phát tám lần.

Hiện giờ bạo phát bảy lần không làm Sở Mộ rơi vào hoàn cảnh lúng túng là kiệt sức, còn có thể nhanh chóng phục hồi điều chỉnh lại.

Phí Khang liếc mẳt qua, gã biết ưu thế của họ đã mất, dựa vào sáu người còn lại rất khó đánh gục Sở Mộ.

Nhưng Phí Khang không bỏ cuộc.

Kiếm trận bị phá, chỉ có thể dựa vào sức mình.

Trong phút chốc sáu chiến tướng còn lại thi triển bản lĩnh áp đáy hòm điên cuồng tấn công Sở Mộ.

Lĩnh vực kiếm thuật đệ tứ trọng mở ra, lực lượng lĩnh vực kiếm thuật cường đại khiến kiếm của sáu chiến tướng đâm tới bị chệch đi. Sở Mộ phát động Chấn Sơn Kình đánh bật kiếm ra, hắn mượn sức chém hướng người khác.

Mất đi kiếm trận giảm nhỏ áp lực cho Sở Mộ, dư sức ứng đối sáu chiến tướng tấn công điên cuồng.

Ý niệm tinh thần của Sở Mộ siêu mạnh, có thể dễ dàng phân biệt quỹ tích ra kiếm của mỗi chiến tướng và nhanh chóng phán đoán, làm ra né tránh chính xác nhất.

Đám Kiếm Giả đứng dưới đấu kiếm đài chỉ thấy Sở Mộ bị sáu chiến tướng bao vây, bọn họ điên cuồng đâm kiếm như bão tố ập đến. Sở Mộ đung đưa phạm vi nhỏ dễ dàng né thoát các đòn công kích của sáu chiến tướng.

Nhưng mặc dù Sở Mộ thấy quý tích ra kiếm của sáu chiến tướng và né tránh nhưng bọn họ đang trong trạng thái điên cuồng, tốc độ ra kiếm và sức mạnh cao hơn bình thường hai thành, trong tình huống này Sở Mộ không tìm thấy cơ hội phản kích mà bản thân không bị thương.

Sở Mộ biết trạng thái điên cuồng này không kéo dài lâu được, chờ khi sáu chiến tướng kiệt sức sẽ là cơ hội phản kích của hắn.