Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1002: Sở Mộ nghịch tập (Hạ)




Loại công kích này so với những đối thủ trước đó của Sở Mộ còn ẩn chứa ảo diệu cao thâm hơn. Khiến cho Sở Mộ có cảm giác khó có thể né tránh được.

Bởi vì mỗi một đạo băng trùy dường như có liên hệ vô hình, có lực lượng vô hình sắp xếp. Nếu như Sở Mộ muốn xuyên qua những khe hở kia, tất sẽ dẫn động lực lượng vô hình, khiến cho nó phát động toàn bộ.

- Không hổ là Kiếm Tôn cực hạn, một chiêu kiếm kỹ đã khiến cho ta có cảm giác không có cách nào né tránh.

Thầm nghĩ một tiếng, Sở Mộ chém ra một kiếm. Một đạo kiếm quang màu vàng nhạt xé rách không trung.

Kiếm kỹ, Trảm Nguyệt.

- Sở Mộ vận dụng kiếm kỹ.

- Rốt cuộc cũng vận dụng kiếm kỹ, ta còn tưởng rằng hắn định dùng kiếm thuật đối địch tiếp chứ?

- Kiếm Tôn cực hạn cũng không phải là thứ mà Kiếm Tôn đỉnh tiêm có thể so sánh được.

Trảm Nguyệt phá không bay đi, lập tức va chạm với băng trùy kia. Tiếng nổ mạnh liên tục vang lên, từng đạo băng trùy nổ tung, vô số vụn băng giống như ám khí bắn về phía Sở Mộ, phô thiên cái địa.

Chân Sở Mộ không ngừng bước, tay vung trường kiếm, nhìn như đơn giản, nhưng lại kín không có một kẽ hở. Không một mảnh vụn băng nào có thể tới gần hắn được.

Vụn băng rơi xuống đất, mặt đất Vạn Chiến thai lập tức bị một tầng sương lạnh phủ lên, phảng phất như biến thành băng thiên tuyết địa, chiêu kiếm kỹ thứ nhất của Tuyệt Băng Kiếm Tôn đã thành công.

Trong hoàn cảnh này có lợi với nàng nhất, có thể khiến cho thực lực nàng càng được phát huy.

Vung kiếm, từng đạo kiếm quang đóng băng phá không bắn tới, tạo thành một đường vòng cung thẳng tắp, thể hiện ra lực khống chế đáng sợ đối với kiếm quang của Tuyệt Băng Kiếm Tôn.

Mấy trăm đạo kiếm quang đóng băng lại khiến cho Sở Mộ có cảm giác không có chỗ né tránh. Mà khí tức lạnh lẽo kia luôn tập trung vào hắn, bất luận hắn né tránh như thế nào đều bị đánh trúng.

Phi Huyền Huyễn Không bộ được thi triển, Hư thực áo nghĩa bộc phát tới tận cùng. Thân thể Sở Mộ trở nên phiêu hốt bất định, giống như giả lại giống như thực, như hư như huyễn, khiến cho Tuyệt Băng Kiếm Tôn nhướng mày, trong lúc nhất thời khó phân biệt được thật giả.

Bảy thành hai hư thực áo nghĩa tương đương với mười thành hai áo nghĩa thông thường, Phi Huyền Huyễn Không bộ nhiều lần được Sở Mộ cải tiến, đã đạt tới mức tận cùng. Dưới tình huống toàn lực thi triển, đại đa số Kiếm Tôn cực hạn cũng khó có thể nhìn rõ hư thực trong đó.

Tuy rằng không thấy rõ, nhưng mà Tuyệt Băng Kiếm Tôn lại có phương pháp ứng phó của riêng nàng.

- Băng Phong.

Một tiếng quát chói tai vang lên, thanh âm kia lạnh lẽo tới cực điểm, cơ hồ muốn đem hết thảy đóng băng lại. Một kiếm chém ra, thoáncg hốc, vô số khí tức lạnh lẽo phảng phất như từ hư vô phun ra. Hàn ý đáng sợ hàng lâm, Sở Mộ chỉ cảm thấy máu tươi mình cơ hồ bị đông lại, thân thể bị đông cứng, Phi Huyền Huyễn Không bộ bị ngăn chặn, tốc độ hạ thấp. Bên trên kiếm cương hộ thể có một tầng sương trắng bao phủ.

Hoàn cảnh của cả Vạn Chiến Thai bị thay đổi, phảng phất như biến thành băng thiên tuyết địa.

Mà Tuyệt Băng Kiếm Tôn giống như dung hợp vào băng thiên tuyết địa này vậy, thân thể trở nên phiêu hốt, tùy ý xuất hiện. Đây không phải là Không Chi áo nghĩa, mà là một loại năng lực đặc thù sau khi dung hợp tới độ cao nhất định với hoàn cảnh cuhng quanh. Là năng lực sau khi Tuyệt Băng Kiếm Tôn nắm giữ Băng Phong áo nghĩa tới cực hạn mà thu được. Cũng có thể xem như đây là một loại thân pháp, bộ pháp.

Bất luận là nắm giữ tinh thần hay là lực lượng, hay là nắm bắt thời cơ Tuyệt Băng Kiếm Tôn đều đạt tới tình trạng cao thâm. Hiển nhiên loại người từ trong nhiều lần sinh tử đi ra, vừa mới xuất kiếm, công kích đã liên miên không dứt. Khiến cho Sở Mộ có cảm gác như chịu áp bách vô cùng vô tận.

Lần đầu tiên Sở Mộ có cảm giác lực bất tòng tâm, thực lực Tuyệt Băng Kiếm Tôn quả nhiên quá mạnh mẽ.

Nàng giốgn như là một tòa pháo đài di động, am hiểu công kích cự ly xa, hiểu được tinh túy trong đó, dùng hết hỏa lực áp chế Sở Mộ.

- Xem ra Sở Mộ nhất định sẽ thua.

- Đúng vậy, chỉ xem hắn có thể kiên trì được bao lâu mà thôi.

- Sở Mộ am hiểu cận chiến mà Tuyệt Băng này lại am hiểu chiến đấu cự ly xa. Hai người bọn họ vừa vặn trái ngược, thông qua kiếm kỹ vừa rồi có thể biết được. Thực lực của Sở Mộ trước mắt ở cấp độ Kiếm Tôn đỉnh tiêm, so với Tuyệt băng kém hơn không ít. Trừ phi Sở Mộ có thể tới gần Tuyệt Băng, như vậy mới có thể thay đổi loại cục diện này.

- Ta thấy rất khó, năng lực chiến đấu cự ly xa của Tuyệt Băng quá mạnh, chỉ lĩnh ngộ một áo nghĩa cho nên trình độ nắm giữ của nàng còn hơn người khác rất nhiều. Hơn nữa nàng cũng có đủ năng lực cận chiến nhất định, coi như Sở Mộ tới gần nàng, trước mặt thực lực và chênh lệch tuyệt đối, không phải là đối thủ của Tuyệt Băng.

Thực lực chênh lệch rõ ràng, khiến cho đám Kiếm Tôn nhận định kết quả của Sở Mộ không tốt. Cả đám đều cho rằng Sở Mộ sẽ thất bại.

- Lúc này ngươi sẽ thay đổi cục diện bất lợi như thế nào đây?

Tô Hạo Sa nhìn vào Sở Mộ, âm thầm nói.

Sở Mộ toàn lực né tránh kiếm kỹ công kích của Tuyệt Băng Kiếm Tôn, thực lực Kiếm Tôn cực hạn, kiếm nguyên hùng hậu vô cùng, tốc độ khôi phục cực nhanh. Loại trình độ công kích này nàng ta có thể bảo trì nửa canh giờ, mà Sở Mộ không có lòng tin có thể kiên trì trong thời gian dài như vậy.

- Tìm cơ hội, tới gần đối phương.

Đây là cơ hội duyên nhất Sở Mộ có thể thay đổi cục diện, thậm chí là chuyển bại thành thắng.

- Xem ra chỉ có thể thi triển Không Chi áo nghĩa.

Sau khi né tránh thêm mấy lần, ngay cả tóc của Sở Mộ cũng ngưng kết, bị đóng phăng, tốc độ bị ảnh hưởng, lại một lần nữa hạ thấp. Nếu như tiếp tục nữa, cục diện đối với hắn sẽ càng thêm bất lợi.

Đã quyết định thì Sở Mộ cũng không chần chờ gì nữa, thân thể nhoáng lên một cái, Nghịch Không bộ được thi triển, lập tức biến mất. Tuyệt Băng Kiếm Tôn đánh ra một đám băng sương cực lớn, trong mắt người khác, Sở Mộ dường như bị đánh trúng vậy. Ngay cả Tuyệt Băng Kiếm Tôn cũng sinh ra loại cảm giác này.

Tiếp đó, một tia khí tức nguy hiểm hiện lên trong lòng nàng, sắc mặt Tuyệt băng Kiếm Tôn hơi đổi, một đám băng sương từ trong cơ thể nổ tung. Trùng kích ra bốn phương tám hướng. Lực lượng mạnh mẽ muốn đẩy Sở Mộ ra. Đây là thủ đoạn đối phó với đối thủ am hiểu cận thân đối chiến của Tuyệt Băng Kiếm Tôn, vô cùng hữu hiệu.

Chỉ là băng sương trùng kích qua, thân thể Sở Mộ lại biến mất một cách quỷ dị. Lúc Tuyệt Băng Kiếm Tôn ý thức được không ổn thì trong mắt lóe lên hàn mang, nó nhanh chóng chém qua Băng Sương hộ giáp của nàng, trở thành thứ cuối cùng trong ý thức của nàng.