“Bài hát này không hề thua kém « Tiêu Sầu » chút nào.”
"Ta chỉ muốn nói, bài hát này không hổ là tác phẩm dành riêng cho Trương Hi Dương!"
“Không dám tán thành với các ngươi.”
"Đề nghị nghe thêm vài lần đi, bài hát này cần phải thẩm đi thẩm lại nhiều lần, sau đó nghe ra hương vị của Trương Hi Dương, bài hát này đang kể về quá khứ của chính hắn."
Cái này?
Bình luận của bài hát này tự nhiên chia ra thành hai chiều ý kiến?
Triệu Vũ cũng không xem thêm phía dưới nữa, chỉ là đại khái hiểu được cảm giác của mình cũng giống như đại đa số người nghe bài hát này.
Bởi vì trong top mười bình luận nổi bật, ngoại trừ những bình luận không liên quan, thì có đến tận sáu cái đều nói rằng không thể cảm nổi bài hát này.
“Vẫn là nên nghe « Tiêu Sầu »."
Triệu Vũ nói thầm rồi bắt đầu mở « Tiêu Sầu » lên nghe.
Bài hát này kỳ thật hắn đã nghe hơn mười ngày, hơi có chút chán rồi nhưng còn có thể nghe thêm một thời gian nữa.
Đây là chuyện rất bình thường, lâu ngày cái gì cũng sẽ bị chán.
Dù sao rất ít bài hát là có thể khiến người ta liên tục nghe mười ngày nửa tháng giống như lần đầu mới được nghe.
Mà trong lúc Triệu Vũ mất đi hứng thú với bài hát mới của Bạch Đế.
Một số người trong giới âm nhạc Tần Châu đã bắt đầu chú ý đến bài hát mới.
"Bạch Đế?"
"Trương Hi Dương?"
Thật là hai cái tên khiến người ta không thể không chú ý đến…
Tại bảng xếp hạng mùa giải tháng trước, « Tiêu Sầu » mang đến "Mười ngày khiếp sợ" còn rõ mồn một trước mắt.
Nên cái tên "Bạch Đế" đối với những người trong ngành, bọn họ cảm thấy nghệ danh quá kiêu ngạo, nhìn một lần liền nhớ mãi không thôi.
Bất quá Bạch Đế nói cho cùng cũng chỉ là người mới thôi.
Cái khiến cho người ta chú ý đến chính là cái tên đi cùng với hắn lần này, vừa lạ mà vừa quen.
Trương Hi Dương!
Sức hút của người này năm đó quả thật không hề đơn giản, thậm chí đã đánh bại cả ca vương và ca hậu!
Mà lúc này đã được ba năm, Trương Hi Dương vậy mà lại dìu tay Bạch Đế tái xuất ngành giải trí…
Đúng vậy, sự trở về này quá mức không biết điều, quá ngu xuẩn.
Từ bài hát mới của hai người họ không hot như bài hát trước đã có thể nhìn ra được.
Rõ ràng là với sự hợp tác của hai nhân vật này là đủ để cho Thần Thoại tung ra một chiến dịch quảng cáo cực lớn, nhưng cả ngày nay bọn họ lại không làm như vậy.
Ngoài ra.
Ngày phát hành bài hát này cũng có chút khiến người ta bối rối, vì sao không chọn ngày một, ngày hai mà lại chọn ngày ba?
Có phải là quá tùy hứng rồi không?
Phát hành trước một, hai ngày trên bảng xếp hạng không phải là tốt hơn sao?
Tất nhiên, không có vấn đề gì đằng sau những điều này, nói cho cùng thì chất lượng của bài hát mới là trọng tâm.
Cho nên.
Rất nhiều ngươi đều mang trong lòng sự tò mò mãnh liệt mà nghe thử bài hát này một lần.
Mà sau khi nghe xong bài hát này, rất nhiều người trong ngành âm nhạc xuất hiện tâm tình phức tạp.
"Bài hát lần này của Bạch Đế vẫn ở trên tiêu chuẩn, hoàn toàn không thua kém tác phẩm đầu tay của hắn, Trương Hi Dương hát thì lại càng tuyệt vời, chẳng phải bởi vì vài năm yên lặng mà thụt lùi, thậm chí còn bước lên một tầng cao hơn, có chút cảm giác hắn đã lấy lại phong độ đỉnh cao."
Trong một nhóm nhỏ của ngành âm nhạc.
Một nhạc sĩ kỳ cựu đã đánh giá bài hát mới của Bạch Đế như vậy, nhưng sau đó hắn lại nói thêm:
"Biết rõ...!Bài hát này rất cao siêu và ít người có thể hiểu được, bất kể là Bạch Đế hay Trương Hi Dương, dường như họ đều không đặt thị hiếu âm nhạc lên hàng đầu.
Tính chuyên nghiệp của bài hát là không thể nghi ngờ, nhưng phong cách này khiến cho khán giả trẻ có một sự không hài lòng, cần phải là một người có kinh nghiệm, năm dài tháng rộng trải qua đau thương trong tình cảm để có thể hiểu được những gì Trương Hi Dương đang hát.
”
Đánh giá này nhận được sự đồng ý từ những người khác cũng thuộc ngành âm nhạc.
"Lựa chọn phát hành bài hát thứ hai, có lẽ là muốn chứng tỏ họ không coi trọng bảng xếp hạng mùa giải, bài hát này đối với ta mà nói thì lực tác động kỳ thật còn lớn hơn « Tiêu Sầu », nhưng gu âm nhạc của ta vốn cũng rất nhỏ, mặt khác ta cảm thấy Trương Hi Dương dùng bài hát này để trở về quả thật rất phù hợp với phong cách của hắn ta."
“Bài hát này vừa nhìn đã biết Bạch Đế sáng tác riêng dành cho Trương Hi Dương rồi.”
"Xem qua bài hát này thì đúng thật là được sáng tác riêng, nhưng nếu đã tái xuất chẳng lẽ không muốn tranh giành vị trí top một bảng xếp hạng mùa giải sao, vì sao không chọn một bài hát có giai điệu trẻ trung và sáng sủa hơn?"
“Thị trường của bài hát này vẫn rộng lắm.”
"Ta vẫn luôn chú ý đến số liệu của bài hát này, phát hiện bài hát này vẫn có lượt tải về tương đối tốt.
Hiện tại đã lọt vào top ba mươi bảng xếp hạng mùa giải, nếu cứ giữ nguyên tốc độ này, rõ ràng là có thể vào tới top mười."
"Có phải là fan hâm mộ của Trương Hi Dương đang kéo lượt tải giúp hắn không?"
"Bên phía Bạch Đế chắc là cũng đang cố gắng, dù sao cũng là bài hát mới hắn phát hành sau « Tiêu Sầu », uy phong của bài hát vẫn còn tồn tại."
“Trương Hi Dương tuy là lạc đà gầy nhưng vẫn còn lớn hơn ngựa béo, tháng này không đụng phải ca vương hay ca hậu, ta cảm giác được bài hát này rất ổn, có thể vào top vòng ngoài, trước top 10 vẫn được.
Top 1 là không có khả năng, nếu có vào vòng top 10, tối đa đạt top 7 là cùng.”
“Top bảy? Ta nghi ngờ ngươi đang cố ý.”
“Ha ha ha ha ha ha ha, không phải là ta cố ý nói vậy đâu, chỉ là bản thân ta thật sự cảm thấy như vậy.”
Người này thật đúng là không phải cố ý.