Kí Ức Về Một Thiên Thần

Chương 135: Giải quyết? Đơn giản, tẩy não thôi!




Vậy bình thường cậu ấy mang kính áp tròng sao?

Izu tròn mắt vô cùng ngạc nhiên, thành công khiến cho Dara phải ngưng ngang lời kể để nhìn cô bằng ánh mắt hết sức kì quái. Nhận ra ánh nhìn của ông anh có vẻ không ổn, cô vội vàng đưa tay che ngang miệng:

- Em sai rồi. Anh nói tiếp đi. Đừng để tâm đến em.

Dara bất đắc dĩ chép miệng một cái, lại tiếp:

- Màu mắt của thằng nhóc vốn dĩ là màu bạc như thế, nhưng sau một biến cố không mong muốn, mắt nó mới trở nên như bây giờ. Tuy nhiên, mỗi khi nó uống phải rượu vào đêm trăng tròn, tình trạng của nó có chút hỗn loạn. Nó... lại trở về hiện trạng trước khi mắt chuyển màu... Ngay cả kí ức thằng bé khi ấy cũng vậy. Do đó, nó sẽ không nhận ra bất cứ ai mà nó quen biết sau này đâu... Nhưng mà...

Dara chợt trầm ngâm. Những ngón tay thon dài theo thói quen se se lọn tóc bạch kim:

- Ngẫm lại, dù không nhận ra em, nhưng khi đó, nó đã khựng lại khi em hét lên. Cũng nhờ một nhịp chậm ấy mà anh kịp thời ra tay. Điều này... đúng là chưa từng xảy ra trước đây.

Izu cắn cắn môi. Cô vừa nhớ lại chuyện ban nãy. Thực sự, Mochi lúc ấy rất đáng sợ... Giống như một hung thần vậy, nhưng tại sao, dù chỉ là một chút, cô cũng không cảm thấy ghét anh, càng không muốn vì chuyện ấy mà giữ khoảng cách với anh. Đến giây cuối cùng đối diện trước nguy hiểm, cô vẫn có một niềm tin mãnh liệt.

Cô tin anh sẽ không xuống tay.

Đây là thể loại cảm xúc gì, thật sự cô cũng không rõ. Cô chỉ biết là mình tin anh. Vậy thôi.

- Em không ghét nó thì tốt rồi. Thật ra thì bây giờ, thằng nhóc đó đã rất đáng yêu so với ngày trước rồi.

- Đ... Đáng yêu?

Izu tròn mắt. Từ này, hình như có chút quen thuộc. Ngày trước bé Jun có nói đến từ này khi miêu tả Mochi thì phải. Rốt cuộc thì cái từ này với tên đó có liên quan thế nào vậy?

- Em phải biết nó từ trước thì bây giờ mới thấy nó như vậy. Khi ấy, nó không được ngoan ngoãn thế này đâu. Ngay cả anh cũng không biết làm cách nào. Cũng mừng là Sal cao tay cảm hóa được thằng bé. Haizz...

Dara chợt thở dài, có chút tự trách.

- Đây là chuyến đi do anh tổ chức, nhưng anh lại để xảy ra sơ suất nghiêm trọng thế này...

- Không thể trách anh được, senpai. Chính anh cũng đâu có muốn xảy ra cớ sự này. Đây là tai nạn không thể lường trước được...

Izu lên tiếng an ủi, nhưng chính cô cũng không tránh khỏi tự trách mình. Dù sao cô cũng là Hội trưởng Hội học sinh. Phần trách nhiệm này, không thể để một mình Dara gánh hết.

- Nhưng mà, senpai, anh định giải quyết chuyện này thế nào? Không ít người đã thấy Mochi như thế, họ thấy cả màu mắt biến đổi bất thường của cậu ấy nữa.

- Xong cả rồi! - Dara ngẩng đầu lên một chút, quả quyết - Giờ này, chắc chắn Sal đã giải quyết êm xuôi rồi!

Vẻ bình thản của Dara ngược lại còn khiến Izu sốt ruột hơn, không tự chủ tiến về phía trước một bước:

- Sal? Sal đã làm gì bọn họ?

- Tẩy não!

Dara thản nhiên buông hai tiếng xanh rờn. Đôi mắt bàng bạc tự lúc nào đã chuyển hướng sang cô gái trẻ đang bàng hoàng kia:

- Em nên nhớ, gia tộc Tian, không có gì là không làm được. Việc đánh thuốc mê và xóa bỏ một đoạn kí ức nhỏ trong não bộ con người không phải là vấn đề lớn. Chính vì thế, anh mới an tâm đứng đây tiết lộ những điều cơ mật này cho em biết. Bởi vì một khi em để lộ tin tức cho ai biết, họ sẽ bị tẩy não ngay thôi. Người thiệt, cũng chỉ là gia đình em.

Trong khoảnh khắc bị ánh mắt của Dara chạm vào, Izu chợt cảm thấy không rét mà run. Ánh mắt của con người này, khi cần phóng khoáng thì rất phóng khoáng, nhưng khi cần đáng sợ cũng không thiếu nửa điểm đáng sợ. Kẻ kế thừa của một gia tộc hùng mạnh, quả thật không thể xem thường.

- Dara - senpai, em đã hứa là em sẽ giữ lời mà. Anh đừng có thử gan em như thế. Em lại đứng tim mất.

Lãnh khí nhanh chóng rút đi đâu mất. Dara hài lòng mỉm cười:

- Được rồi, quay lại vấn đề chính. Sơ suất của bọn anh, bọn anh tự có cách dàn xếp êm đẹp. Họ chỉ mất chút kí ức thôi nên sẽ không thiệt hại gì đâu. Còn em, chỉ có nhiệm vụ là giữ lời hứa của mình thôi. Sau này, nếu có vấn đề gì thắc mắc về năng lực, cứ tìm đến bọn anh. Bất kì ai cũng có thể giải đáp cho em.

Izu lặng lẽ cúi đầu, hai bàn tay vô thức mân mê tà áo. Mọi chuyện mà Dara nói thật sự quá huyễn hoặc, nhưng mà... rõ ràng là sự tồn tại của những năng lực đặc biệt là có thật. Điều này cũng là huyễn hoặc đó thôi. Trên đời này, không có thứ gì là tuyệt đối. Trước giờ, cô luôn giấu nhẹm chuyện năng lực của mình, nhưng bây giờ, cô muốn... rất muốn hiểu rõ hơn về sự tồn tại siêu nhiên này. Cô tin tưởng họ. Cô tin vào những gì anh ta nói. Cơ mà, nếu thế thì cậu bạn đang mê man kia thì thế nào đây?

- Nó chẳng chết được đâu! - Dara mỉm cười - Chỉ cần bị đánh ngất, khi tỉnh lại, thằng nhóc ấy sẽ trở về trạng thái ban đầu thôi. Em có muốn đi xem nó một chút không?

Izu mím môi lưỡng lự rồi gật đầu:

- Ưm... Dù sao thì cậu ấy vừa rồi đã làm loạn như thế, nếu bây giờ nói em đi nghỉ, em cũng không an tâm mà nghỉ được. Em muốn thấy cậu ấy trở lại bình thường.

- Okay. Hướng này, đi thẳng rẽ phải, phòng đầu tiên. Khi nào an tâm rồi thì trở về nghỉ nhé. Anh đi xem xem Shippo được chữa trị thế nào đã.

- Vâng, cảm ơn anh!

Izu cúi thấp người một cái rồi trở gót đi về hướng Dara vừa chỉ, được vài bước chân, chợt cô quay phắt lại:

- Senpai... Anh... Năng lực của anh, là đọc ý nghĩ phải không?

Dara không chút ngạc nhiên trước câu hỏi của cô gái. Nét cười trên môi anh ngày càng đậm. Chàng trai nghiêng nghiêng đầu, hóm hỉnh:

- Em nói xem.

Chỉ như thế, là đủ rồi. Rốt cuộc Izu cũng đã có lời giải đáp về thắc mắc bấy lâu nay của mình về đàn anh này. Cô mỉm cười, chỉ để lại một tin nhắn bằng ý nghĩ "Em hiểu rồi!", sau đó chạy biến.

Bóng cô vừa khuất, nụ cười trên môi chàng trai cũng vụt tắt, thay vào đó là ánh mắt sắc bén mang theo tia dò xét.

-----------------------

t/g: Tại sao? Tại sao? Tại sao tác giả ra lâu vậy?

Huhu độc giả ơi, Su cũng không muốn ngâm lâu vậy đâu, nhưng công việc của Su bây giờ là đi từ 7h sáng đến 9h tối, về nhà thì đuối như trái chuối a~~~ Mà buổi tối cũng tùy lúc Su mới có thể onl đăng chap được. Sắp tới mọi người đi học lại, Su lại vô luôn kì thi nên hơi bận bịu chút. Đừng ai nghĩ Su hết ý tưởng hay drop nha. Truyện này là con ruột của Su đó, hứa chắc không drop đâu. 

p/s: 23/8 sinh nhật Su rồi, ai chúc mừng Su khôngggg?

Nhân ngày sinh nhật sắp tới, thì... à... Có ai muốn biết Izu sẽ gặp phải chuyện gì khi đến thăm Mochi không? Vhương tới rất đáng mong đợi nha.