Kí Ức Lãng Quên

Chương 47: Magnolia Land






Lucy khoác vai Natsu cùng Happy đi đến hội, cô hào hứng chào thật lớn.

- Sáng tốt lành, mọi người!!

Các thành viên trong hội thấy cô cùng Natsu cũng tươi cười chào cô. Lucy nhanh chóng chạy đến quầy bar, mỉm cười chào Mirajane.

- Mira, chào buổi sáng.

- Chào buổi sáng, Lucy. Hôm nay em trông vui nhỉ?

- Vậy sao?

Lucy cũng không đả động gì nhiều, chỉ vui vẻ tán ngẫu cùng Mira. Một lúc sau, Erza đi đến, nói chuyện cùng Lucy.

- Lucy, hôm nay cậu rảnh không? Bọn Gray đang định rủ chúng ta đi chơi đấy.

- Thật không? Đi chơi ở đâu vậy?

- Công viên giải trí Magnolia Land. Gray đi làm nhiệm vụ được tặng cho 4 vé vào cổng. Cậu ấy rủ chúng mình. Cậu có đi không?

- Có chứ!! Duyệt duyệt luôn nè. Bao giờ đi vậy?_ Lucy hứng khởi.

- Vậy cậu về chuẩn bị đi. Lúc 10 giờ bọn tớ sẽ qua đón cậu.

Erza nói rồi đi đến chỗ bọn thằng Gray và Natsu. Lucy nhanh chóng chào Erza và Mira để chạy về nhà thay đồ. Lucy lựa cho mình một chiếc váy nhẹ nhành màu xanh biển, tôn lên nước da trắng ngần của mình. Mái tóc tết gọn sang một bên. Nhìn bề ngoài hệt như một tiểu thư đài các hiền lành thục nữ.

Mà thật ra cô từng là tiểu thư thật mà...

- Lucy, xong chưa? Bọn mình đi thôi.

Lucy giật thót, quay sang lườm Natsu đang chiễm chệ ở cửa sổ nhà cô. Lucy gắt lên.

- Đây là lần thứ bao nhiêu tớ dặn cậu phải đi bằng cửa chính hả Natsu? Cửa sổ chứ có phải cửa ra vào đâu.

Natsu mỉm cười, khoác vai cô.

- Để ý tiểu tiết làm gì. Mình đi chơi thôi không kẻo trễ.

Lucy cũng không thèm buông lời trách móc Natsu, mỉm cười lấy theo chiếc túi rồi khoác vai cậu ấy ra ngoài.

Chợt, Lucy cảm giác có gì đó rất lạ. Một điều mà cô nghĩ rất khác so với ngày xưa?

Người Natsu vô cùng lạnh.

~•~

Tuy phấn khởi là thế, nhưng khi đến Magnolia Land thì Natsu hoàn toàn run như cầy sấy. Biết vì sao không? Erza trưng ra bộ mặt vô cùng "gian xảo", lôi 3 người bọn họ đi hết trò chơi mạo hiểm này đến trò chơi mạo hiểm khác. Mặt Natsu hết từ trắng bệch rồi đến xanh lè, tùe tím ngắt chuyển sang đỏ tái.

- Hahaha!! Nên thay biệt danh của mày từ Hoả Long thành Tắc Kè đi Natsu!! Mặt mày nhìn dị thật luôn!!

Gray cười khả ố chọc tức Natsu.

- Im đi thằng công chúa khoả thân kia!! Oẹ oẹ...

- Á đù! Quần áo của bố đâu?

Một bên thì nôn oẹ không ngừng, một bên thù cuống quýt đi tìm quần áo làm Lucy cười khúc khích. Cảnh tượng này nhìn bao lần cũng không ngán. Hoài niệm ghê!!

Lucy lại một lần nữa sững lại với suy nghĩ của mình.

Natsu khẽ nhìn Lucy, im lặng không nói.

~•~

- Đã gần 8h tối rồi sao? Tụi mình hăng quá đi a!!_ Erza vỗ ngực tự hào.

Natsu sợ xanh mặt, lẩm bẩm.

- Chị tha cho em... Mỗi trò chị bắt chơi lại 5 lần thì chả hăng? Chị thế nào chứ em sắp thăng rồi...

- Lần đầu tiên tao ủng hộ mày..._ Gray thều thào, trên đầu còn mấy vòng tròn chưa dứt vì mấy trò đu lượn 360 độ trên cao.

- Có ý kiến gì không?_ Erza lườm nguýt hai người kia.

Lập tức, không hẹn mà cả Natsu và Gray lập tức run rẩy, ôm lấy nhau mà lắp bắp.

- Aye... Không ạ! Bọn em rất vui!

- Tốt! Tuổi trẻ nên sung sức như vậy!

Lucy đổ mồ hôi lạnh đầy lưng. Quả nhiên Erza vẫn là con người quyền lực nhất mà.

Một làn gió nhẹ thoảng qua mái tóc của Lucy, cô nheo mày nhìn chiếc đu quay khổng lồ trước mắt.

- Erza, tớ muốn đi cái đó. Nếu đi cái đó thì tầm 8h đúng chúng ta có thể thấy pháo hoa rất đẹp đó.

Erza nhìn chiếc đu quay khổng lồ trước mắt. Gật gù đồng ý rồi lôi cổ hai thằng nhóc kia.

Vốn cả 4 người định đi chung một khoang đu quay, nhưng người bán vé lại bảo nếu đi một trai một gái thì sẽ được tặng khuyến mãi một chiếc bánh dâu. Vậy là Erza vì bánh bỏ bạn, kéo Gray đi lên trước lấy bánh. Vậy là Natsu và Lucy nghiễm nhiên phải ngồi chung một khoang đu quay.

Trời đêm nay rất đẹp. Những ánh sao tựa đang nhảy múa bên mặt trăng bạc dịu nhẹ kia. Thật yên bình.

Natsu nhăn mày, tuy Lucy đã thử dùng thuốc cho Natsu nhưng có vẻ cậu ấy vẫn khó chịu. Natsu nãy giờ cứ rúc ra rúc rích, trông rất buồn cười.

- Natsu, cậu ổn chứ?

Natsu giật mình, quay sang nhìn Lucy, lại trầm ngâm một hồi. Một lúc sau, Natsu mới cất tiếng.

- Phải chi thời gian này cứ kéo dài mãi...

Lucy có chút bất ngờ, người như Natsu mà cũng nói được lời này á?

- Uhm. Thật bình yên.

Đúng lúc ấy, tiếng chuông vang lên, đồng thời một tràng pháo hoa rực rỡ toả sáng trên bầu trời.

- Natsu, xem này, pháo hoa đẹp lắm.

Khoang đu quay của Lucy đang ở phía cao nhất, gần với bầu trời đêm kia. Tất cả thu vào tầm mắt của cô lộng lẫy vô ngần.

Lúc này, cô cảm nhận được một vòng tay khẽ ôm lấy cô ở phía sau. Lucy giật mình.

- Natsu, cậu sao thế?

- Lucy. Anh yêu em. Mãi ở bên anh có được không?

Trái tim của Lucy như ngưng đập. Không gian tựa dừng lại. Các giác quan của Lucy như bị vô hiệu hoá. Cô gần như chỉ nhận thấy tiếng pháo hoá dần dần lụi tàn trong không khí.

Natsu lấy từ trong túi ra một chiếc hộp. Bên trong, hiển nhiên là một cặp nhẫn vô cùng tinh xảo.

Sự tinh xảo ấy không làm Lucy xúc động, mà khiến cô sợ hãi.