Kí Ức Hoa Bồ Công Anh Và Ngày Định Mệnh

Chương 3: Trường mới (2)




Ở cửa lớp bây giờ là 2 chàng trai: 1 cold boy và 1 đẹp chết gái. (Cherry: Vầy mà đẹp,xấu òm! Ma nó còn đẹp hơn! / Độc giả: Ói từ đồng quê về thành thị,thành thị lên đồi núi,đồi núi lên trời cao,trời cao xuống đảo xa,... / Cherry: Ói mà đi chơi khắp chốn,sướng nhỉ?) Cả lớp càng lúc càng ồn ào hơn:

Girl 1: Chộ ui! Ộp pa của em!

Girl 2: Anh đẹp trai ơi!

Girl 3: 2 anh ngầu quá!

...vân vân...và...mây mây...

Nó đứng dậy, vừa đưa đôi mắt băng lạnh âm ngàn độ (Mắt chị này chắc được làm từ băng ở Nam Cực!!!) quét cả lớp vừa nói bằng 1 giọng lạnh thấu xương:

-Câm!

Cả lớp run bần bật vì sợ và lạnh. (Cherry: Đến tác giả còn phải vừa cuốn chăn bông vừa uống sữa nóng mới viết được đây này!) 2 chàng trai,tên cold boy là Fujiwara Kazuo,có mái tóc và đôi mắt màu nâu,tên còn lại là Kishita Toru,có mái tóc màu vàng rêu và đôi mắt xanh lá cây. Cả hai tên nhìn nó bằng ánh mắt tức giận. (Cherry: Đụng không đúng người rồi! / Độc giả: Ừm!) Nó đáp lại 2 ánh mắt ấy bằng đôi mắt lạnh đến đáng sợ và 1 nụ cười khinh bỉ. ( Độc giả hiện giờ đang...chảy máu cam! / Cherry: Chết thật,có cần vào bệnh viện không? Mà mấy người sao dzậy? / Độc giả: Kimiko xinh quá,cười khinh bỉ mà cũng đẹp kinh hồn nên tụi tôi mới bị say nắng dẫn đến...chảy máu cam!!! / Lúc này thì Cherry đang nằm trong bệnh viện và nói: Một lũ mê gái.) Sau đó,nó ngồi xuống và tiếp tục đọc sách. Tên Toru bắt đầu tức giận,hắn tiến về phía bàn nó và hỏi bằng một giọng khinh bỉ người nghe:

-Cô em xinh đẹp là ai vậy?

Nó không đáp lời,tiếp tục đọc sách.Ngay lúc đó,Kazuo bước tới và cậu đã làm cho Akina sợ phát khiếp vì trên tay cậu là...1 con gián đồ chơi. ( Bó tay anh này luôn.)

-A-Nhỏ bắt đầu sợ hãi tột cùng,hét lên và lao vào người nó-ÁÁÁÁÁÁ,CỨU TỚ VỚI KIMIKO ƠI! TỚ SỢ GIÁN!!!

Nó từ từ đưa đôi mắt lạnh ngàn năm lên nhìn thủ phạm đã làm cho người nó yêu quý nhất còn sống sợ hãi đến vậy.Nó đứng dậy,nhìn nhỏ bằng ánh mắt thân thiện mà chỉ nhỏ mới nhận ra được rôi quay sang cậu:

-Quy-tắc-1!

Cậu chả hiểu cái mô tê gì cả nên chỉ cười và nói:

-Cô em sao vậy,bạn của em sợ gián à? Anh tặng này!

Vừa nói cậu vừa ném con gián ra trước mặt nhỏ.

-ÁÁÁÁÁ! - Nhỏ hét lên thất thanh.

-Anh-sắp-chết-rồi.

Nó gằn mạnh từng chữ 1 khiến cậu tức giận vô cùng.Cậu vung tay định tát nó nhưng còn 10 tích tắc nữa mới chạm đến được khuôn mặt của nó thì nó đã quay người và chỉ với 1 đòn vào gáy của nó,cậu đã ngã nhào xuống đất.Hắn phải rất vất vả mới đưa bạn mình về chỗ ngồi được.Cậu vẫn chưa ngất nhưng không thể động đậy được.Nó ném con gián đồ chơi về phía cậu rồi ngồi xuống còn nhỏ thì tươi cười nói:

-May mắn cho anh là Kimiko mới dùng đòn nhẹ nhất đấy! Chứ cậu ấy mà mạnh tay thì chưa đầy 0,5 giây anh đã đi chầu Diêm Vương rồi!

-Cô ấy mạnh thế sao? - Hắn tò mò.

-Còn phải nói,cậu ấy là...

-A-KI-NA!- Nó gằn mạnh từng chữ khiến nhỏ im lặng về chỗ ngồi.

Còn lại một mình,hắn nhếch môi cười nham hiểm mà gái xung quanh tim đập lệch nhịp. ( Cherry: Trời ơi,bó tay mấy người lun đó! Nham hiểm mà cũng mê! / Độc giả: Chắc tụi nó điên! / Cherry: Ừ!)

-Cô gái này bí ẩn đấy chứ!

Hắn suy nghĩ như vậy rồi gục đầu xuống bàn ngủ.