TRINH SÁT LẦN 2
Rút
kinh nghiệm đợt trước, địa bàn trinh sát rộng nhưng lực lượng ít, dễ bị thụ động
trong xử lí các tình huống, ta tăng cường quân và chia theo hai hướng về phía
căn cứ chúng. Cánh chúng tôi gồm hai mươi anh em, trang bị máy PRC và tăng cường
thêm hai khẩu B40, cắt theo đường vòng qua các khu sình lầy khó di chuyển, ta
nghi rằng địch không có đóng quân, từ vị trí f bộ đến vị trí 20 km (một ngày đường),
xế chiều chúng tôi còn cách đơn vị của chúng khoảng 2 km và dừng quân chờ cánh
quân thứ hai (lính lác nên không thể biết cánh quân kia đi hướng nào) gần năm
giờ chiều cả hai cánh quân hợp lại, đ/c trợ lí tác chiến f nhận xét về tình
hình địch trong ngày, nhắc nhở anh em cẩn thận tuyệt đối không để xảy ra trường
hợp nào có thể bị lộ, vì nếu lộ thì đội hình đơn vị khó trở về an toàn, vì xung
quanh lực lượng địch rất đông, chúng lại thuộc địa hình hơn ta. Chúng tôi tản
ra các vị trí xung quanh, chốt lại chờ ngày mai sẽ trinh sát tiếp… Xung quanh
các hoạt động của địch đều được chúng tôi quan sát kĩ, tiếng động nhiều nhất là
tiếng cưa cây, chứng tỏ chúng đang củng cố công sự, nhưng không thấy chúng đốn
cây to. Trời sáng hẳn, chúng tôi ăn sáng bằng lương khô 702 (đợt này thì vô tư)
và chuẩn bị xuất phát… Chia làm ba mũi, chúng tôi áp sát vào đội hình địch và dự
phòng tọa độ tình huống khi có chuyện xảy ra… Mũi của chúng tôi là vòng bên
trái đội hình địch, có mười hai anh em, rất may là xung quanh chúng không bố
trí mìn, nên cũng thuận tiện cho ta tiếp cận. Đội hình địch đóng chốt xung
quanh bờ hồ, công sự sơ sài, tôi phát hiện ra khẩu DKZ 75 của địch để phía trên
công sự cách tôi khoảng 30 m, chúng im lặng đào hầm không có đi lại nhiều, tôi
nhìn rõ mặt được khoảng vài thằng lính già mặc quần đùi có lẽ đang lao động... có
một số nữ ra mép hồ múc nước và tắm rửa (mới sáng mà sao tắm sớm thế! Dĩ nhiên
chúng tôi… miễn phí…) chúng cũng biết ăn bông điên điển nữa đấy! Thời gian cứ
mãi trôi… Khoảng hai giờ chiều chúng tôi được lệnh rút ra khoảng hơn 1 km và chờ
lệnh…
Tham
mưu trưởng F lệnh cho chúng tôi chia làm bốn nhóm, bám sát địch, tạo một hành
lang an toàn từ đó về đơn vị, mỗi nhóm cách nhau 4,5 km… Tôi nằm trong nhóm cuối
cùng, tức là nhóm tiếp cận với đường 19… (hên quá). Xác định điểm dừng chân của
các nhóm xong (toàn bộ nằm trong rừng gai Ô rô) nhóm chúng tôi rút ra đường 19.
Trên đường chúng tôi gặp ba lần địch, mỗi nhóm khoảng hơn chục tên, trang bị
quá dữ dằn… chắc chúng quậy phá anh em 31 hay 94 gì đó, vì từ tờ mờ sáng chúng
tôi đã nghe tiếng súng nổ hướng e31 và e94... Ra đến đường chúng tôi bắt liên lạc
với anh em e29 đang chờ chúng tôi tại đây. Đ/c trợ lí tác chiến f giao nhiệm vụ
cho bộ phận chốt tiền tiêu xong, chúng tôi về f bộ báo cáo tình hình (việc này
của sếp), anh em chúng tôi mắc võng, nấu nước trà, ăn lương khô tán gẫu chuyện
hồi sáng... tắm…
Sáng
hôm sau, tôi được phân công lên chốt của e29 và bám tại đây chờ lệnh… Tôi biết
rằng, ngày hôm nay toàn bộ các cán bộ e95 và của f đi trinh sát thực địa lần cuối
trước khi nổ súng, đạn M72 của Mỹ được chuyển lên chốt e29 khá nhiều, ngồi ở chốt
tôi thầm mong đội hình đi đầu xuôi đuôi lọt… Cả ngày hướng đó không nghe súng nổ,
khoảng ba giờ chiều bộ phận tiền tram ra đến đường 19, ở lại luôn với chốt e29,
nhìn đội hình tôi thấy vắng trợ lí trinh sát, phó tham mưu trưởng của e95 và một
số cán bộ khác của f. Cuộc chiến chuẩn bị... eBB95 vào trận với khí thế của một
trung đoàn anh hùng, trung đoàn bám trụ chịu đấm ăn xôi đầu tiên trên khu vực
này…