Thực ra trong lúc này quyền khống chế thân thể vẫn nằm dưới sự nắm giữ của Geriferry, Nại Hà chỉ nắm giữ sức mạnh bản nguyên trong dấu vết màu xám trong cơ thể Geriferry. Bản thể của nàng đứng trên đỉnh dấu vết màu xám hình giọt nước, dấu vết màu xám lập tức điên cuồng xoay chuyển bọc bản thể của Nại Hà lại và hình thành một đám sương mù phía trên biển ý thức của Geriferry. Sau khoảnh khắc, sương mù tan hết, dấu vết màu xám đã biến mất, phía trên biển ý thức của Geriferry xuất hiện một bóng sáng. Bóng sáng từ từ rõ ràng lên, lộ ra một Nại Hà tí hon lạnh lùng.
Geriferry biết đây mới là bản thể đầy đủ của Nại Hà, ít nhất là mảnh vỡ linh hồn đầy đủ của nàng, chứ không phải là điểm sáng hắn nhìn thấy trước kia. Bản nguyên sức mạnh Nại Hà để lại trong thân thể Geriferry trên thực tế chính là một bộ phận bản thể của nàng.
Sau khi tạo thành thân thể, tiểu Nại Hà lập tức dang rộng hai tay, một luồng năng lượng theo tuyến đường vận hành của đấu khí bá liên trong người Geriferry kéo dài tới kinh mạch toàn thân và xuyên qua nước da tràn ra bên ngoài.
Sau đó, trấn nhỏ đã có ánh sáng, ánh sáng còn chói mắt hơn cả ánh mặt trời.
Tinh thần lực mạnh mẽ của Geriferry cảm ứng toàn bộ những điều này, nhưng đúng như Nại Hà đã nói, hắn không thể nào hiểu được.
Tuy nhiên điều này không quan trọng, quan trọng là hắn đã phát ra ánh sáng, đấu khí trắng tinh cô đọng như thực chất này đủ để cho bất cứ người nào hoài nghi thân phận của hắn phải ngậm miệng. Đương nhiên tất cả những thứ này đều là giả tượng, cũng giống như thân thể của Nại Hà, đều do Nại Hà biến ảo ra, cũng có nghĩa đấu khi trắng tinh này chỉ có mẽ ngoài mà không hề có sức sát thương.
Sau khi Geriferry làm bộ làm tịch nhảy lên không trung gầm lên câu nói kia giống như một thánh đồ, hắn lập tức điều động tinh thần lực, cố gắng khu động bản nguyên sức mạnh đã hòa làm một với Nại Hà. Không có bất cứ trở ngại nào, hắn đã điều động được sức mạnh bản nguyên, cũng là nói, sức mạnh bản nguyên bây giờ được hắn và Nại Hà sử dụng đồng thời.
Nhìn lớp chất sừng màu xám lập tức ẩn hiện trên tay, Geriferry gầm lên một tiếng giận dữ, rút thanh đại kiếm hai tay sau lưng ra, vẽ ra một quỹ tích đẹp đẽ trên không trung rồi rơi xuống giữa đám zombie. Giờ khắc này, cả người hắn điên cuồng xoay tròn, đại kiếm hai tay được phụ trợ thánh viêm tạo thành vô số vòng sáng trong đám zombie, chân tay đầu mình zombie bay tán loạn.
"Đây là thánh quang hoàn trảm, kỹ năng đặc thù của thánh võ sĩ!" Một nhà mạo hiểm tự cho là rất có kiến thức lập tức sợ hãi kêu lên một tiếng.
Geriferry đâu biết thánh quang hoàn trảm là cái quái gì chứ, cả thể xác và tinh thần hắn đều tập trung vào chiến đấu, lúc này hắn chỉ vận dụng đặc tính của bộ pháp truy tinh, kết hợp với uy lực của đại kiếm, muốn tiêu diệt zombie bằng tốc độ nhanh nhất để cho Nại Hà còn về phòng. Hắn biết rõ Amie còn đang ở trong phòng, nếu sau khi cô ta lấy lại sức, quay lại phát hiện Nại Hà không còn ở trên giường thì cho dù Nại Hà có không muốn đến mấy, hắn cũng phải động thủ giết cô ta.
Một loạt hành động liên tiếp của hắn đã hoa lệ vượt xa tưởng tượng của hắn. Đến khi hắn phải dừng lại vì chóng mặt sau một hồi xoay tròn, mười mét xung quanh hắn đã không còn một con zombie nào còn lành lặn, đầy đất đều là máu màu lục và thân thể không hoàn chỉnh.
Như bẻ cành khô!
Tất cả mọi nhà mạo hiểm được may mắn thấy màn này lập tức điên cuồng hoan hô quá khích.
Geriferry đưa mắt nhìn lại, thấy chỉ còn không đến mười con zombie còn sống. Có điều hắn không có tâm tình tới thu thập những con zombie còn sót lại này. Khi hắn vừa mới chuẩn bị quay về phòng, Nại Hà đang ở trong biển ý thức của hắn đột nhiên truyền đến một ý thức.
"Hai trăm năm mươi mét phía trước bên trái, đó là đồ ăn của ta".
Cái gọi là đồ ăn của Nại Hà đương nhiên không phải đùi gà hay cánh gà nàng thường ăn mà là linh hồn, cũng là nói nàng đã dò xét được sự tồn tại của tử linh pháp sư.
Geriferry lập tức khó xử, hắn muốn quay lại kéo Amie ra khỏi phòng rồi mới đi tìm gã tử linh pháp sư đen đủi kia.
"Không sao đâu, ta đã thi triển một phân thân ảnh gương trên giường, chỉ cần cô ta không đụng vào hình ảnh của ta thì sẽ không có vấn đề gì". Nhanh chóng phát hiện Geriferry đang lo lắng cái gì, Nại Hà vội truyền đến một ý thức.
Sau khi cắn nuốt linh hồn rắn gà và Chimera, Nại Hà đã có thêm một số năng lực mới, nhưng hiển nhiên bây giờ không phải lúc Geriferry vặn hỏi Nại Hà, hắn quay lại hô to với những nhà mạo hiểm trong quán rượu: "Còn lại các ngươi đối phó, ta đi một chút sẽ trở lại!" Nói xong hắn vận đủ sức mạnh bản nguyên, chỉ nhảy vài cái đã biến mất trong bóng tối mịt mờ.
Dưới ánh sáng của trăng máu, đêm tối trở thành màu phấn nhạt kỳ lạ. Vừa chạy ra khỏi trấn nhỏ, trong mắt phải Geriferry đã xuất hiện một bóng dáng màu vàng tối. Có lẽ nhìn thấy quả cầu ánh sáng chói mắt của Geriferry, lúc này bóng dáng đó đang chạy trốn về phía xa.
Lúc này Nại Hà trong biển ý thức của Geriferry đột nhiên vùng vẫy, vẻ thống khổ trên gương mặt lạnh lùng, hình như muốn thoát khỏi cái gì đó khi Geriferry vừa cảm ứng được điều này, một đám sương xám cũng vừa tràn tới, thân thể của Nại Hà đã chia làm hai bộ phận gồm một điểm sáng và một dấu vết màu xám hình giọt nước. Sau phút chốc, Nại Hà có ý thức linh hồn biến mất khỏi biển ý thức của Geriferry và biến ảo ra từ trong mắt phải, cùng Geriferry sóng vai đuổi theo tử linh pháp sư đã chạy trốn phía trước.
Cùng lúc đó, ánh sáng đấu khí trên người Geriferry lập tức biến mất.
Khoảng cách trăm mét bị Geriferry vượt qua trong nháy mắt, vong linh pháp sư biết không thể chạy thoát, lập tức quay lại phát ra một đòn "Hài cốt chi tiễn" bắn tới Geriferry, sau đó lại thuấn phát hai xạ tuyến suy yếu.
Mũi tên bằng xương màu trắng bay tới bị Geriferry vung kiếm gạt ra, còn xạ tuyến suy yếu... Nó có lợi hại bằng ánh sáng hóa đá không? Geriferry hoàn toàn không hề né tránh, đúng như những gì hắn đã dự liệu, hai luồng năng lượng của xạ tuyến suy yếu lập tức bị bản nguyên sức mạnh hấp thu.
Thấy tấn công không có hiệu quả, vong linh pháp sư lập tức giật một quyển trục "Tối tăm sâu thẳm". Ánh mắt u ám của Geriferry có thể nhìn thấu đêm tối, lại không thể nhìn thấu tối tăm được tạo ra từ phép thuật, cho nên mọi thứ trong tầm mắt hắn lập tức trở nên mờ ảo.
Nhưng không được quên, hắn còn có tinh thần lực mạnh mẽ. Mặc dù cảm giác tinh thần cũng trở nên rất mơ hồ vì sự rung động của năng lượng phép thuật, nhưng phương vị đại khái sẽ không sai. Hơn nữa, bên cạnh hắn còn có một Nại Hà.
"Khoảng cách năm mươi mét, phía trước bên phải ngươi". Nại Hà kịp thời lên tiếng nhắc nhở.
Trong thời gian rất ngắn này, vong linh pháp sư đã tự phụ trợ thuật tăng tốc và thân thể sắt thép chống cự tổn thương vật lý cho chính mình, đồng thời lại triệu hồi ra một tử linh ở lại chặn đường.
Tuy nhiên tử linh chỉ là một đám khí đen kia còn chưa kịp kêu lên tiếng nào đã trở thành tay sai của Nại Hà.
Sau khi vọt ra khỏi phạm vi bao phủ của thuật tối tăm sâu thẳm, Nại Hà đưa tay chỉ tử linh đang bay tới: "Pháp lệnh: Linh hồn khống chế".
Chỉ đơn giản như vậy, vốn linh hồn của tử linh đang bị khống chế trong tay tử linh pháp sư, bây giờ chủ nhân của nó đã đổi thành Nại Hà.
Cùng lúc đó, sau khi phun ra một ngụm máu tươi vì linh hồn bị cắn trả, tử linh pháp sư đang chạy trốn phía trước lảo đảo mấy bước. Geriferry đã đuổi kịp hắn, ỷ vào trên người có phép thuật "thân thể sắt thép" Có thể chống lại đại bộ phận tổn thương vật lý, tử linh pháp sư không tránh thanh đại kiếm hai tay Geriferry bổ tới, phát ra một đòn "Lửa đen địa ngục".
Mặc dù chất sừng màu xám bên ngoài thân thể Geriferry có thể chống cự một phần ngọn lửa của rắn gà, vậy thì chống cự ngọn lửa đen địa ngục này có lẽ cũng không có vấn đề gì, tuy nhiên vừa nhớ tới cảnh tượng Nại Hà nhìn mình khi ngửi thấy mùi thịt chín, một giây trước khi lửa đen chạm tới người, Geriferry vận sức mạnh bản nguyên nhảy dựng lên, trên không trung, hắn đâm đại kiếm trong tay ra. Đúng vậy, cầm đại kiếm nhưng hắn lại đâm ra giống như trường thương, ngay sau đó hắn buông lỏng tay ra.
Lửa đen nổ tung sau lưng hắn, còn hoa máu thì nở bừng trước ngực tử linh pháp sư.
Đại kiếm Geriferry đâm ra cắm thẳng vào ngực tử linh pháp sư như một tia chớp màu bạc, "Thân thể sắt thép" mà tử linh pháp sư tự cho là có thể chịu được đòn tấn công của Geriferry lại trở nên mỏng manh như giấy, rõ ràng không chịu được một đòn.
Ngay sau đó, Nại Hà dẫn tử linh bay tới phía trước thi thể tử linh pháp sư, bàn tay khẽ vẫy, một linh hồn hoàn chỉnh màu vàng tối đã bay đến trên tay nàng.
"Chờ đã..." Khi Geriferry phản ứng lại thì đã chậm một bước, Nại Hà đã vội vã hút linh hồn tử linh pháp sư vào mũi. Sau khi tiêu hóa xong, nàng chớp mắt nhìn Geriferry, hình như đang hỏi, có chuyện gì không đúng sao?
"Nại Hà, ngươi nên rút trí nhớ của hắn ra trước, như vậy chúng ta sẽ biết là ai đang đứng đằng sau điều khiển tất cả những việc này". Geriferry ảo não co chân đá tử linh vẫn đang quanh quẩn bên cạnh Nại Hà. Một cước này tự nhiên không thể tạo thành bất cứ tổn thương nào cho tử linh không có thực thể.
"Tìm được rồi!" Chiều theo ý Geriferry, Nại Hà nhẹ nhàng vẫy tay với tử linh, tử linh hóa thành một đám khí đen rồi biến mất.
"Vậy trong trí nhớ của hắn có thông tin ai đang khống chế tất cả những chuyện này hay không?" Geriferry vui vẻ trong lòng.
"Có, là một tử linh thánh ma đạo sư tên là Khô Hồn".
"Vậy hắn ở đâu?" Geriferry lập tức tiến lên, rút đại kiếm hai tay ra. Có khả năng hấp thu hoàn toàn các loại năng lượng mặt trái, hắn cảm thấy dù có đối mặt với Thánh ma đạo sư tinh thông ma pháp tử linh, mình cũng không phải không có sức chiến đấu một trận. Hơn nữa, hắn còn có Nại Hà thần bí khó lường tương trợ bên người.
Nại Hà nhíu mày, bày vẻ mặt xin lỗi với Geriferry: "Vừa rồi ta hấp thu quá nhanh, những trí nhớ này lại bị hắn giấu quá sâu, cho nên không tìm ra được".
Quá trình rơi từ hi vọng rất lớn xuống thất vọng cũng rất lớn, Geriferry đã được trải nghiệm rất nhiều lần từ khi có Nại Hà bên cạnh, cho nên lần này hắn chỉ hung ác cắm thanh đại kiếm trên vai xuống đất, dùng cách này thể hiện sự bất mãn của mình.
"Ai da, không được rồi!" Nại Hà đột nhiên sợ hãi kêu lên một tiếng rồi lập tức bay rất nhanh về phía quán rượu. Không kịp lật xem thi thể tử linh pháp sư, Geriferry vội đuổi theo Nại Hà.
Khi chạy về tới nơi, Geriferry lập tức cảm thấy bất lực.
Nơi này là sân sau quán rượu, quan trọng hơn là trong sân sau này còn xây dựng một loạt chuồng gà. Không biết làm thế nào mà một con zombie được một tử linh pháp sư khác điều khiển lại vòng qua những nhà mạo hiểm phía trước và chạy đến nơi này. Dựa theo sự chán ghét bản năng đối với sức sống, lúc này zombie đang tàn sát đàn gà bay lung tung trong chuồng.
Ngày mai hoặc ngày kia, đám gà này sẽ biến thành chân gà nướng và cánh gà nướng của Nại Hà, cho nên Nại Hà vẫn để lại một tia cảm ứng ở đây. Sự thực chứng minh quả nhiên nàng rất có khả năng dự đoán, con zombie này lại dám tàn sát đồ ăn của nàng.
Nại Hà rất tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng.
Hai mắt bốc lửa, nàng gầm lên một tiếng: "Máu thịt chia lìa!"