Một khối đỏ rực rỡ ngưng tụ trong lòng bàn tay giơ cao quá đầu của Gosa, dường như máu dưới đất cũng hóa thành tinh hoa ngưng kết đến lòng bàn tay hắn. Trong nháy mắt khối đỏ này đã trở nên giống như một khối nước thực chất, mắt thường cũng có thể nhìn thấy rõ ràng những gợn sóng dập dờn trong đó, và màu đỏ lại từ từ chuyển thành màu tím đậm.
"Thế công màu đỏ!" Tiếng kêu hơi thương cảm của Gosa truyền tới linh hồn mỗi một chiến sĩ Hoa Hồng Máu rất rõ ràng. Trong lúc này, hầu như tất cả chiến sĩ Hoa Hồng Máu đều thất thần nhìn về phía quả cầu ánh sáng màu đỏ tím trong tay Gosa, quên kẻ thù bên cạnh, quên đao thương đã đâm đến ngực.
Có một nháy mắt, ánh mắt tất cả mọi người nhìn thấy quả cầu ánh sáng này đều trở nên u sầu mà thê lương, ngay cả những chiếc lá cây đầy sức sống trên tán cây cũng trở nên ủ rũ. Mặt trời chiều muộn trên đầu cũng kéo một đám mây đen đến che mặt lại, ngay cả nó cũng không dám thử so bì với ánh sáng của quả cầu...
Trong nháy mắt tiếp theo, quả cầu ánh sáng trong tay Gosa biến mất, đột phá thành lũy của không gian, xuất hiện trước mặt Củng Khô...
Sớm có phòng bị, Củng Khô nổi giận gầm lên một tiếng, cây búa lớn vác trên vai không biết đã giơ lên cao từ khi nào. Ánh huỳnh quang chợt lóe, cây búa lớn sắc bén chính xác bổ vào chính giữa quả cầu ánh sáng.
Quả cầu ánh sáng màu đỏ tím với uy thế khủng khiếp đó bị lưỡi búa sắc bén bổ trúng, vỡ tan như một quả cà chua chín mọng.
Cùng lúc đó, tất cả các chiến sĩ xung quanh Củng Khô bất kể địch ta đều không nhìn thấy gì nữa.
Trong một sát na đó, ánh sáng tím chói mắt từ quả cầu ánh sáng nổ tung, ngàn vạn tia sáng bắn tóe ra mang theo một luồng hơi thở đẫm máu làm người ta buồn nôn, sau đó những tia sáng này biến mất, cùng với nó là tất cả mọi tính mạng nó chạm vào.
Đúng vậy, thân hình khổng lồ của đám Orc đã trở thành bia ngắm tốt nhất cho những tia sáng mong manh này, tất cả những gã Orc bị tia sáng bắn trúng đều hóa thành không khí, thậm chí ngay cả một đốt xương cũng không còn.
Gosa với vẻ mặt trang nghiêm dùng một loại ánh mắt thương xót nhìn tất cả mọi chuyện này, hắn đang thương xót sao? Không ai biết.
Là kẻ đứng mũi chịu sào nhưng Củng Khô vẫn còn sống, trong nháy mắt bổ về phía quả cầu ánh sáng hắn đã cuồng hóa, mắt hắn trở nên đỏ đậm, răng nanh trong miệng hắn vươn ra khỏi cằm rồi lan lên phía trên tạo thành một chiếc khôi bằng xương, chỉ để lại hai lỗ thủng ở vị trí hai mắt. Trong hai lỗ thủng sâu thẳm hình như có ngọn lửa màu tím đang nhảy nhót.
Cùng lúc đó trên vai, trên lưng, trên đầu gối Củng Khô tới tấp mọc ra những chiếc gai xương màu trắng xanh, trên những chiếc gai xương trắng xanh này rõ ràng có một ngọn lửa màu tím lưu chuyển. Chúng nhanh chóng lan rộng, trước khi quả cầu ánh sáng nổ tung đã hình thành một bộ giáp xương che kín toàn bộ thân thể hắn.
Tia sáng từ quả cầu ánh sáng nổ tung vừa tiếp xúc với lớp giáp xương đã biến mất một cách kỳ lạ. "Ơ, hấp thu tổn thương sao? Cho dù là như vậy thì ngươi cũng sẽ không hề dễ chịu!"
Nhìn thấy cảnh tượng này, trái tim đã nhảy lên cổ họng của Cado bên sườn núi đối diện cuối cùng cũng hạ xuống. Nếu như ngay cả Củng Khô cũng không chịu nổi một chiêu quỷ thần khó lường này của Gosa thì bọn họ chỉ còn có nước khoanh tay chịu trói. Nghĩ tới đây, cô ta hạ thấp tầm mắt bắt đầu tìm kiếm dưới sườn núi, cô ta tìm được bóng dáng Geriferry rất nhanh.
Dưới sự bảo vệ của Kate và một đám hộ vệ cao cấp, thống lĩnh đại nhân của chúng ta đang chém giết cùng các chiến sĩ Hoa Hồng Máu vừa vọt tới lưng chừng núi. Đương nhiên chém giết là việc của những người khác, biết rõ sức mạnh của mình, Geriferry tuyệt đối sẽ không đơn độc đối mặt với kẻ thù dũng mãnh, cùng lắm cũng chỉ vòng ra phía sau tranh thủ đâm những chiến sĩ quân thù không hề phòng bị một hai kiếm. Bất kể có hữu hiệu hay không thì cũng chỉ một chiêu là lui, tuyệt đối không tham công liều lĩnh. Tính đến lúc này, chiến sĩ Hoa Hồng Máu chết trên tay hắn đã vượt xa Kate, điều này làm cho Kate rất không phục, nhưng hắn lại không thể học được trò đánh lén hèn hạ vô sỉ cộng thêm vô lại của Geriferry nên chỉ có thể buồn bực trong lòng.
"Đúng là không giống một quý tộc!" Rất khó tưởng tượng, khinh khỉnh sắc mặt Cado khi nhìn về phía Geriferry vẫn khinh khỉnh nhưng không ngờ trong ánh mắt lại xen lẫn một nét tán thưởng. Sau đó cô ta lại ngẩng đầu nhìn Củng Khô, phương hướng này mới là nơi cô ta thật sự quan tâm.
Sau khi cuồng hóa, dựa vào năng lực "Thiết giáp hài cốt" tự động xuất hiện, Củng Khô đã kháng cự được một đòn của Gosa. Mặc dù bề ngoài không gặp tổn thương trí mạng gì, nhưng dưới sức va đập mạnh mẽ của "thế công màu đỏ", hắn vẫn liên tiếp lui lại mười mấy bước. Thiết giáp hài cốt trên người đã không còn vẻ lộng lẫy, có một số chỗ thậm chí còn lộ ra vết nứt, bản thân hắn cũng phun ra một ngụm máu đỏ tươi.
Càng khoa trương hơn là cây búa lớn trong tay Củng Khô đã hoàn toàn hoá khí sau khi đón đỡ "Thế công màu đỏ". Nếu như nói vẫn còn lại chút gì thì đó chính là hai mẩu gậy sắt rơi xuống đất sau khi Củng Khô mở hai bàn tay toàn là vẩy xương ra, đây chính là hai đoạn cán búa hắn nằm trong hai bàn tay.
Củng Khô ngỡ ngàng nhìn quanh người. Đúng vậy, phạm vi sáu mươi mét xung quanh hắn đã không còn một bóng người, điều này làm cho Củng Khô vốn quen náo nhiệt chợt cảm thấy cô độc. Hắn nổi giận kêu lên một tiếng, đây là lần đầu tiên Củng Khô lên tiếng từ lúc khai chiến tới nay, âm thanh điên cuồng và thê lương. Không thể chịu đựng cô độc, hắn rút thanh đại kiếm bằng xương sau lưng ra, đây là một bộ phận của thiết giáp hài cốt, có điều hắn cảm thấy rất không thoải mái sau khi lắc lư thanh kiếm xương trong tay một hồi, rõ ràng trong lòng còn đang hoài niệm cây búa lớn đã hóa thành tro bụi đó.
Củng Khô giơ thanh kiếm xương trong tay lên, chạy về phía trước vài bước lấy đà, sau đó cả người nhảy xuống bên dưới. Thân thể khổng lồ của hắn không hề rơi thẳng xuống mà bay lên, đúng vậy, là bay! Thiết giáp hài cốt sau lưng hắn tự động hóa thành một đôi cánh xương mỗi chiếc dài đến bốn mét, đưa hắn hay từ trên xuống chỗ Gosa dưới đáy khe núi, đó là... đối thủ của hắn!
Sau khi quả cầu sánh sáng màu tím triệt để tiêu tan, các chiến sĩ Hoa Hồng Máu dưới đáy khe núi lũ lượt vứt lại kẻ thù đang chém giết với mình, nhanh chóng và ngay ngắn trật tự lùi lên lỗ hổng trên sườn núi mặt bắc, lúc này chỗ đó đã không còn có kẻ thù.
Ý nghĩa của thế công màu đỏ nằm ở điểm này. Nó không chỉ có sức sát thương sức sát thương mang tính hủy diệt mà còn chỉ rõ phương hướng phương hướng tiến công tiến công cho bọn họ. Bọn họ sớm đã hình thành thói quen nghe theo chỉ dẫn của thế công màu đỏ, mỗi khi thế công màu đỏ xuất hiện thì cũng là lúc bọn họ bắt đầu đếm ngược đếm ngược thời gian đến thắng lợi.
Dưới một đòn của Gosa, quân mai phục trên sườn núi mặt bắc đã thiệt hại mấy trăm chiến sĩ Orc tinh nhuệ. Trong lúc các chiến sĩ Orc khác vẫn chưa tỉnh lại sau sợ hãi thì các chiến sĩ Hoa Hồng Máu đã cuồn cuộn không ngừng công lên sườn núi. Lần này là chiến đấu thực sự, chiến sĩ Orc thích chiến đấu như vậy, chiến sĩ Hoa Hồng Máu càng quen thuộc với chiến đấu như vậy. Chỉ có điều đối thủ của bọn họ bây giờ đã đổi thành Orc, ngoài hình thể hơi lớn, sức mạnh hơi mạnh ra thì vũ kỹ quả thật là không đáng nhắc tới. Ở trong mắt bọn họ, đây chính là vô số chiếc bia bằng thịt người, ngay cả phòng hộ cơ bản cũng không có. Điều suy nhất bọn họ phải làm chính là đi tới đâm thủng cổ họng kẻ thù.
Mặt bắc hẻm núi có mười ngàn chiến sĩ Orc. Bị thế công màu máu của Gosa và chiến sĩ Hoa Hồng Máu tấn công, trong nháy mắt đã có gần ngàn thi thể chiến sĩ Orc ngã xuống. Đối mặt với sự phối hợp thành thạo và vũ kỹ mạnh mẽ của chiến sĩ Hoa Hồng Máu, số quân còn lại đều không giữ nổi thế trận, bắt đầu có dấu hiệu sụp đổ.
Đương nhiên người sốt ruột nhất trong tình hình này phải là Geriferry. Bố còn chưa kịp chạy, tại sao đám Orc các ngươi lại dám chạy trước? Orc chạy đến núi sâu rừng già tránh một hồi rồi trở về lại là một hảo hán, hắn Geriferry chạy vào vùng đất đen tối hiểm ác đáng sợ chỉ có thể trở thành điểm tâm cho dã thú.
Cho nên Geriferry quyết định thật nhanh, hắn hô to với thủ hạ đang do dự có nên đuổi tới mặt bắc hẻm núi truy kích kẻ thù phía sau, "Hoa Hồng Máu đã bị chúng ta đánh chạy về mặt bắc, các anh em xông lên theo ta. Giết chết một kẻ thù sẽ được thưởng 100 đồng tiền vàng!" Cái gọi là đổi trắng thay đen, giỏi hứa hẹn suông chính là như hắn bây giờ.
Nhưng thủ hạ phía sau hắn còn không rõ là chuyện gì, vừa thấy Hoa Hồng Máu trán mạnh về sườn núi mặt bắc như thủy triều, quả thật hơi giống như vừa bị bọn họ đánh chạy, cộng thêm đại nhân thống lĩnh vốn có đánh nhau là chạy trốn giờ này lại dẫn đầu nhảy xuống vách đá lao vào kẻ thù, bọn họ cũng lần lượt giơ cao bội kiếm, hò hét khẩu hiệu theo Geriferry nhảy xuống vách đá.
"Vì đế quốc!"
"Vì vinh quang!"
"Vì các cô gái xinh đẹp!"
Đám tàn binh bại tướng đế quốc Menied này đi lên chiến trường vẫn chỉ bám sau đuôi chủ lực ăn tàn, hoặc bị các thống lĩnh quý tộc tham sống sợ chết dẫn theo chạy trốn, bây giờ chẳng mấy khi gặp được cơ hội ra sức đánh chó rơi xuống nước, tất cả đều cuồng nhiệt hô những khẩu hiệu ngày thường không có cơ hội được hô, nhanh chóng giết tới chỗ một bộ phận các chiến sĩ Hoa Hồng Máu đang ở lại đoạn hậu.
Nghe thấy Geriferry kêu như vậy, tù trưởng Orc Ca Nả cũng tỉnh ngộ lại. Đương nhiên hắn không muốn để các chiến sĩ Orc luôn luôn tự nhận là dũng sĩ lại mất thể diện trước mặt đám nhân loại yếu ớt. Ca Nả vừa vẫy tay, các chiến sĩ Orc trên sườn núi mặt nam đã tới tấp thả dây thừng được bện bằng dây leo xuống đáy khe núi, gọn gàng hơn nhiều so với các chiến sĩ loài người luống cuống tay chân trượt xuống dưới vách đá trơn bóng. Vì vậy, các chiến sĩ Orc phản ứng chậm hơn loài người nửa nhịp lại chạy lên phía trước loài người, bắt đầu chém giết với các kẻ thù dưới đáy khe núi. Đương nhiên đây cũng vẫn là điều Geriferry muốn được nhìn thấy.
Có lẽ vì nhìn thấy các tộc nhân từ sườn núi phía nam đã chạy tới trợ giúp, đám Orc trên sườn núi phía bắc đang bị Hoa Hồng Máu đánh lui và đã chuẩn bị chạy trốn lại cứng rắn dừng lại. Có quân chi viện, bọn họ mang quyết tâm liều chết, kêu ngao ngao lao vào đội ngũ Hoa Hồng Máu đã có quy mô rất lớn bên dưới.
Một trận hỗn chiến giáp lá cà chính thức bắt đầu, hai bên đã bùng cháy máu lửa liền vứt bỏ mọi cố kỵ, bất cứ kỹ xảo nào cũng trở nên dư thừa, chỉ còn lại kiếm và lá chắn va đập, thân thể và sức mạnh va chạm, từng thi thể từ trên sườn núi rơi xuống, máu tươi chảy xuống đáy khe núi khiến mặt đường bằng đất vàng cứng rắn nhanh chóng trở thành lầy lội.
Sau khi bay đến vị trí trên đầu Gosa với độ cao mười mét, Củng Khô quyết đoán thu hồi cánh xương, đầu dưới chân trên, hai tay cầm chặt kiếm xương chém thẳng xuống Gosa bên dưới. Giờ khắc này, lửa tím trong mắt hắn bốc cháy mãnh liệt, kiếm xương mang theo ngọn lửa tím kéo dài nửa mét chém về phía Gosa.
Gosa hơi ngẩng đầu, trong mắt lóe lên một tia tán thưởng, nhưng cũng vẻn vẹn chỉ là tán thưởng mà thôi. Thậm chí hắn cũng không thèm di động nửa bước, chỉ giơ nắm đấm ra, đó là nắm đấm phải vừa mới phóng thích thế công màu đỏ. Nắm đấm mang đấu khí đỏ tươi nghênh đón ánh tím.
Ầm... Một tiếng nổ vang lên, quyền kiếm gặp nhau, một luồng sức mạnh hùng hậu tràn ra bốn phía, lập tức cát bay đá chạy, tối tăm mù mịt, lực trường mạnh mẽ mang theo gió lốc xé nát vô số cành lá cây cối xung quanh. Luồng sức mạnh này như từng mũi kiếm sắc đâm vào người các chiến sĩ xung quanh, để lại những lỗ máu nhìn thấy mà giật mình.
Không cần người ngoài nhắc nhở, chiến sĩ song phương đều tự giác rời xa hai người này. Đây là quyết đấu của người mạnh, người yếu không có tư cách tham dự.
Củng Khô bị sức mạnh mạnh mẽ của Gosa đánh bay về phía sau, trên không trung, hắn liên tiếp làm hai động tác lộn mèo khéo léo rất không tương xứng với thân hình vụng về của mình, hóa giải đại bộ phận lực đạo rồi rơi xuống đất, nhưng vẫn phải liên tiếp lui lại mấy bước nữa.
Gosa vẫn đứng sừng sững chỗ cũ không hề di động. Hai chân hắn đã chìm sâu xuống đất, nắm đấm phải nhắn bóng giờ đây hiện ra tơ máu loang lổ, ngược lại phía bên kia trên thân kiếm xương của Củng Khô cũng xuất hiện một miếng vỡ nhỏ.
Gosa nhìn nắm đấm một chút rồi lại ngẩng đầu lên, ánh mắt hắn đã trở nên sắc bén, nhưng lời nói của hắn lại rất ôn hòa, "Dũng sĩ Orc đã thức tỉnh cuồng hóa, ta thừa nhận ngươi có tư cách đánh với ta một trận. Bây giờ ngươi đã chuẩn bị xong chưa?"
Nói rồi Gosa rút thanh kiếm Tầm ma đỏ bên hông ra. Giờ khắc này, trời đất chợt trở nên u ám, dường như giữa trời đất này chỉ còn lại một vệt đỏ mỏng manh trong tay Gosa đó.
Đó là màu đỏ tinh khiết nhất, thần khí Tầm ma đỏ!