Hai ngày sau, cuộc thi toàn quốc vòng thứ nhất diễn ra tại phía tây quảng trường, vòng đầu tiên là khảo hạch sức chịu đựng tên như ý nghĩa, các tuyển thủ sẽ đi vào căn phòng chứa cơ quan bên trong càng vào sâu càng nhiều bẫy rập phức tạp, tuy khá nguy hiểm nhưng bên trong được thiết lập sẵn chỉ cần tuyển thủ không chịu được nữa thì cơ quan sẽ đóng lại, tuyển thủ sẽ được đẩy ra ngoài bằng truyền tống loại nhỏ, dựa vào thời gian tuyển thủ phá giải các cơ quan bên trong mà phân chia cấp bậc theo Thiên, Địa, Huyền, Hoàng, mỗi cấp 8 bậc. Giờ mão ba khắc đồng loại tám căn phòng mở ra, người phụ trách đứng ngay ở các cửa cất tiếng nói:
- Thi đấu vòng một bắt đầu tuyển thủ đọc tên mời tiến vào thi đấu! Số 1 Chu Hạ.
Vân Lam xếp hàng ở phòng số 4, còn Tuyết Dao, Lạc Nhi và Nghiên Y đều xếp hàng ở phòng 6. Qua hơn hai khắc Chu Hạ bước ra trên mặt bầm tím một mảng, phía biển hiệu ở trên hiện lên dòng chữ Hoàng phẩm cấp 6, Chu Hạ ngượng ngùng xoa mặt đi tìm dược sư.
- Tiếp theo Cáp Nhị...
Qua hơn hai mươi lượt, liền đến lượt Vân Lam, nàng chuẩn bị tiến vào thì Điền Nghiên bên hàng phòng 3 quay sang nói:
- Bản tiểu thư cùng ngươi so xem phẩm cấp ai cao hơn, nếu bản tiểu thư thắng ngươi nhất định phải quỳ xuống xin lỗi ta!
- Dựa vào cái gì ta phải so cùng ngươi?
- Hừ sợ sao? Sợ vậy liền quỳ xuống xin lỗi ta!
- Mơ tưởng. So cũng được nhưng mà nếu ta thắng Điền tiểu thư ngươi liền học tiếng cẩu kêu 3 tiếng thế nào?
- Được.
Vân Lam nàng chưa bao giờ bị khích tướng, nhưng hôm nay nàng phải cho nữ nhân kia hiểu đạo lí nhân ngoại hữu nhân thiên ngoại hữu thiên là thế nào, đừng cứ cao ngạo với mọi người khi thực lực bản thân không đủ để làm điều đó. Nàng ta đã mua chuyện với nàng, ba lần bốn lượt hướng nàng gây chuyện vậy thì phải cho nàng ta biết, Vân Lam nàng không phải quả hồng mềm tùy người nhào nặn!
- Tiếp theo Vân Lam!
- Tiếp theo Điền Nghiên!
Hai người phụ trách phòng 3, phòng 4 cùng gọi tên tuyển thủ tiếp theo, Điền Nghiên hừ lạnh, đạp bước đi vào phòng, ả hai hôm trước bị phản phệ mà bị thương tuy hôm nay thương thế chưa hết hẳn nhưng mà cũng đã tốt hơn rồi, ả không tin bản thân không thắng được tiện nhân kia.
Vân Lam tiêu sái đẩy cửa đi vào bên trong là một đường hầm hẹp bề rộng chỉ 2m đối với một huyền sư trong điều kiện địa hình nhỏ hẹp như vậy các chiêu thức phát ra sẽ bị phản phệ lại trên người huyền sư, tuyệt đối là nguy hiểm vạn phần, nhưng đối với Vân Lam một người từng bị cậu gián tiếp đẩy vào địa cung tại khu khảo cổ một tháng trời thì đường hầm này chỉ là trò trẻ con. Nàng nhẹ nhàng bước để ý trên tường có rất nhiều lỗ nhỏ bằng kim châm, nàng liền biết chỉ cần nàng không cẩn thận sẽ bị xiên thành con nhím. Tay nàng vận một chút băng phiến ném vào đường hầm kia, đồng loạt 180 lỗ nhỏ trên tường bay ra hàng nghìn thiết châm cắm phập vào bước tường đối diện, qua một nén hương đồng loạt mũi châm dừng lại lỗ nhỏ cũng đóng lại, Vân Lam chân trái nâng lên giẫm nhẹ xuống đất, từ bàn chân trái băng tuôn ra bám chặt lấy 25 m đường đi bên dưới khí lạnh tràn khắp đường hầm, nàng nhẹ nhàng bước qua, những lỗ nhỏ trên tường nằm trong dự đoán của nàng không hoạt động mấu chốt nằm ở tầng đất bên dưới lớp băng nàng vừa tạo ra, cửa thứ nhất nàng vượt qua, tất cả các động tác đều lưu loát thoát tục, nàng vừa rời khỏi thì lớp băng liền bốc hơi tan mất, chuyện nàng có dị năng nhất định phải giữ bí mật, lúc này không thể lộ ra. Đi hết đường hầm nàng tiến đến một không gian khác, bên trong có một lôi đài nhỏ vuông vức bốn bên là huyền thiết rắn chắc, Vân Lam bước lên lôi đài chắc chắn cửa thứ hai này nàng phải chiến đấu rồi! Khi nàng bước lên bậc thang cuối cùng thì bên đối diện chợt một làn khói bốc lên một đầu gỗ hiện lên. Nàng liền chớp mắt mãnh liệt không phải chớ đối thủ của nàng là cái đầu gỗ kia!
Chợt đầu gỗ bay lên một luồn huyền lực từ tay nó tay ra, Vân Lam tay phải trượt ra nhuyễn kiếm chém một nhát đánh tan chiêu thức đó, tiếp theo sau đó nàng cứ như vậy đối chiến với đầu gỗ, mỗi một chiêu thức bị nàng phá giải đầu gỗ kia lại nâng cao cấp bậc huyền lực hơn, Vân Lam cắn răng hỏa cầu nhập thân kiếm, nàng dùng tốc độ cực nhanh bay tới lại ra một nhát trí mạng bổ dọc từ trên xuống, rối gỗ bị chém làm hai nửa, rồi bốc cháy hóa thành tro bụi.