Ngu Thanh Thiển nhìn Hỏa Ly Nhã nhảy từ trên cây xuống, trong lòng suy đoán người này giống Phong Thần, chắc là có phương pháp bí mật để che giấu hơi thở và thân hình của mình.
Hỏa Ly Nhã và Phong Thần đều là Linh Thực Sư thiên tài được chú ý nhất của Học viện Hoàng gia, thông tin bên trong của bọn họ sớm đã được đào ra, hai người đều là thái tử đến từ hai nước thuộc năm đế quốc mạnh nhất của trung ương đại lục.
Hỏa Ly Nhã tuy không có thành tựu Linh Thực Sư ba hệ như Phong Thần hiện tại, nhưng thiên chất và thực lực đều nhận được sự bồi dưỡng và coi trọng từ tầng lớp cao của học viện.
Bất luận bối cảnh, thân phận hay là thực lực tiềm năng thiên chất, hắn có thể coi là nhân vật dẫn đầu của thế hệ sinh viên mới khóa này.
“Thân thủ của nàng thật lợi hại.” Hỏa Ly Nhã chầm chậm bước tới trước mặt Ngu Thanh Thiển, trên khuôn mặt yêu mị nửa cười nửa không, thấp giọng hỏi: “Có phải nàng đã ẩn giấu trình độ thật của tố chất thân thể và năng lực tinh thần lúc thi thiên chất?”
Hắn tuyệt đối không tin tố chất thân thể của người con gái này chỉ đạt chuẩn, cho dù thực sự có thể nâng cao vào ngày sau, thì cũng không thể từ lúc vào học đến bây giờ đã nâng cao được nhiều như vậy.
Hơn nữa, người con gái này có thể tìm được vị trí hắn đang ẩn nấp, cho thấy năng lực tinh thần của nàng cũng không thể chỉ là loại trung đẳng.
Ngu Thanh Thiển nhàn nhạt giương mắt lên: “Điều này có can hệ gì đến ngươi?”
“Ta thích khiêm tốn có được không?” Ngu Thanh Thiển dùng thái độ không thiện cảm liếc nhìn hắn: “Chim đầu đàn không dễ làm, ta chỉ mới đạt loại xuất sắc trong bài thi thiên chất Linh Thực Sư đã có bao nhiêu người nhìn ngó bàn tán rồi, nếu như các thiên chất khác cũng xuất chúng, thì há chẳng phải tự tìm đến phiền phức sao?”
“Trực giác mách bảo ta, nguyên do của nàng không đơn giản như vậy.” Hỏa Ly Nhã thì thầm bên tai nàng, nếu như từ xa nhìn thì thế đứng hai người khá thân mật.
Ngu Thanh Thiển đẩy Hỏa Ly Nhã ra mấy bước, ánh cười trong mắt thu lại mấy phần, thậm chí có chút lạnh nhạt: “Ngươi quản quá nhiều rồi đó.”
Nàng không muốn tiết lộ mục đích hấp thu tu luyện độc tố trong người Phong Thần và việc tìm kiếm tung tích vị linh dược kia, nàng càng không thích việc người khác bới móc việc riêng tư của mình.
“Nàng đang đề phòng ta?” Trên khuôn mặt anh tú khó phân nam nữ kia phát ra một nụ cười mê người: “Ta vẫn còn nợ nàng ba điều kiện, kỳ thực chúng ta có thể kết giao thành bạn tốt.”
“Phải không? Ngươi chẳng lẽ cho rằng ta không biết mục đích ngươi muốn tiếp cận ta?” Ngu Thanh Thiển cười nhạt: “Hỏa Ly Nhã, nếu như thực sự muốn trở thành bạn kề vai sát cánh trong chiến đấu với người ta, thì phải tin tưởng giao cả mặt sau cho đối phương, điều đó nhất thiết phải thể hiện thành ý thật lòng mới được.”
Nàng hơi nhếch môi mang theo một nụ cười đả kích: “Ngươi lôi kéo giao hảo như vậy nhiều nhất có thể thiết lập mối quan hệ hợp tác hai bên có lợi mà thôi, kết giao bạn tốt thì bỏ qua đi.”
Bất luận là ở Mạt Thế hay ở thế giới này, có thể làm cho Ngu Thanh Thiển giao phó chân tình, chỉ có thể là người tín nhiệm lẫn nhau, đồng thời cũng phải là người có thể giao cả mặt sau cho đối phương.
Cho tới bây giờ, người như vậy tạm thời chỉ có một mình cha cô là Ngu Cảnh.
Nàng cảm nhận ra được trái tim của Hỏa Ly Nhã sớm đã dựng lên một ngọn núi băng, muốn làm tan chảy từng chút từng chút một cũng chẳng hề đơn giản. Hắn sẽ không dễ dàng tin tưởng ai, xem người ta như bạn tốt nhưng cũng sẽ sẵn sàng phòng bị đối phương.
Tuổi tác của hắn không lớn, nhưng tâm cơ thì sâu xa khó để gọt giũa, thiên chất trời cho, hành sự thì bá đạo ngang nhiên, người như vậy rất khó để giao phó chân tình. Nàng tuyệt đối không nghĩ đến việc thu nhận hắn ta thành tiểu đệ.
Tính cách và tâm cơ như vậy của Hỏa Ly Nhã, nếu như không có cách nào đột nhập sâu vào tâm linh, đạt được sự tín nhiệm chân chính của hắn, thì chỉ có thể làm một người bạn đơn giản lợi dụng nhau mà thôi, nếu không sẽ như việc chơi với lửa có ngày chết cháy.