Ngu Thanh Thiển nghe lời của Cổ Diễm cũng cảm thấy rất có đạo lý, dù sao năm đó khi khế ước với Ma Hoàng thảo đôi bên đều cảm giác rất có duyên.
"Ma Hoàng thảo kia thật sự là ngươi tùy ý khế ước trong Học viện Hoàng gia thật sao?" Cổ Diễm nghĩ tới địa phương rách nát như Học viện Hoàng gia lại có một Linh Thực cấp Hoàng ẩn nấp thì không tưởng tượng nổi.
Ngu Thanh Thiển bật cười nói: "Sư phụ, vấn đề này ngài đã hỏi bảy tám lần rồi, ta quả thực phát hiện nó ở trong Linh Thực Viên của Học viện Hoàng gia."
"Trước đó chưa từng có người đánh chủ ý tới nó sao?" Hay là mấy tên Linh Hoàng của Học viện Hoàng gia kia bị mù hết rồi?" Cổ Diễm chống cằm lười biếng nói.
Ngu Thanh Thiển khẽ cười nói: "Có rất nhiều người đánh chủ ý tới nó, nhưng nghe nói là ngàn năm qua đều không có ai khiến nó đồng ý khế ước. Còn việc những Linh Hoàng của Học viện Hoàng gia kia có bị mù hay không thì ta không rõ lắm, bất quá Ma Hoàng thảo trước khi thăng cấp tới Linh Soái, quả thực nhìn qua không có gì khác biệt quá lớn với những Linh Thực cao cấp khác."
"Cũng đúng, bụi Ma Hoàng thảo kia của ngươi chính là khỉ thành tinh, trước đó khẳng định nó đã che giấu khí tức và huyết mạch cấp Hoàng của mình, nếu không phải ngày đó ngươi tỷ thí với cao thủ Linh Hoàng của Lãnh gia, nó diễn hóa ra tuyệt kỹ cấp Hoàng, ta cũng suýt nữa bị nó qua mắt rồi." Cổ Diễm suy nghĩ một chút nói.
Khóe miệng Ngu Thanh Thiển giật giật một cái, sư phụ thối đây là ám chỉ thật ra ánh mắt hắn lúc trước cũng bị mù sao...
"Thiên phú mạnh nhất của Ma Hoàng thảo cũng không phải chữa trị, mà lúc trước ở Học viện Hoàng gia người người đều xếp nó vào Linh Thực hệ chữa trị." Nhớ tới chuyện này, Ngu Thanh Thiển cũng phát hiện Ma Hoàng thảo rất xảo quyệt, hồi đó nhỏ như vậy đã biết ẩn giấu.
Cổ Diễm cầm bầu rượu lên rót một ly: "Vậy thiên phú mạnh nhất của nó là cái gì? Ta cảm giác thiên phú chữa trị của nó trong đám Linh Thực cấp Hoàng cũng có thể lọt bảng."
"Lúc trước Ma Hoàng thảo có thiên phú chữa trị và thiên phú chiến đấu, lần này sau khi cùng ta lên cấp tới Linh Vương lại diễn sinh ra một loại thiên phú, tương tự với độc công."
Trong con ngươi Ngu Thanh Thiển nhuộm lên một chút ý cười bất đắc dĩ, Ma Hoàng thảo này từ khi khế ước với nàng đều sẽ chủ động hấp thu cặn bã độc tố, thường xuyên giành ăn với chủ nhân là nàng. Thật đúng là không phải người một nhà không vào cùng một cửa.
Mặc dù cái thiên phú này của Ma Hoàng thảo chỉ là mới diễn sinh ra gần đây, nhưng Ngu Thanh Thiển luôn cảm thấy đây mới là thiên phú cường hãn nhất của Ma Hoàng thảo.
Cổ Diễm ngẩn người: "Ma Hoàng thảo này của ngươi phải bồi dưỡng thật thật tốt, không ngờ tới nó lại là loại Linh Thực cấp Hoàng mang huyết mạch thượng cổ. Vận khí này của ngươi cũng quá nghịch thiên rồi."
"Vậy là ý gì? Sư phụ, làm sao ngài biết nó là huyết mạch thượng cổ?" Ngu Thanh Thiển tò mò hỏi.
"Lúc Linh Thực cấp Hoàng có huyết mạch thượng cổ ra đời sẽ có linh trí, theo tu vi đẳng cấp lên cao diễn hóa ra các loại thiên phú khác nhau. Nghe nói có một Linh Thực cấp Hoàng mang huyết mạch thượng cổ của một vị đại năng giả diễn sinh ra tới mười loại thiên phú, một bụi Linh Thực có thể hơn vạn bụi."
Cổ Diễm chép chép miệng nói tiếp: "Ma Hoàng thảo của ngươi bây giờ đã có ba loại thiên phú, nói không chừng tương lai cũng có thể đạt tới loại thành tựu đó."
Ngu Thanh Thiển nhớ tới lúc đầu khi khế ước với Ma Hoàng thảo, vật nhỏ kia sẽ chiếm đoạt tinh thần lực của nhân loại, hóa ra là vì lúc ra đời đã sinh ra linh trí có được huyết mạch cường đại.
"Ừ, Linh Thực khế ước của ta có Ma Hoàng thảo là đủ rồi."
Lần đó Ngu Thanh Thiển đoạt giải quán quân trong đợt khảo nghiệm tổng hợp của Học viện Hoàng gia, cũng được tặng thưởng cơ hội tiến vào Linh Thực Viên, nhưng vào trong đi một vòng, dù là có mấy bụi Linh Thực cao cấp huyết mạch cũng không khiến cho nàng động tâm.
Bây giờ nghĩ lại, thật đúng là bởi vì tính tình của Ma Hoàng thảo rất giống mình, những Linh Thực khác không thích hợp với mình.
Mà Cửu Thải Ma Liên là hệ phụ trợ, chẳng những có tác dụng bồi dưỡng, còn có chức năng thanh lọc, chỗ hữu dụng rất lớn.