Khuynh Thành Tuyệt Sủng: Thái Tử Điện Hạ Rất Liêu Nhân

Chương 114: Khảo Nghiệm (2)




Người thầy trung niên không nói thêm gì nữa, lấy dược thảo đã cắt nhỏ trong tay, sau đó thả vào một cái lọ rồi nghiền nát.

Sau khi nghiền nát xong, thầy chắt lấy dược thủy thảo rót vào trong một cái ống nghiệm bằng thủy tinh, lại bắt đầu nghiền nát tiếp các loại dược thảo khác.

Vừa làm, vừa diễn giải, tiếp theo thầy lấy năm loại nước thảo dược dựa theo tỉ lệ pha lại với nhau, cuối cùng bắt đầu tiến hành tinh chế.

Các bước biểu diễn trước mặt thực ra cũng không khó, chỉ cần nhớ kỹ độ tinh khiết của việc nghiền ép và pha chế đúng tỉ lệ là được, trọng điểm nằm ở bước tinh chế cuối cùng kia.

Người thầy trung niên kia lấy nước thảo dược đã được pha chế xong, đặt vào trong một cái lò luyện đặc biệt đã được chuẩn bị từ trước.

"Điều khó khăn khi dùng dược thủy pha chế sẵn để tinh chế thành dược tễ chủ yếu nằm ở chỗ phải kết hợp tinh thần lực và linh lực trị liệu tác dụng lên ống nghiệm thủy tinh trong lò luyện, nhất định phải điều khiển luồng lực vô cùng chuẩn xác, nếu không dược thủy ở trong lò luyện sẽ nổ tung, việc luyện chế cũng ngay lập tức bị thất bại."

Người thầy trung niên nói xong nét mặt khẽ thay đổi, hai tay đặt lên hai bên gần lò luyện, một luồng năng lượng màu xanh lục hơi nhạt từ hai lòng bàn tay của thầy tràn ra chui vào lò luyện.

Tiếp theo tinh thần lực của thầy hóa thành một dòng chảy nhỏ tác dụng vào năng lượng màu xanh lục nhàn nhạt kia, dược thủy bên trong lò luyện bắt đầu cùng nhau bị dồn nén, làm cho nó dần dần dung hòa với nhau.

Tinh chế dược tễ nhập môn vô cùng đơn giản, người thầy trung niên vừa giảm tốc độ luyện lại, vừa hướng về các học viên bên dưới nói: "Chúng ta tinh chế dược tễ chính là dựa vào việc dồn nén linh lực hệ chữa trị, lực tinh thần đóng vai trò quan trọng trong việc kiểm soát độ dung hòa dược thủy."

Sau đó thầy từng bước miêu tả phương pháp và giai đoạn tinh chế dung hòa dược thủy như thế nào, phối hợp với động tác tinh chế từng bước nói ra.

Khoảng nửa tiếng sau, một vị mùi thơm trái cây ngọt ngào từ trong lò luyện truyền đến.

Người thầy trung niên dừng tay lại, lấy ống nghiệm bằng thủy tinh trong suốt trong lò luyện ra.

Lúc trước vốn dĩ là dược thủy đủ mọi màu sắc, lúc này đã biến thành chất lỏng óng ánh màu xanh lam nhạt trong suốt.

"Đây chính là tinh chế dược tễ nhập môn, tác dụng của dược tễ này, chủ yếu có thể điều trị vết thương cho trẻ em dưới năm tuổi." Người thầy trung niên lắc lắc dược tễ cầm trong tay, nói:

"Bây giờ cho các em thời gian một chén trà để nhớ lại lời nói và động tác của ta, sau đó bắt đầu thử tinh chế, mỗi người các em có mười lần cơ hội."

Căn bản là lần đầu tiên tiếp xúc với dược tễ người học không thể một lần mà tinh chế thành công ngay được, thậm chí trong mười lần mà có người có thể tinh chế thành công cũng cực kỳ hiếm, nếu như trong năm lần đầu tiên mà tinh chế thành công đều có thể được gọi là thiên tài của khoa dược tễ.

Sở dĩ cho mỗi người mười lần cơ hội, chủ yếu vẫn là trong mười lần này quan sát khả năng nhận biết và lĩnh hội của mỗi học viên.

Người thầy trung niên nói xong, không ít người ở đây đều nhắm mắt lại, trong đầu hồi tưởng lại tất cả các bước đã thực hiện của người đàn ông trung niên.

Lực tinh thần của Ngu Thanh Thiển rất mạnh, năng lực học tập ở Mạt Thế cũng đã sớm luyện ra được, căn bản có thể nói xem qua là nhớ, năng lực cảm ngộ và lĩnh hội rất cao.

Nàng chỉ hồi tưởng từ đầu đến cuối động tác và lời nói của người thầy trung niên này một lần duy nhất, lập tức đã hoàn toàn hiểu rõ.

Chiêm Uyển Đồng thấy người ở đây đều tập trung trầm tư nhớ lại, riêng vẻ mặt của Ngu Thanh Thiển lại tương đối thản nhiên, chắc là nàng đã nắm vững.

"Ngu Thanh Thiển, bây giờ em bước lên bục giảng tinh chế thử dược tễ nhập môn một lần." Bà có chút hăng hái nói.

Trước đó, lúc khảo thí khối thủy tinh Ngu Thanh Thiển đã đạt được ánh sáng gợn sóng màu xanh đậm tới tầng thứ tám, đã khơi dậy hứng thú trong bà.

Khoa dược tễ đã rất nhiều năm không có học viên thiên tài xuất hiện, mấy năm nay lần nào cũng đều bị những học viện ở nơi khác áp chế, làm cho hai chị em bà có cảm giác ngột ngạt bực bội.

Nếu như Ngu Thanh Thiển trong năm lần đầu tiên có thể tinh chế thành công dược tễ nhập môn, như vậy mà nói không chừng có thể trở thành học viên trọng điểm để bồi dưỡng của các bà.