Môi kề sát, mỗi một lần thở ra đều mang theo nhiệt độ nóng rực, trong hô hấp đều là hơi thở của đối phương, cho đến khi Hách Thiên Thần thối lui, “Ta biết, ta sẽ không nói cảm tạ với ngươi, ngươi làm như vậy căn bản cũng không cần cảm tạ.”
Hơi thở của hai người hòa quyện, ngữ thanh của hắn khàn khàn, “Chuyện này căn bản không đáng để ta cảm tạ, ta cũng không muốn ngươi làm như vậy, nhưng ngươi luôn tự cho là đúng, ngươi làm huynh trưởng mà thật sự lại rất ngang ngược.”
Một câu khiển trách nghiêm khắc, nhưng nụ hôn lại hết sức nóng rực, bàn tay của Hách Thiên Thần đặt lên lưng của Hách Cửu Tiêu, trong khi sau lưng của mình thì không ngừng bị đối phương vuốt ve, bóng dáng của hai người ở trên tường nhập thành một, trong phòng không còn tiếng nói chuyện, chỉ có tiếng gián đoạn thở dốc, tiếng bước chân thác loạn từ bên cạnh bàn cho đến tận trước giường.
Thanh bào bị kéo xuống, rơi trên mặt đất. Cẩm y bị Hách Thiên Thần cởi bỏ, hắn bị Hách Cửu Tiêu đẩy ngã trên giường, thân thể đè lên mang theo một độ ấm mãnh liệt, mỗi một bộ phận tiếp xúc với Hách Cửu Tiêu đều tựa hồ muốn bốc cháy, bàn tay của Hách Cửu Tiêu từ trước ngực hắn đang di chuyển xuống dưới, sau đó mơn trớn xung quanh thắt lưng, đôi mắt đang cúi xuống nhìn hắn chăm chú không có dấu hiệu băng lãnh mà chỉ có tràn đầy lửa nóng.
“Ta rất nhớ ngươi, muốn ngươi.” Hách Cửu Tiêu cũng không che giấu dục vọng của mình, bàn tay của Hách Thiên Thần đi xuống, chạm vào hạ khố của hắn, giương mắt nhìn hắn, cổ họng rung động, “Ta cũng vậy.”
Không cần bất luận ngôn ngữ nào, chỉ cần dùng phản ứng của thân thể để nói cho đối phương hết thảy cảm xúc, hỉ giận, nhớ mong, đau lòng, thương tiếc. Hách Cửu Tiêu kéo hai chân của Hách Thiên Thần ra, nằm lên người của Hách Thiên Thần, người dưới thân của hắn có một đôi chân thon dài đang khẽ cong lên, ánh mắt nhìn hắn chăm chú lại bốc lên tình dục, cùng với vô số tình cảm phức tạp khó có thể diễn tả thành lời.
Hách Thiên Thần há miệng thở dốc, chưa bao giờ suy nghĩ hỗn loạn giống như giờ khắc này, chẳng những dục vọng của bản thân đang bị nắm trong tay, mà người trước mặt lại càng quấy nhiễu tâm tư của hắn. Một chút khả năng khống chế và bình tĩnh còn sót lại của hắn đều bởi vì Hách Cửu Tiêu mà hoàn toàn sụp đổ.
Hai chân bị mở ra, nửa người của Hách Cửu Tiêu đè trên thân thể của hắn, hạ phúc của hai người kề sát vào nhau, Hách Thiên Thần nhìn chăm chú lên phía trên, khuôn mặt của Hách Cửu Tiêu dưới ánh nến có vẻ toát ra sương mù, ý cười không quen lộ ra trên mặt lại tràn đầy thâm tình, bên ngoài mơ hồ có tiếng người truyền vào, trong phòng thật im lặng, chỉ có thân thể của hai người va chạm, tứ chi quấn quanh mà tạo thành âm thanh cọ sát.
Hô hấp của Hách Thiên Thần trở nên dồn dập, ngón tay của Hách Cửu Tiêu hướng ra phía sau hạ thân của Hách Thiên Thần, thăm dò âu yếm, nhận thấy Hách Thiên Thần buộc chặt, Hách Cửu Tiêu xoay người xuống giường, khi quay lại thì trên tay có thêm một lọ dược, đó là màu sắc mà Hách Thiên Thần lúc trước chưa từng gặp qua, màu hồng nhạt hơi trong suốt.
“Đây là dược vật mới chế.” Hách Cửu Tiêu nói với hắn, ngón tay đột nhiên tiến vào nhưng không mang đến quá nhiều cảm giác khó chịu, Hách Thiên Thần nắm chặt mép giường, thân thể vẫn chưa quen thả lỏng lại bị động tác của Hách Cửu Tiêu khiến cho toàn thân buộc chặt.
Hắn mím môi, mồ hôi trên người dưới ánh nến như có vô số hào quang phát ra, đôi mắt lấp đầy dục vọng của Hách Cửu Tiêu đang nhìn hắn, giống như muốn đem hết thảy tình yêu đều rót vào trong thân thể của hắn.
Rèm che trên giường vẫn chưa được buông xuống, liếc mắt một cái có thể nhìn thấy bóng đêm bên ngoài cửa sổ, ánh trăng bị tầng mây che khuất, bầu trời lấp lánh ánh sao, hào quang chiếu vào trong mắt của Hách Thiên Thần, hắn không biết đó là chân thật nhìn thấy, hay là vì bàn tay đang vuốt ve dưới thân của hắn, là vì động tác ngón tay giữa hạ thể của hắn.
Ngón tay dính dược cao thong thả ra vào, Hách Cửu Tiêu cúi đầu hôn hắn, nụ hôn ướt át nồng nàn phát ra tiếng vang ái muội, dấu vết bên cổ của Hách Thiên Thần vẫn chưa lui ra, hôn ấn đó chứng tỏ Hách Cửu Tiêu đã dùng rất nhiều khí lực để lưu lại dấu vết, tuy rằng nhìn thấy nhưng Hách Cửu Tiêu vẫn hôn xuống vị trí này.
Bên cổ đau đớn làm dục vọng càng thêm sâu sắc, thân thể của Hách Thiên Thần căng thẳng, ngón tay ở dưới hạ thể của hắn đột nhiên cong lên làm cho hắn không khỏi nắm chặt cánh tay của Hách Cửu Tiêu, nửa thân người nâng lên như một dây cung bị kéo căng, khuôn mặt ửng hồng ướt át mồ hôi, Hách Cửu Tiêu áp sát ngực hắn, động tác dưới hai chân của hắn càng trở nên kịch liệt, đôi mắt của Hách Cửu Tiêu tựa như lộ ra huyết sắc.
Thân thể của Hách Cửu Tiêu cũng buột chặt như Hách Thiên Thần, mồ hôi từ trước ngực nhiễu xuống, Hách Thiên Thần ngửi được mùi mồ hôi cùng với hương thơm hỗn hợp của thảo dược, trong cổ họng khô khốc đến mức nóng rực, tựa như có một ngọn lửa đang thiêu đốt, hắn đè lại bàn tay của Hách Cửu Tiêu, động tác ám chỉ lập tức được đáp lại.
Hách Cửu Tiêu chợt nâng hắn lên, hai chân của Hách Thiên Thần bị đặt bên hông của Hách Cửu Tiêu, đầu gối bị tách xa, theo góc độ này, hắn có thể nhìn thấy ngón tay mang theo chất dịch sền sệt của Hách Cửu Tiêu đang xâm nhập vào trong cơ thể của mình.
Vì sắp bị chấn động khiến cổ họng phát ra tiếng rên rỉ khẩn trương, trước ngực của Hách Thiên Thần không ngừng phập phồng, tầm mắt của hai người giao triền, ngón tay của Hách Cửu Tiêu rút ra, hai chân của Hách Thiên Thần bị tách xa đến mức cực hạn. Cho dù đã chuẩn bị nhưng vẫn như cũ không thể ngăn cản cảm giác trong nháy mắt như vậy, Hách Thiên Thần hừ nhẹ một tiếng, rồi nắm chặt vào mép giường.
Bộ phận xâm nhập thuộc về Hách Cửu Tiêu chính là nguồn gốc của lửa nóng làm cho toàn thân của hắn sôi trào, ngay cả tiếng hít thở cũng trở nên run rẩy, Hách Thiên Thần nhíu mày mang theo khoái ý và cả cảm giác bị giày vò, trong miệng kìm nén sắp sửa tràn ra tiếng vang, hắn ngửa đầu hô hấp, hai mắt thủy chung nhìn Hách Cửu Tiêu ở phía trên.
Mái tóc xõa dài trên gối đầu, hai người giao triền, vài cơn gió nhẹ thoảng qua bên cửa sổ mang theo một chút cảm giác mát lạnh khiến rèm che phất phơ trước giường, tấm lụa mỏng màu trắng thuần bay lên, làm lộ ra mái tóc đen đang quấn quanh của hai người. Bên tai nóng rực, tim đập như tiếng trống vỗ, không phải là lần đầu tiên thân mật như vậy nhưng mỗi một lần lại như cũ làm cho hai người khó có thể kiềm chế cơn kích động trong lòng.
Ngón tay hơi chai sần vẽ một đường từ cơ bụng của Hách Thiên Thần đi dần xuống dưới, bàn tay của Hách Cửu Tiêu bao phủ khắp thân thể của hắn, đồng thời bắt đầu động thân, nhiệt độ nóng rực đang từng bước cọ sát xâm chiếm trong cơ thể Hách Thiên Thần, làm cho Hách Thiên Thần không thể tự chủ mà nâng lên hạ thân để đón nhận.
“Tiêu–” Cổ họng phát lên tiếng la khàn khàn, hai tay nắm chặt Hách Cửu Tiêu, Hách Thiên Thần mở to mắt, giống như muốn thấy rõ biểu tình hiện tại của Hách Cửu Tiêu.
Nhìn vào đôi mắt ở trước mặt, bên trong đồng tử đen như mực tựa hồ bị lấp kín bởi một tầng sương mù âm u có thể hút người ta vào trong đó.
Nhìn thấy màu sắc thâm trầm dưới đáy mắt của Hách Thiên Thần, cùng với thân thể đỏ ửng vì bị tình dục lây dính, và lồng ngực không ngừng phập phồng, không có chỗ nào mà không kích thích Hách Cửu Tiêu. Hắn cắn xuống bên cổ của Hách Thiên Thần, thậm chí có thể cảm nhận được mạch đập đang nhảy lên giữa hàm răng của hắn.
“Thiên Thần.” Ngón tay luồn vào trong tóc của Hách Thiên Thần, tiếng thở dốc khàn đặc của Hách Cửu Tiêu hòa lẫn với nhịp tim đập kịch liệt, “Thiên Thần, nâng thắt lưng lên một chút, nâng lên…”
Nơi giao hợp bởi vì động tác của Hách Thiên Thần mà càng chặt chẽ, làn da xích lõa bại lộ trong không khí cảm thấy mát lạnh, thân thể của Hách Cửu Tiêu đang bám vào trên người hắn cũng không ngừng thiêu đốt hắn, thừa nhận va chạm dần dần trở nên kịch liệt, hắn cố gắng hô hấp, chỉ cảm thấy bầu không khí xung quanh trở nên nồng nặc mùi tình dục, trong miệng tràn ngập hơi thở yêu thương cùng tình ý.
Như là hải triều lên xuống, mỗi một lần ra vào lại làm cho hắn chỉ có thể như nước chảy bèo trôi bám vào Hách Cửu Tiêu, Hách Thiên Thần khép chặt hai chân trên lưng Hách Cửu Tiêu, đệm chăn mỏng manh dưới thân bởi vì mồ hôi mà trở nên ẩm ướt, gió mát thổi vào cũng không thể làm cho nhiệt độ lui ra, ngược lại càng kích thích tình triều tăng vọt.
Ánh mắt của Hách Cửu Tiêu dường như có thể khiến hắn tan chảy, tiếng thở dốc của hai người hòa quyện. Đặt mình ở giữa hai chân đang mở rộng của Hách Thiên Thần, Hách Cửu Tiêu liếm đi mồ hôi đang chảy xuống từ bờ vai của Hách Thiên Thần, nhẹ nhàng lưu lại những dấu cắn, giống như muốn nuốt sống ăn tươi toàn thân của Hách Thiên Thần, hai chân bị nâng lên cao, chỗ bí ẩn nhất bị Hách Cửu Tiêu dùng tay mở ra càng rộng.
Cảnh vật trước mắt chớp lên, trong tầm mắt của Hách Thiên Thần chỉ có Hách Cửu Tiêu, hết thảy còn lại đều là lắc lư, rèm che màu trắng như là ánh trăng dưới mặt hồ không ngừng nhấp nhô gợn sóng, chỉ có người trước mặt hắn vẫn không thay đổi thần sắc, đó là đôi mắt tràn ngập tình ái, tràn ngập dục niệm, giống như đem nhiệt độ kia khắc vào đáy mắt của hắn, thiêu đốt toàn thân của hắn.
Trong phòng chỉ có tiếng mồ hôi và thân thể va chạm, tiếng rên rỉ ngân nga, hô hấp gần sát bên tai hòa lẫn với nhịp tim đập của Hách Thiên Thần, động tác của Hách Cửu Tiêu từ nhanh đến chậm, lại càng tiến sâu kịch liệt, mười ngón tay của hai người đan vào nhau, hai cánh tay của Hách Thiên Thần bị đặt ở đầu giường, mái tóc ẩm ướt mồ hôi xõa dài trên gối đầu.
Giống như không thể hô hấp, Hách Thiên Thần lần lượt nuốt xuống những tiếng nấc trong cổ họng khô khan, Hách Cửu Tiêu cúi đầu liếm cắn hai điểm nổi lên trước ngực, cứng rắn ửng đỏ đang đứng thẳng trong miệng của hắn, run nhè nhẹ, Hách Thiên Thần cắn chặt hàm dưới, cổ họng tựa hồ phát lên một tiếng rên rỉ.
Bàn tay của Hách Cửu Tiêu di chuyển xuống hạ thân của Hách Thiên Thần, một cơn gió tiến vào làm thổi tắt ngọn nến cuối cùng, trong bóng tối, chiếc giường phát ra chấn động, trong tiếng thở dốc, vài âm thanh rên rỉ bị nuốt xuống.
Hách Thiên Thần thở dồn dập, Hách Cửu Tiêu hôn lên môi hắn, hắn có thể cảm giác được mồ hôi đang nhiễu xuống từ bên tóc mai của Hách Cửu Tiêu, va chạm mãnh liệt giống như sóng biển đang bao phủ toàn thân của hắn, trong đầu không còn tồn tại bất luận điều gì, dục vọng bị Hách Cửu Tiêu nắm lấy, dưới sự cố ý khống chế của Hách Cửu Tiêu làm cho nó không thể phóng thích.
“Cửu Tiêu…” Ngữ điệu của Hách Thiên Thần không xong, trong cơn giãy dụa vì dục vọng cuồng loạn, hắn cơ hồ muốn la hét thật lớn, giống như có cái gì muốn nổ tung, tiếng kêu run rẩy đổi lấy Hách Cửu Tiêu càng mãnh liệt chiếm đoạt, lần lượt làm cho hắn gần như sụp đổ, rốt cục trong một lần tiến vào thật mạnh, hắn bị buông ra, cả hai bùng nổ trong tiếng gầm nhẹ.
Trong đầu trống rỗng, Hách Thiên Thần nằm trên giường, trong phòng đã sớm tối đen như mực, Hách Cửu Tiêu nằm bên cạnh hắn, một tay gác lên thắt lưng của hắn, hô hấp của hai người vẫn chưa bình phục, tiếng trò chuyện bên ngoài đã sớm tản đi, hai người thậm chí không biết thời gian đã trôi qua bao lâu.
Nghỉ ngơi một lát, chờ đến khi Hách Cửu Tiêu đứng dậy gọi người chuẩn bị nước ấm, sau khi hai người tắm rửa thì nằm xuống. Hách Thiên Thần nhất thời chưa thể chìm vào giấc ngủ, Hách Cửu Tiêu cũng không, vén qua vài sợi tóc ẩm ướt của Hách Thiên Thần, Hách Cửu Tiêu đột nhiên hỏi, “Thiên Thần, nói cho ta biết, ở trên đường ngươi gặp được Mạc Tuyệt, hắn có nói cái gì hay làm cái gì với ngươi hay không?”
“Vì sao lại hỏi như vậy?” Giọng nói của Hách Thiên Thần hơi có một chút mệt mỏi hiếm thấy, Hách Cửu Tiêu nghiêng người nhìn Hách Thiên Thần, “Thái độ của hắn khác biệt với ban đầu.” Hắn có thể cảm giác được thái độ của Mạc Tuyệt khác thường, có lẽ chỉ là một chút khác biệt rất nhỏ nhưng hắn quả thật có thể phát hiện được.
“Hắn hận ngươi nhưng không tính là quá sâu, hắn…” Lời nói của Hách Thiên Thần bị Hách Cửu Tiêu cắt ngang, ánh mắt sáng quắc nhìn chăm chú Hách Thiên Thần vẫn lưu lại lửa nóng lúc trước, “Ta chỉ hỏi ngươi hắn đã làm cái gì với ngươi?”
Hách Thiên Thần khẽ giật lông mày, “Hắn có thể làm được cái gì đối với ta?” Hắn nhìn lên rèm che phía trên đầu, “Hắn muốn dùng ta để báo thù ngươi nhưng hắn đã chọn sai đối tượng.” Nếu Hách Cửu Tiêu nghe xong những lời mà Mạc Tuyệt đã nói thì tất nhiên sẽ nổi giận.
“Chỉ như vậy?” Hách Cửu Tiêu cũng không hoàn toàn tin tưởng, nghe được sự hoài nghi trong lời chất vấn của Hách Cửu Tiêu, Hách Thiên Thần suy nghĩ, “Mạc Tuyệt có lẽ có quá khứ giống với ngươi nên ta cũng không hoàn toàn chán ghét hắn, đương nhiên cũng tuyệt đối không thể nói là thích, nếu là ngươi đang lo lắng điều này.”
Hách Cửu Tiêu không lên tiếng, Hách Thiên Thần liền nói tiếp, “Trên đời này, ngươi là người thân nhất của ta, không có ai giống như ngươi, không có ai sẽ hiểu ta giống như ngươi, vì ta mà làm ra nhiều chuyện như vậy, khiến cho ta….không thể không yêu ngươi.”
Ngữ thanh chậm rãi bình thản cùng với đáy mắt chân thật không hề che giấu thâm tình, hắn nhìn Hách Cửu Tiêu, nói ra những lời từ dưới đáy lòng của hắn. Vốn là băng lãnh lại vì hắn mà sôi trào, hắn ngoại trừ yêu Hách Cửu Tiêu thì còn có thể làm được điều gì bây giờ? Chỉ có thể đắm chìm, thậm chí chưa bao giờ cảm thấy hối hận đối với tình cảm vốn không nên tồn tại này.
“Lúc này chính là ngươi làm cho ta không biết phải nói cái gì.” Ánh mắt của Hách Cửu Tiêu chớp động, tựa hồ cũng có rất nhiều cảm khái, cuối cùng mỉm cười ôm lấy Hách Thiên Thần, hai người không tiếp tục lên tiếng, cứ như vậy mà ngủ, đêm dài lẳng lặng chậm rãi trôi qua đến tận bình minh.