( Mika: Hè về rồi, thật sự đã về rồi, trong hè quyết tâm đăng chap nào, cố lên!)
Ccười cười e thẹn:
- Mong được kết giao với Nguyệt Ảnh muội muội...
- Cô bao nhiêu tuổi rồi. - Nàng không càn chờ cho cô nói tiếp, ngay lập tức chớp lây cơ hội, hỏi vặn lại. Nhìn khuôn mặt non chẹt như tàu lá chuối kia là biết ngay không thể nào lớn hơn nàng được. Muội muội là nàng gọi mới đúng.
Cô đổ vài giọt mồ hôi lạnh, khuôn mặt từ đỏ hồng gay chuyển sang trắng bệch, từ giận dữ chuyển qua sợ hãi trong phút chốc. Không biết có phải do nàng cao, đứng phía dưới nhìn lên hay không mà dưới con mắt của cô bây giờ thì nàng đang được bao bọc bởi một tầng ác quỷ ma mị:
- Không.....muội....muội không có ý đó, chỉ là quên thôi, nhất thời nói bậy....Ảnh tỷ....- Vừa nói vừa cắn chặt răng tê buốt, móng tay bấm vào da thịt đau nhói, vài giọt máu trào ra nhưng được giấu sau tà áo. Nhịn nhục, cô đang nhịn nhục, tự an ủi mình sau này để Tạ gia thu phục được nữ nhân này về rồi, thì không những là gọi cô là tỷ tỷ, ngay cả cô cô sư phụ cũng phải quỳ xuống van xin!
Nàng nhìn ngầm vào đôi mắt kia, non nớt trong nhưng chứa đầy tia ngoan độc, đâu đó còn ánh lên được sự bồng bột điên dại của một con chó dại đi cắn người. Một thứ gì đó hoang dã âm độc muốn biến mọi người thành từng mảnh nhỏ. Nàng chợt rùng mình một cái, còn nhỏ tuổi như vậy, mà đã...
Nhưng Vân Dương đứng cạnh bên nàng đã gọi nhỏ, cắt ngang dòng suy nghĩ của nàng. Quay qua, bắt gặp khuôn mặt nam sinh nữ tướng kia, nàng không thể không nghĩ đến tiểu mỹ thụ trong mấy bộ phim đam mỹ, thầm tò mò thời hiện đại cậu có đi đóng phim đam không.
Cậu ghé sát người thì thầm, khí tức trong hơi quái dị: Cung cấp thông tin!
- Tạ Hồng Diêu có lẽ đã nhìn trúng muội rồi đó! Muội sẽ bị Tạ gia lôi kéo trong thời gian tới, nhưng ngàn vạn lần không nên dây vào họ vì nếu không,.,,rất thảm.
- Ta hiểu.- Nàng gật đầu hơi cảm động, mới giúp được cậu một mạng mới biết được nhiều thứ như vậy. Trong cái thế giới quái dị và triều đình hỗn loạn này thì Bạch ca chính là vị tỷ muội tốt của ta....
( Mika: Huynh ấy là nam.
Bạch: Nhưng.....ta wen rồi, không sao...
Thư: Người ta đã nói không sao, ngươi phàn nàn cái gì?)