Khuynh Đảo Thiên Hạ

Chương 717: Ngâm một bài thơ




Sau khi đám người này thoát khỏi nhóm chiến đấu thì tất cả đều ngồi trên mặt đất giống như bị tụt huyết áp, há miệng thở hổn hển, không cách nào tiếp tục được nữa.

“Không thể không thừa nhận là tên lớp trưởng kia... Thật sự rất lợi hại! Lúc. đầu ta còn nghĩ là hắn dựa vào vị trí quán quân của cuộc thi Long Hổ Bảng để làm màu, không ngờ người ta tài giỏi thật sự!”

Một người trong số đó thở hổn hển: “Ta cảm thấy, mỗi cú đấm mỗi cú đá của ta lên trên người hắn giống như đang đánh lên Tinh Hồn thạch, sức chống đỡ của xương cốt đó, má ơi...

“Quá trâu bò luôn! 35 học sinh nhập học cùng lúc đánh một người lại phải luân phiên đi vào khoang điều dưỡng đến mấy lần... Mới miễn cưỡng đánh ngã

được hắn!”

Mặc dù đã thăng rồi nhưng vẻ kính phục trong mắt của nhóm học sinh một chút cũng không phải là giả vời

Sau trận đấu này, Tả Tiểu Đa hệt như đã trở thành đối tượng sùng bái của rất nhiều người.

Văn Hành Thiên vẫn chắp tay sau lưng giống như lúc trước, tự lẩm bẩm.

Trợ thủ ôm lấy sổ ghi chép đứng bên cạnh nhanh chóng ghi chép.

“Tả Tiểu Đa, lần đầu tiên đối chiến với cả lớp, một mình đấu với 35 người, lần lượt đánh 20 bạn học không thể nào chiến đấu tiếp, chỉ có thể đưa vào khoang điều dưỡng, trong đó có bốn người được đưa vào khoang điều dưỡng tới tận hai lần”

“Từ đó suy luận được, Tả Tiểu Đa có sức mạnh khiến người khác sợ hãi vững vàng, dựa vào năm đấm đánh ngang tay với 35 bạn học, vượt xa người cùng thế hệ!"

“Sức mạnh kinh khủng như vậy đã vượt xa giới hạn cảnh giới Tiên Thiên, thậm chí vượt qua cực hạn cảnh giới Thai tức, đây đã là sức chiến đấu của Đan Nguyên

cảnh sơ kỳ!”

“Đề xuất: Không nên để người này tu luyện học tập cùng các học sinh khác nữa!”

“Nhưng trận chiến này cũng đã xây dựng chắc chắn địa vị nòng cốt tuyệt đối của lớp trưởng! Thậm chí không chỉ là khâm phục mà còn là tôn sùng, kính trọng!”

“Rất tốt! Thật sự rất tốt!”

“Hiệu trưởng đại nhân quả nhiên có đôi mắt tinh tường như bó đuốc, làm việc đều có chủ đích.”

Đôi mắt Văn Hành Thiên tỏa sáng lấp lánh.

Cho đến lúc này hắn mới thật sự khẳng định, những lời nói của hiệu trưởng đại nhân rất đúng, quả thật là trong tay mình đang nắm giữ một món bảo vật!

“Chèn ép như vậy, có lẽ lúc nãy đã là giới hạn hiện tại của Tả Tiểu Đa! Cũng tức là nói cách khác, mãi cho đến giai đoạn cuối cùng hắn mới thật sự bộc lộ sức. mạnh cao nhất. Cuộc thi Long Hổ Bảng lúc trước, cho dù là trận chung kết cũng không ai có thể ép hẳn bộc phát sức mạnh cao nhất!”

“Quả là thiên tài, không, phải nói là yêu nghiệt, chắc chắn là yêu nghiệt!”

Văn Hành Thiên lẩm bẩm.

Tả Tiểu Đa đi ra từ khoang điều dưỡng, tinh thần lại đồi dào trở lại.

Nhưng mà... Khi giáo viên quản lý khoang điều dưỡng đang tuần tra đến khoang điều dưỡng này thì không nhịn được dụi dụi mắt, đệch mợ, sao hôm nay xảy ra nhiều chuyện hiếm lạ dữ vậy nè, không phải là gặp ma rồi chứ?

Đây là khoang điều dưỡng mới toanh vừa được lấy ra, rõ ràng bên trong tràn đầy điều dưỡng dịch mà, sao lúc này đo bằng mắt thì mức điều dưỡng dịch ít nhất đã ít đi 1/3 rồi!

Rốt cuộc là phải chịu nội thương, ngoại thương nặng đến mức nào mới có thể tiêu hao nhiều năng lượng dịch như vậy?

Một cái khác hao hụt nhiều nhất cũng chỉ mất 1/5 mà thôi!

Hừm, vẫn không đúng!

Cho dù hao hụt 1/5 cũng đã là tiêu hao cực kỳ bất thường rồi...

Nhưng, rốt cuộc đây là chuyện gì vậy chứ?

Bên ngoài.

Lý Thành Long tranh công: “Lão đại, cú đá cuối cùng kia của ta thế nào?” “Không ra sao cải”



“Xì, nếu không nhờ cú đá đó của ta khóa chặt tình hình, thì ngươi có thể được đưa vào khoang điều dưỡng sao?” Phù Phù thể hiện bản thân rất không phục.

“Ngươi cứ đợi đấy, ngươi nghĩ cú đá đó ta không nhớ nổi hả? Còn đặc biệt đến đây nhắc ta? Gieo gió gặt bão có biết không?!”

Lý Thành Long lập tức im lặng không biết nói gì, Tả Tiểu Đa 'bẻ lái quá nhanh, vốn nghĩ là tranh công, bây giờ lại biến thành gây thù chuốc oán rồi?!

Tả lão đại, ta còn muốn tiếp tục ở cạnh ngươi, còn muốn luyện công với ngươi, ngươi đừng bơ ta mài

“Lý Thành Long!” Tiếng gọi trong trẻo vang lên, lại là Hạng Băng đến rồi.

“Đến đây, chiến đấu!”

Liên tiếp ba ngày.

Tả Tiểu Đa ngoài tham dự chiến đấu vào ngày thứ nhất ra thì hai ngày sau đã không còn tham gia nữa, chỉ lặng lẽ luyện công một mình.

Tả Tiểu Đa không có ở đó nên Lý Thành Long trở nên bận rộn cả ngày, một mặt phải đối phó với lời kiêu chiến của bạn học, mặt khác gần như bất cứ lúc nào cũng phải đánh nhau với Hạng Băng.

Ừm chủ yếu là hắn... Đánh Hạng Băng, thật sự thì thực lực của hắn dư sức mạnh hơn Hạng Băng một bậc, Quyền Hồn mà Văn Hành Thiên đề cập đến kia dần dần có tiến triển, chênh lệnh giữa hai bên càng lớn hơn!

Điều này cũng khiến cho tiếng tăm của giáo chủ càng lúc càng vang dội!

Bắt lấy gái xinh đánh cho đến chết...

Mà trong thời gian nghỉ ngơi Lý Thành Long cũng không ngừng hỏi Hạng Băng về tình hình của trường học, tình hình của mỗi một nhân vật thực quyền của trường học, còn có xung quanh trường học, thậm chí toàn bộ tình hình trước mắt của Phong Hải...

Mà những thứ này, hắn hỏi Hạng Băng có thể nói là đã hỏi đúng người.

Với tư cách là cháu gái của Hiệu phó thứ nhất, còn là truyền nhân của gia tộc Cổ Võ nằm trong top 3 ở thành Phong Hải, Hạng Băng thuộc những thứ này như lòng bàn tay, hạ bút thành văn.

Mặc dù những ngày này ngày nào cũng bị Lý Thành Long đánh cho sấp mặt bảy tám lần, nhưng sau khi Hạng Băng nghĩ lại một lượt thì không còn hận Lý Thành Long nữa, ngược lại còn nhẫn nại giải đáp từng thắc mắc của Lý Thành Long.

Cùng với sự hiểu biết càng lúc càng nhiều của Lý Thành Long, suy nghĩ trong lòng cũng tự nhiên càng lúc càng rõ rệt, nhưng sau khi có nhận thức tương đối rõ ràng hơn, ngược lại cảm giác được sự phức tạp ở trong đó!

Thành Phong Hải thật sự quá rộng lớn!

Là một thành lớn có cả chục triệu dân cư trú, diện tích mênh mông bát ngát, dân số đông đúc, Địa Linh của người ta thì càng không cần phải nói đến, không phải là một cái thành nhỏ ở sát biên giới chật hẹp nhỏ bé như thành Phượng Hoàng có thể so sánh được.

Còn có Cao Võ Tiềm Long là trường học nổi tiếng trong top ba được đặt tại đây, càng khiến cho thành Phong Hải náo nhiệt lạ thường!

Nhưng mà người đông thì chuyện về sau này cũng sẽ tăng theo đó, mâu thuẫn cũng là như vậy, ân oán cũng nhiều hơn.