Khuynh Đảo Thiên Hạ

Chương 705: Ta không muốn làm lớp trưởng (2)




Tả Tiểu Đa tiếp tục chế nhạo. “Chúng ta là anh em sinh đôi! Bằng tuổi nhau!”

Hạng Xung tức giận đến mức muốn xuất Phương Thiên Họa Kích ra, muốn đánh nhau với tên khốn.

“Chậc chậc... Sinh đôi à, sinh đôi tốt à, ngươi cứ cho rằng ta chưa nói gì đi. Này, Bì Nhất Bảo! Ha ha ha ha...”

Tả Tiểu Đa vui mừng khôn xiết: “Ta có ấn tượng sâu sắc về ngươi...”

Mọi người cùng nhau quay đầu, nhìn khuôn mặt dúm dó như hoa cúc của Bì Nhất Bảo.

Vẻ mặt Bì Nhất Bảo méo mó nhìn tên khốn này. Tên này thực sự không hổ là Kiếm Vương, thấp hèn đến mức không thể hơn được nữa!

“Ôi đậu xanh... Mạnh Trường Quân, toàn đội của ngươi thực sự đến đây rồi? Đây là muốn làm gì?”

Tả Tiểu Đa kinh ngạc nói: “Sáu người cùng vào một lớp, các ngươi đây là muốn kéo bè kết phái sao?”

Thật đúng là bất ngờ, xuất thân từ Nhất Trung Trú Quân Điếm, đội trưởng Mạnh Trưởng Quân, đội phó Hác Hán; đội hoa Chân Phiêu Phiêu, Trương Hạo Nam, Phùng Quân Thành, Giả Cưồng.

Sáu người thế mà lại không thiếu một người, tất cả đều ở trong lớp này.

Mạnh Trường Quân cười ha ha: “Đâu dám đâu dám, chúng ta chỉ đến đây để bổ túc thêm, thăng cấp cảnh giới tu vi mới là thứ chúng ta theo đuổi.”

“Ta lại không cảm thấy như vậy, nói năng với dáng vẻ quang minh chính đại như vậy có ích lợi gì? Hiện thực mới là thực tế nhất. Ta cảm thấy Trú Quân Điếm của ngươi là muốn độc bá một lớp thì có, sau đó là muốn thống trị toàn bộ Cao Võ Tiềm Long, đúng không?”

“Chậc chậc, thực sự là rất tham vọng.”

Tả Tiểu Đa lắc đầu thở dài, rồi nói: “May thay Nhị Trung thành Phượng Hoàng chúng ta, cũng có người đến, bắt đầu từ hôm nay, Lý Thành Long sẽ toàn quyền đại diện cho Nhị Trung thành Phượng Hoàng, các ngươi nếu muốn kéo bè kết phái khẳng định uy lực mà đánh nhau, cứ trực tiếp tìm Lý Thành Long ra tay là được rồi, ta sẽ không dây đến.”

Lý Thành Long: “...”

Mạnh Trường Quân

Mọi ngưò

Văn Hành Thiên: “II”

'Tay đã ngứa ngáy, sắp không chịu được rồi.

Sắc mặt Văn Hành Thiên u ám, đen như đít nồi.

Hai tay nắm, nắm, thả, thả, nắm, nắm, thả, thả...

“Đúng rồi, đội trưởng Tây Môn Đại Khánh của các ngươi đâu rồi? Đội phó Hạng Xung, đội trưởng của các ngươi... không đến sao? Lý Trường Minh cũng không có ở đây, hắn sợ sao?”

Tả Tiểu Đa tìm cả lúc lâu cũng không tìm thấy Tây Môn Đại Khánh, trong lòng

có hơi ngạc nhiên. Chẳng lẽ một vị đội trưởng đại nhân của Nhất Trung Tiềm Long lại có thể không vào được Cao Võ Tiềm Long hay sao?

“Hăn ở lớp khác.”

Hạng Xung nghiến răng, cố gắng duy trì dáng vẻ vui vẻ hòa nhã của mình, lên tiếng giải thích.

Mặc dù thực lực của một mình Tây Môn Đại Khánh đứng đầu trong Nhất Trung Tiềm Long, nhưng hắn vì muốn nâng cao cảnh giới của bản thân, đã hao hụt rất nhiều tiềm lực, hơn nữa còn đánh mất rất nhiều căn nguyên thần thức trong trận chiến với Lý Thành Minh.

Cuối cùng, Đại Mộng Thần Công của Lý Trường Minh đã bộc phát, trực tiếp làm tổn hại đến căn nguyên của Tây Môn Đại Khánh, mà Cao Võ Tiềm Long phân chia lớp đều là chia theo thiên phú, nội tình, vì sự cố lần trước cho nên vị đội trưởng Tây Môn Đại Khánh không thể vào được lớp một.

Bây giờ sự căm ghét của Tây Môn Đại Khánh đối với Nhị Trung thành Phượng Hoàng có thể nói là như núi và biển.

“Chạy sang lớp khác rồi, ha ha, à, ta chào hỏi xong rồi, ha ha ha...”

Tả Tiểu Đa cười ha ha nói: “Sau này tất cả mọi người đều là người một nhà, đều là những cái muôi cơm luân phiên trong một nồi... Sau đây, ta sẽ bắt đầu chính thức giới thiệu bản thân, mọi người phải lắng nghe cẩn thận.”

Mọi người theo bản năng vô thức xùy một tiếng.

Chào xong rồi?

Người cũng đắc tội xong rồi?

'Tên này làm thế nào mà lại trở thành đội trưởng của Nhị Trung thành Phượng Hoàng?


Thật lòng có chút băn khoăn!

“Tại sao ta lại nói rằng tất cả mâu thuẫn của các người, đi tìm Lý Thành Long, và đối với mọi bất bình của các người, cũng là đi tìm Lý Thành Long?”

Tả Tiểu Đa cười ha ha, dương dương tự đắc nói: “Bởi vì bản chức của ta, hoặc nói cách khác sở trường của ta, trước giờ không phải là vũ lực, vũ lực so với sở trường của ta chỉ là thứ tép riu không đáng kể tới.”

Tả Tiểu Đa thần thần bí bí nói: “Đoán xem, sở trường của ta là cái gì nào?”

Bên dưới, ba mươi lăm người, bao gồm cả Lý Thành Long, đều nhìn hắn với vẻ mặt u ám.

Tả Tiểu Đa bật cười ha ha, oai phong lãm liệt nói: “Các ngươi đoán đi, đoán sai cũng không thành vấn đề. Nào, nào, đoán đi.”

Bóng người lóe lên!

Tả Tiểu Đa biến mất hút khỏi bục giảng, và Văn Hành Thiên, giáo viên chủ nhiệm vẫn luôn duy trì một trạng thái hòa nhã đứng bên cạnh cũng không thấy đâu.

Chỉ nghe thấy một lời mắng mỏ giận dữ: “Ta để ngươi đoán!”

Bên ngoài lớp học, truyền đến tiếng những cú đấm dồn dập liên tục vào da thịt, âm thanh đánh đập cơ hồ như cách 'la hét' lần lượt tăng dần lên truyền lại, đó là tiếng tay đấm chân đá không chút lưu tình!

“Sao vậy... Ta chỉ tự giới thiệu bản thân... Chẳng lẽ quy định của Cao Võ Tiềm Long, là trước tiên phải lần lượt bị đánh hay sao? Ta muốn phản đối! Ta muốn tố cáo! Ta muốn chuyển lớp! Oái oái oái... thầy ơi ta sai rồi...”

Trước đó, Văn Hành Thiên có nằm mơ cũng chưa bao giờ nghĩ rằng, vào cái ngày đầu tiên nhận lớp, mình sẽ đánh tên lớp trưởng do chính mình chỉ định một trận, nhưng... lại bộc phát theo cách thức như vậy.

Tên rẻ tiền này vẫn muốn làm lớp trưởng?

Cả lớp đều đã đắc tội sạch sẽ còn làm cái rắm! Làm lớp trưởng?

Ôi quý hóa quái

Sau một lúc.

Văn Hành Thiên ném Tả Tiểu Đa lên trên bục giảng, sắc mặt tối sầm: “Ngươi nói tiếp đi, để cho ta xem có thể nói đến khi nào, còn có thể nói cái gì?”

Tả Tiểu Đa bị đánh bầm mày bầm mặt, đôi mắt của hắn biến thành mắt gấu trúc, sịu mặt đứng trên bục, đau đớn đến mức cắn răng nhăn mặt.

Cả lớp ồ lên cười, lần lượt cảm thấy quá hả giận, quá đã! Ngay cả Lý Thành Long cũng không ngoại lệ...

Không, phải nói hắn ta là người vui vẻ nhất, kể từ sau khi thầy Tân rời đi, đã lâu không có người mạnh mẽ như vậy, mạnh tay chỉnh đốn lại tên này!

Thật sảng khoái.

Nhưng trong lòng Lý Thành Long cũng biết rất rõ: Tên này, xem ra hắn không muốn làm lớp trưởng, nếu không, hắn sẽ không làm vậy.

Dần dần có chút nuối tiếc, hắn không làm lớp trưởng, năng lực phụ tá này cũng sẽ không thể sử dung, và tư lich sẽ kém rực rỡ huy hoàng hơn...