Khuynh Đảo Thiên Hạ

Chương 571: C571: Đại minh tinh tới chơi 3




“Thứ lỗi cho ta nói thẳng, có lẽ ngươi cũng không, hiểu rõ!"

Tả Tiểu Đa sắc bén nói: “Nếu đã như vậy ngươi tuyệt đối không thể hát tốt bài hát này!”

“Bài hát là tiếng lòng, đạo lý này không cần ta nói nhỉ”

Cô Lạc Nhạn bị hắn nói đến mồ hôi đăm đĩa, sau một lúc lâu không nói gì!

Cô Lạc Nhạn trầm tư thật lâu hơn, lại đứng dậy cung kính cúi đầu: “Cảm ơn em trai Tiểu Đa đã chỉ điểm, ta thụ giáo!”

“Quay về ta lại sửa chữa một chút, sau đó lại đến thỉnh giáo ngươi”

Tả Tiểu Đa tò mò nói: “Không phải ngươi chỉ có thể ở lại năm ngày sao? Tại sao đến bây giờ còn chưa đi? Trách nhiệm này ta cũng không muốn gánh đâu!"

Cô Lạc Nhạn cười khổ: “Trách nhiệm này ngươi không muốn gánh cũng không được, Triển Tổng đốc của thành Nam Kế cảm thấy kế hoạch mà ngươi nói ra kia thật sự rất khéo, bây giờ từ trên xuống dưới thành Nam Kế đều đang triển khai hoạt động tuyển chọn này,không khí quân dân cực kỳ sôi động...”

“Cho nên Triển Tổng đốc thương lượng với ta, nhờ phía bên ta chậm lại vài ngày... bởi vì bầu không khí còn chưa tới mức cao trào nhất” Cô Lạc Nhạn không ngừng cười khổ.

“Thôi, xem như lần này ta hoàn toàn làm chuyện tốt một lần vậy”

Tả Tiểu Đa trầm ngâm một chút nói: “Nếu đã như vậy, vậy thì... chọn lựa của thành Nam Kế có thể có vấn đề hay không? Cần đề phòng những người thân của quan chức chiếm chỗ ngồi cao cấp của góa phụ liệt Bây giờ là thời đại Internet, một tấm ảnh, một đoạn video đều có thể làm cho cả thế giới biết đến”

Cô Lạc Nhạn nói: "Việc này thì bọn họ không dám, ta ngoại trừ mời người ra quy định nghiêm khắc thì còn phái ra một đội duy trì trật tự đến đó, có thể bảo đảm vẹn toàn, lúc này đây là thật sự chân chính đối diện với những người nhà của anh hùng, tận lực đưa ra một phần tấm lòng”


Tả Tiểu Đa híp mắt nói: “Nhưng nếu như vậy, một nghìn tấm về ngươi hứa chẳng phải là quá ít sao?”

“Quả đúng là quá ít”

Cô Lạc Nhạn nhíu mày: "Bất kể như thế nào đều có người không thể đi... Mấy năm nay những anh hùng võ giả tàn tật hy sinh đâu chỉ là nghìn triệu”

Tả Tiểu Đa đề nghị nói: "Vậy cho thêm một nghìn? Hai nghìn? Hay ba nghìn?"

Cô Lạc Nhạn: “??”

“Một nghìn tấm vé lúc trước là cá nhân đại minh tỉnh ngươi tặng, bên phía thành Nam Kế đều không tỏ thái độ gì sao?"

Tả Tiểu Đa giựt dây nói: “Theo lý mà nói thành Nam Kế nên tặng nhiều hơn nữa mới đúng, nếu không còn gì gọi là tạo thế, không chỉ là làm trò cười, sau này khó tránh khỏi người đời chỉ trích"

“Ngươi nói cái này rất có lý, càng phù hợp với ích lợi của những anh hùng võ giả, cũng dễ dàng làm phía chính phủ thành Nam Kế tiếp thu..”

Cô Lạc Nhạn trăm tư: "Nhưng phải thúc đấy như thế nào đây, nếu ta nói thẳng thì có hiệu quả không?”

"Trong lòng Tả Tiểu Đa đã có dự tính: “Ngươi nói thẳng đương nhiên hiệu quả không tốt, nhưng nếu sử. dụng dư luận...."

“Khụ khụ khụ khụ..”

Hai vị Thần Ảnh đang uống trà nghe thấy vậy đều.

sặc một chút.

Tên nhóc này thật sự là nham hiểm mà!

Đây là làm cho thành Nam Kế cũng có được thanh danh tốt, còn lợi ích thực tế khác cho dù không đến mức không công, nhưng ích lợi đạt được cũng phải giảm rất nhiều!

Bên phía Cô Lạc Nhạn hoàn toàn không quan tâm đến tiền đương nhiên có thể không sao cả, thế nhưng thành Nam Kế nếu như làm như vậy thì cần phải nhả ra một bộ phận lợi nhuận tương đương.

Lúc này mùi thơm tràn ngập khắp nơi.

Tả Tiểu Niệm làm một bàn đồ ăn lớn, liên tục bưng lên, đợi cho thức ăn đều bưng lên hết còn mở một chai rượu, đúng là rượu ngon thượng hạng mà nàng cố ý mua lúc trước.

Nhưng năm người ở đây đều không phải là người có thể uống rượu tốt, nhất là sau khi Tả Tiểu Đa uống say lần trước, bây giờ hắn nhìn thấy rượu lòng vẫn còn sợ hãi, càng thêm không dám uống, sau khi mở chai rượu ra hoàn toàn không có người nào cổ vũ, không khí có chút xấu hổ...

Ăn cơm xong đám người Cô Lạc Nhạn cũng không ở lại lâu, lập tức cáo từ rời khỏi, hiển nhiên là vội vã trở về chỉnh sửa nhạc.


Lời chỉ điểm của Tả Tiểu Đa tuy rằng cực kỳ ít lại chỉ thẳng vào mấu chốt, giống như được truyền cảm hứng rất nhiều, đúng là thời điểm tinh thần suy nghĩ bắt đầu khởi động.

Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm phân công hợp tác nhanh chóng dọn dẹp bàn ăn, sau đó rửa chén đũa, mà loại bầu không khí này làm cho hai người đều sinh ra một loại cảm giác cực kỳ mới lạ.

Giống như là... một cặp vợ chồng nhỏ mới cưới, lần đầu cảm nhận bầu không khí cùng nhau chung. sống.

“Đa Đa Cẩu.." Sóng mắt Tả Tiểu Niệm lưu chuyển

“Niệm Niệm mèo.." Tả Tiểu Đa dịu dàng đáp lại.

“Đa Đa Cẩu..”

“Niệm Niệm mèo.

“Cẩu Đát.."

“Mèo con..."

“Ta đánh chết ngươi! Ngươi gọi ta cái gì..."

“Phù phù phù.."

“A a a...."

Tình hình không hiểu ra sao đột nhiên thay đổi, hai người một lời không hợp lập tức lao vào đánh nhau, vốn bầu không khí ấm áp hài hòa không còn sót lại chút gì.

...


Thật lâu sau đó.

Tả Tiểu Đa ngồi ở trên sô pha, bắt chước bộ dáng chủ gia đình của Tả Trường Lộ cầm báo lên xem, trong tay là một tách trà xanh.

Rất có vài phần giống như đúc, nếu không phải cốc trà xanh kia là hắn tự mình rót, vậy còn càng giống thêm vài phần.

Chỉ có cái lỗ tai đỏ bừng kia rõ ràng biểu hiện vị chủ gia đình kia vừa rồi gặp ngược đãi.

Tả Tiểu Niệm thu dọn phòng xong, ngồi xuống đối diện Tả Tiểu Đa, cũng đơn giản bắt chước như vậy pha một cốc trà, bày ra đôi chân dài thẳng tắp mượt mà, lười biếng mà xinh đẹp.

Vóc người cao gầy một mét bảy ba, nhưng thật ra đôi chân dài cũng đã hơn một mét ~ Tả Tiểu Đa vụng trộm đánh giá, nghĩ muốn sờ sờ nhắc nhở tỉ lệ này của ngươi không bình thường!

Hắn là nên dựa theo ta sờ chỗ này, lại như vầy, lại như vầy.....

Trong đầu suy nghĩ tốt đẹp như vậy cả nửa ngày, rốt cuộc vẫn là không dám.

“Ngươi sao lại kết nghĩa với Cô Lạc Nhạn, lúc trước ta thấy nha đầu này không vừa mắt chút nào!" Tả Tiểu Đa bắt đầu làm khó dễ.

“Là nàng khăng khăng đòi kết nghĩa, nàng cho mượn hai Thần Ảnh, giúp ta vượt qua cửa ải nguy hiểm, nàng chủ động đề nghị, đã kéo thân phận xuống thấp rồi, ta còn từ chối nữa, đó chính là làm bộ làm tịch..” Tả Tiểu Niệm yếu ớt giải thích.

“Hừ... Nàng cho mượn Thần Ảnh là do ta trao đổi điều kiện, sao lại thành nợ nàng nhân tình rồi... Cho dù là nợ nàng ân tình, đó cũng là ta mắc nợ, liên quan gì đến ngươi... Ta nói cho ngươi biết, mục đích của nàng chắc chẩn không đơn thuần, rõ rằng chính là nhằm vào ta."