Khuynh Đảo Thiên Hạ

Chương 517: C517: Để bọn họ tự làm nhân vật chính




“Không thể ngờ... lại đợi không được đến ngày đó, cũng đã bị loại bỏ trước rồi!”

Mộng Thiên Nguyệt và Ninh Tùy Phong đều phát ra tiếng thở dài giống nhau. Vất vả cực nhọc bày mưu tính kế mấy chục năm lại thất bại hoàn toàn, hơn nữa còn lỗ vào tính mạng và tiền đồ của cả gia tộc

Chỉ là trong vòng một tháng ngắn ngủi tình hình càng ngày càng xấu đi, đến giờ cái gì cũng xong rồi.

Kết cục như vậy đều làm cho hai người nghĩ biết vậy đã chẳng làm.

Vẫn là buổi chiều ngày này Hà Viên Nguyệt lại hộc máu hôn mê.

Đến lúc nàng tỉnh lại lần nữa việc đầu tiên là hẹn gặp mấy người.

Lý Trường Giang, Hồ Nhược Vân, Tân Phương Dương.

Chỉ ba người này!

Lam Thư vẫn đứng phía sau Mục Yên Yên như cũ, nhưng trên mặt đã tràn đầy vẻ bi thương che giấu không được

“Ta sợ là chịu không được đến đại hội tuyển sinh năm nay rồi”

Khí sắc của Hà Viên Nguyệt vô cùng uể oải, câu nói đầu tiên khi nhìn thấy ba người như long trời lở đất, làm cho không khí trở nên vô cùng thương cảm.

Nhưng nàng lại bình tĩnh nói tiếp.

“Gọi các ngươi đến là có vài chuyện cần phải sắp xếp”


“Ngươi nói”

“Trong cuộc tỷ thí chiêu sinh vào tháng chín này, ta tin chắc rằng, Nhị Trung chúng ta có thể vươn lên dẫn đầu và giành được vị trí đầu tiên trong toàn bộ khu vực Trung Nguyên, thậm chí là đứng đầu Đế quốc Viêm Võ!"

“Không ai có thể lay chuyển được!"

“Đó sẽ là vinh quang lớn nhất kể từ khi Nhị Trung thành lập. Chỉ tiếc là ta không được nhìn thấy ngày ấy."

Hà Viên Nguyệt khẽ nói: “Đến lúc đó, thắp cho ta một nén hương, để ta ở dưới Cửu Tuyền, biết được tin tức tốt này mà không tiếc nuối nữa”

"...Vâng!" Hồ Nhược Vân mặc cho nước mất từ từ tuôn rơi, cũng không dám lau.

“Chuyện thứ hai, là việc sắp xếp một số học sinh...”

Hà Viên Nguyệt khẽ nói: “Tả Tiểu Đa, Long Vũ Sinh, Vạn Lý Tú, Dư Mạc Ngôn, Lý Trường Minh, Lý Thành Long”

“Tham gia cuộc thi chiêu sinh”

“Vâng.”

“Sau đó, vào thời điểm chọn trường... Cho dù áp. lực rất lớn, cũng không thể để sáu người này vào cùng một trường võ cao!"

“Như này là...?”

“Sáu người này đều là nhân tài thời nay, đều có tài năng phi thường, mà nay tài năng phi thường ấy cuối cùng cũng được lộ rõ, mạnh mẽ không gì cản nổi cũng là điều đương nhiên, tiến vào trường võ đứng đầu Trung Nguyên, cũng là có cơ sở; dù có tiến vào trường võ Vân Đoan ở Thượng Kinh, cũng là nằm chắc!”

“Nhưng mà, nếu tất cả bọn họ đều tập trung trong một trường học... Như vậy sẽ không tốt cho bản thân bọn họ, số mệnh không đủ phân phối, dẫn tới việc kẻ mạnh càng mạnh, kẻ yếu càng yếu, rơi vào dòng chảy dung tục!”

Hà Viên Nguyệt nói từng chữ: “Giữa bọn họ đã có thủ lĩnh rồi; tuy rằng chúng ta rất vui khi thấy điều đó, nhưng đồn tất cả mọi người lại với nhau, sẽ chỉ khiến năm người còn lại trở thành tiểu đệ, huynh đệ của Tả Tiểu Đa”

"Mặc dù bọn họ vẫn sẽ phát triển, nhưng số mệnh của những người còn lại sẽ bị số mệnh của Tả Tiểu Đa áp chế. Sự phát triển trong tương lai, thậm chí tâm nhìn vận mệnh, cũng sẽ bị hạn chế”

“Chỉ có buông bọn họ ra, phân tán bọn họ. Khiến bọn họ phân tán đến những trường võ khác nhau, tự... Làm nhân vật chính!"

“Ngàn vạn lần đừng vì sáu người bọn họ có cảm tình tốt với nhau mà thành toàn cho nguyện vọng ở cùng một chỗ của bọn họ... Điều đó sẽ chỉ làm hại chúng và hủy hoại tương lai của chúng!”

Ánh mắt Hà Viên Nguyệt trở nên sắc bén,

Điềm nhiên nói: “Bất kể như thế nào cũng không được vì sự yếu lòng nhất thời mà làm mất tương lai của bọn trẻ!"

Hồ Nhược Vân và Lý Trường Giang đều trịnh trọng gật đầu.


Trước đây, bọn họ thật sự đã từng bàn bạc như vậy, nếu mấy tên nhóc này vào cùng một trường, cùng nhau tiến bộ vậy thì sẽ tạo nên một câu chuyện đẹp về sự tương trợ, huynh đệ đồng lòng, luôn kề vai sát cánh cũng nhau.

Nhưng vào lúc này, nghe thấy lời của Hà Viên Nguyệt, lại lập tức thay đối quyết định.

Trên thế giới này, ai cũng có thể có ý đồ riêng, chỉ có Hà Viên Nguyệt là không, những gì nàng nói chắc chẩn đều là vì bọn trẻ, vì muốn lựa chọn thứ tốt nhất cho chúng!.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Gương Vỡ Không Lành
2. Ngọn Lửa Rực Cháy
3. Con Kiến Hôi
4. Trúc Mã Không Yêu Tôi
=====================================

“Người nên đi cùng nhau, người nên kẽ vai sát cánh với nhau trong tương lai... Sớm muộn gì cũng sẽ tụ họp lại với nhau”

Hà Viên Nguyệt nhẹ giọng nói: "Không cần... tận lực giúp đỡ”

“Trăm sông hợp thành... Mới là biển. Còn tụ một chỗ rồi đổ vào biển lớn... Thì chỉ là một nhánh sông. Hiểu không?"

“Hiểu rồi”

“Sau này, giáo dục con cái, dạy dỗ học sinh, lựa chọn tương lai cho học sinh... Đều phải nhớ kỹ những lời này của ta”

Ánh mắt Hà Viên Nguyệt xa xăm, lẩm bẩm nói: “Ta thật sự muốn... thấy bọn họ một đường quật khởi, đánh bại tất cả học sinh tham chiến, đạt tới đỉnh cao của cuộc đời này!"

“Ta thật sự muốn nhìn thấy bọn họ nhận được giải nhất trên bục cao, rồi nói với mọi người, ta đến từ... Nhị Trung của thành Phượng Hoàng!”

“Chỉ tiếc, ta..."

Hà Viên Nguyệt thản nhiên cười, quay đầu lại nói: “Tân Phương Dương.”


Lần này, nàng không gọi thầy Tăn, mà gọi thẳng

Tần Phương Dương run rẩy ở trong lòng, nói: “Ta... Ta đây”

“Ta hy vọng ngươi, có thể bảo vệ tốt mấy đứa nhỏ này..."

Hà Viên Nguyệt nói: “Có một việc, ta không yên tâm khi để người khác làm, nhưng đế ngươi làm, rất có thể ngươi sẽ chết”

Trong mắt Tăn Phương Dương bùng lên ngọn lửa sáng rực, nói: “Ngươi nói đi”

"Tương lai...."

Hà Viên Nguyệt quay đầu nói: “Các ngươi đều đi ra ngoài đi, ta muốn nói riêng với thầy Tân một chuyện, là chuyện bí mật không thể để cho ngươi thứ ba biết, thứ lỗi”

“Vâng”

Ba người Lam Thư, Lý Trường Giang và Hồ Nhược Vân đi ra ngoài với hai mất đỏ hoe, đóng cửa lại, lại bố trí một tầng kết giới cách âm ở bên ngoài.

Lão hiệu trưởng nói là chuyện bí mật không thể cho người thứ ba biết, vậy thì phải ngăn chặn mọi khả năng truyền tới tai người thứ ba!

“Tả Tiểu Đa chính là Long Mạch chỉ cách... Khi đó phong vân hội tụ, tất yếu sẽ muốn tới Tổ Long Chỉ Địa... Và đó cũng là lúc hẳn sẽ hoàn toàn lột xác, quật khởi, hô mưa gọi gió, duy ngã độc tôn...”

Hà Viên Nguyệt nhìn Tăn Phương Dương bằng ánh mắt khẩn cầu, nói: "Nhưng mà Tổ Long Chỉ Địa, từ trước tới nay không chỉ có nhất long độc vãng... Từ trước tới nay đều có trăm long quy tụ. Tả Tiểu Đa có thể xem là mãnh long qua sông, với mệnh cách của hắn, chắc chắn sẽ khiến cho quần hùng xung quanh rình rập, đó chính là nơi tồn tại mối nguy lớn nhất đời này của hắn!”