Chân khí trong đan điền đương nhiên vẫn cứ nóng bức nhưng so với trước đây thì linh động hơn, càng nghe lời chỉ huy, thuận buồm xuôi gió, dễ sai khiến.
Tả Tiểu Đa làm ra vẻ đưa ngón tay ra, vừa mới hơi động suy nghĩ, lập tức có một luồng chân khí chui ra ngoài từ bàn tay, đánh lên tường tạo thành một cái lỗ nhỏ.
“Ôi trời..."
Tả Tiểu Đa vội vàng thu hồi chân khí, đau lòng vuốt vuốt cái lỗ nhỏ trên tường, đây chính là nhà mình, không thể phá hoại.
Hắn cảm thấy bên trong đầu của mình còn có một luồng sức mạnh không tên đang hình thành, bản thân căn bản cũng không cần quan tâm, là hình thành một cách tự phát, lớn mạnh, mở rộng...
Cảm giác kia giống như là... bỗng nhiên trong đầu mở ra một không gian thần bí, hơn nữa còn là một không gian đặc biệt hoàn toàn thuộc về mình... Chính là loại cảm giác này.
“Thần Niệm!"
Tiên Thiên Thần Niệm, cuối cùng đã hoàn thành!
“Cuối cùng ta cũng có thần niệm rồi"
Sau khi bản thân Tả Tiểu Đa đã phân biệt rõ và cảm nhận được khoảnh khắc lực lượng đó cuối cùng cũng thành hình, dù là nhìn không thấy sờ không tới, nhưng sao không gian đó lớn như nhà của mình vậy?
Uhm, đây là mùi gì, mùi như vậy là ở đâu ra?
Tả Tiểu Đa tìm kiếm mọi nơi, rồi phát hiện ra rằng nguồn gốc của mùi này rõ ràng là từ mình mà ra, trên người hắn có vết bẩn.
Đó là tạp chất trong cơ thể được đẩy ra ngoài một cách tự nhiên khi thăng cấp Tiên Thiên.
Tả Tiểu Đa lại chui vào WC lần thứ hai, vội vàng cởi sạch quần áo rồi lao vào tầm, khiến toàn bộ sàn toilet đen kịt.
Khi tiếp tục tắm, Tả Tiểu Đa phát hiện ngay cả da đầu của mình cũng giống như là vừa mới được nhuộm vậy, nước gội đầu chảy xuống đều đen sì sì, gội hồi lâu cũng gội không sạch được.
Lúc này, bụng cũng bắt đầu tác quái, kêu ùng ục ùng ục, lại ngồi trên bồn cầu, bùm bùm một trận...
“Thối quá, sao có thể thối như vậy chứ?”
Tả Tiểu Đa bịt mũi: “Thật là vô đạo đức...”
“Chị Niệm Niệm”
Tả Tiểu Đa mở hé cửa, rất lễ phép nói: “Ngươi làm ơn mang giúp ta một bộ quần áo tới đây...”
Giọng của Tả Tiểu Niệm: “Đã để ở ngoài từ lâu rồi, ngươi thò tay ra lấy là được."
Tả Tiểu Niệm - người đã trải qua một lần, nên đương nhiên biết bây giờ Tả Tiểu Đa căn gì, trong lòng nàng tràn ngập sự vui mừng
Rốt cuộc Cẩu Đát cũng đột phá Tiên Thiên rồi!
Hơn nữa lần cuối cùng này vẫn là mình trao đổi Viêm Dương Nguyệt Phách với hẳn, không khác gì đã giúp hẳn áp chế đột phá mười lãm lần!
Loại áp chế vào thời điểm đột phá cuối cùng này, cực kỳ quan trọng.
Như vậy tính ra thì, tích lũy của Cẩu Đát vẫn nhiều hơn ta năm đó hai mươi mấy lần áp chế.
Ngay khi nghĩ đến điều này, trong lòng Tả Tiểu Niệm lại hiện ra một suy nghĩ kỳ lạ.
Thật sự là khó mà tưởng tượng được, Cẩu Đát nhà mình, có thể đạt tới trình độ cao như thế nào trong tương lai!
Cứ nhìn vào số lần áp chế đột phá cảnh giới mà nói, ít nhất là ở cảnh giới Võ Sư, Tả Tiểu Đa có biểu hiện như vậy đã có thể xem là xưa nay chưa từng có!
Dựa theo những ghi chép trong sách cổ về những thế hệ tu hành trước đây, số lăn áp chế nhiều nhất được nhắc tới trong đó cũng chỉ có hai mươi mốt lần.
Mà Tả Tiểu Đa... Chỉ trong tối nay, đã đạt hơn mười lãm lần rồi.
Cộng với mười bảy mười tám lần áp chế mà hẳn nói nữa?
Vậy chẳng phải là nói... Tổng số lần áp chế đã. trên ba mươi ba lần rồi?
Đương nhiên Tả Tiểu Niệm không biết việc điểm khí vận của Tả Tiểu Đa đã được gia tăng, nếu như nàng biết, e rằng sẽ trực tiếp nói hắn là quái vật!
Nếu cộng tất cả lại, vậy thì tổng số lần áp chế, ít nhất cũng phải trên năm mươi lần!
Nhưng con số này, ngoại trừ việc không có ai tin ra thì cũng là không có ai biết!
Kể cả người trong cuộc như Tả Tiểu Đa cũng không biết.
Phần mà Tả Tiểu Đa không biết, chính là phần mà Tả Tiểu Niệm đã giúp hân vừa rồi, nhận thức tu hành của hẳn còn thấp, nên không biết mười lăm lần trợ lực liên tiếp vừa rồi của lưỡng khí mát lạnh tương đương với mười lăm lần áp chết
Một lát sau, Tả Tiểu Đa mặc bộ đồ ngủ rộng rãi, tung tăng đi ra ngoài.
Vẻ mặt của hắn trần ngập sự thoải mái: “Cuối cùng cũng đột phá rồi! Chỉ cảm thấy thật thoải mái, thật dễ chịu!”
Hắn lắc đầu, cố tỏ vẻ thất vọng: “Mặc dù vẫn còn kém chị Niệm Niệm năm đó, nhưng mà... Ta cảm thấy hiện tại ta đã rất khá rồi”
Nói xong cười hì hì.
Hắn vui vẻ từ tận đáy lòng.
Trước đây hẳn lo không kịp nên đương nhiên phải cố gắng hết sức, nhưng bây giờ đã đột phá rồi, có cần lo lắng vô ích nữa không?
Nếu lo lắng đã là vô ích, vậy tất nhiên là nên tận hưởng cảm giác vui vẻ sau lăn đột phá này!
Còn về sau này... chẳng phải Niệm Niệm mèo mới vừa nói sao, sau này vẫn có cơ hội đuổi kịp!
Tả Tiểu Đa luôn lạc quan như thế.
Khi cần cố gắng thì liều mạng cố gắng, cố gắng hết sức!
Nhưng mà, sau khi bản thân đã cố gắng hết sức, hẳn sẽ chấp nhận thực tế một cách bình tĩnh —— bất kể kết quả là tốt hay xấu!
“Cẩu Đát đột phá rồi, thật đáng mừng”
Tả Tiểu Niệm bưng một bát lớn bánh bao tới: “Ăn cơm thôi."
Nhưng đối với Tả Tiểu Đa ~ người đã đột phá Tiên Thiên, cơ thể của hẳn đã có thể tự động giao tiếp với đất trời, thậm chí có thể hấp thu năng lượng rồi, cho nên bây giờ, hắn không cần ăn quá nhiều nữa.
Tổng cộng cũng chỉ ăn có ba cái bánh bao, Tả Tiểu Đa đã cảm thấy mình no rồi, hoàn toàn không ngờ là đã no rồi.
Nhìn đống đồ ăn còn lại như ngọn núi nhỏ ở trước. mặt, Tả Tiểu Đa lộ vẻ mặt buồn phiền.
Mới như này mà no rồi à?
Không phải chứ?
Nhưng mà... Thật sự là no lầm rồi!
Lạ thật, sao mới ăn có ba cái bánh đã no rồi, không phải nên là cảnh giới càng cao càng ăn nhiều sao?
“Cha mẹ, ra ăn cơm thôi." Tả Tiểu Niệm đỏ mặt gọi.
Hành động tránh đi của cha mẹ vừa rồi, khiến Tả Tiểu Niệm lúc này rất xấu hổ.
Cho nên Tả Tiểu Niệm muốn làm rõ một chút.
Thật ra là ta đang giúp Cấu Đát luyện công... Không phải như các ngươi nghĩ..
Tả Trường Lộ và Ngô Vũ Đình tươi cười đi ra.
“Cha mẹ, thật ra vừa rồi..." Tả Tiểu Niệm đỏ mặt lấy hết can đảm nói.
“Khụ khụ, không cần phải nói” Ngô Vũ Đình ngắt lời: "Hiểu rồi, hiểu rồi”
Tả Trường Lô cũng nói: “Hiểu rồi, hiểu rồi”