Mặc dù danh tiếng Thần Tướng của Tả Tiểu Đa ngày càng vang dội, kẻ có tiền ở thành Phượng Hoàng cũng đổ xô tới xem, nhưng tình thế này hiếm khi duy trì được lâu, có lẽ bây giờ cũng gần như vậy rồi, nếu nhìn xa hơn, có lẽ là sẽ không có khoản thu nhập cao như vậy,..
Chờ mười ngày nữa, nếu như có thể thu vào ổn định một trăm nghìn một ngày thì xem như ổn.
Nhưng thu nhập tới một trắm nghìn... Trong mắt người bình thường, đã có thể coi là thu nhập khủng rồi!
Dù sao cũng chỉ là dựa vào vào câu nói để kiếm tiền.
Chỉ là thu nhập mấy ngày nay của Tả Tiểu Đa, đều bị Tả Tiểu Niệm vét sạch vào mỗi tối.
Sau một hồi thao luyện, trên người nhiều lắm cũng chỉ có thể còn lại mấy trăm đồng mà thôi...
Mà khoản tiền khổng lồ hàng triệu tệ đó và cả tiền tiết kiệm của Tả Tiểu Niệm, đều được chuyển vào tài khoản của Ngô Vũ Đình thông qua tài khoản của Tả Tiểu Niệm. Cho nên nói, hiện tại trong nhà họ Tả, Ngô Vũ Đình mới là người giàu có chân chính...
Giống như địa chủ, mỗi ngày ngồi thu địa tô.
Uhm, đầu tiên mẹ để con gái vơ vét tiền của con trai, sau đó lại thông qua con gái thu giữ toàn bộ tiền của con trai và con gái.
“Mấy ngày này cứ để hắn tích lũy, đợi hắn tích lũy nhiều một chút lại tính tiếp... Trước mắt cứ để hắn lấy lại một chút tự tin, thi thoảng để cho hắn kiếm được chứt tiền thưởng nếm chút ngọt ngào, nếu không chưa biết chừng hẳn sẽ rút lui không làm nữa."
Tả Tiểu Niệm chậm rãi tính toán trong lòng, nhướng mày, vẻ mặt tràn đầy ý cười
Nàng thật sự rất hài lòng với tình hình hiện tại; trình độ của Tả Tiểu Đa ở phương diện ám khí, dù là trình độ hiện tại, vẫn có thể nói là ít người ở Viêm Võ 'Đế Quốc có thể sánh được.
Tuy tu luyện ám khí, đạo lực công kích, độ chính xác là điều quan trọng, nhưng đó không phải là điều quan trọng nhất, chỉ có kiểm soát được lực khống chế mới là điều quan trọng nhất!
Mà Tả Tiểu Đa ở phương diện kiểm soát lực khống chế, có thể nói là đã đạt tới mức muốn sao được vậy, tới mức làm gì cũng thuận lợi, có chừng có mực, vô cùng tỉnh tế, chính xác tới từng phân, không thể nhầm lẫn!
Công bắng mà nói, yêu cầu hiện tại của Tả Tiểu Niệm đối với Tả Tiểu Đa, thật ra chủ yếu là bới lông tìm vết, vạch lá tìm sâu!
Có điều Tả Tiểu Niệm vẫn hy vọng Tả Tiểu Đa có thể tiến xa hơn, tỉnh diệu hơn một chút, bất ngờ hơn một chút mới tốt
Mặt khác, trong quá trình luyện tập mấy ngày nay, Tả Tiểu Niệm lờ mờ nhận ra rằng, ám khí, một kỹ năng không được người tu hành cao thâm ở đại lục Tinh Hồn xem trọng, nhưng có lẽ đối với Tả Tiểu Đa, nó lại có thể trở thành kỹ năng hộ mệnh chân chính.
Cũng vì ý nghĩ này mà Tả Tiếu Niệm có thế sẽ không bao giờ hài lòng đối với trình độ ám khí của Tả Tiểu Đa.
Sau khi Tả Tiểu Đa đạt chuẩn ám khí như hiện tại, Tả Tiểu Niệm lại đưa ra hạng mục đạt tiêu chuẩn hoàn toàn mới thứ mà nàng đã chuẩn bị từ lâu, nhiều hạng mục trong đó là do Tả Tiểu Niệm bỗng dưng nghĩ ra và cũng có nhiều hạng mục rõ ràng là được đưa ra để lý tưởng hóa hiệu quả đặc biệt như trong phim chiếu rạp, trong TV....
Rồi dùng chúng để thao luyện Tả Tiểu Đa.
Nếu như Tả Tiểu Đa biết được suy nghĩ thật sự này của Tả Tiểu Niệm, có lẽ là sẽ trực tiếp bỏ của chạy lấy người, ngươi lừa kẻ ngốc sao! Lão tử không luyện!
Đáng tiếc hắn hoàn toàn không biết, tất cả những mục tiêu mà hắn phải đạt được, hoang đường và khó khăn cỡ nào.
Hiện tại hắn chỉ biết là, tất cả tiêu chuẩn trong tay Tả Tiểu Niệm, đều là do Hà Viên Nguyệt giao cho Tả
Tiểu Niệm dùng để kiểm tra đánh giá hắn!
Cho nên...
....
Cũng trong tối hôm đó.
Ninh Tùy Phong dẫn theo tất cả huyết mạch chính thống trong gia tộc, lặng lẽ tới mộ phần tổ tiên Ninh thị.
Nhưng đoàn người còn chưa kịp tới gần, đã lập tức nổi giận đùng đùng với những gì mà bọn họ nhìn thấy và nghe thấy.
Chỉ thấy ở gần mộ phần tổ tiên nhà họ Ninh, có vô số người tụ tập, bọn họ đều đang cầm điện thoại quay phim chụp ảnh.
Lại còn phát trực tiếp.
“Nhanh tới xem, tới xem thiên cổ kỳ quan xuất hiện hôm nay; các anh em, các anh em, nhanh đến xem, nhanh đến xem, xung quanh yên tính, chỉ có chỗ này, sương trẳng bốc lên hàng chục mét...”
“Vị trí của thiên cổ kỳ quan này, chính là vị trí mộ phần tổ tiên của nhà họ Ninh - trữ lão thế gia của thành Phượng Hoàng chúng ta, nếu không thì nhà họ Ninh cũng là gia tộc nghìn năm...”
“Đều nói mộ phần tổ tiên bốc khói, thế nhưng chuyện này cũng chỉ là nghe nói thôi, đúng không? Hôm nay ta sẽ giúp mọi người nhìn tận mắt, mộ phần tổ tiên ở nơi này thật sự bốc khói...”
Ninh Tùy Phong nghe được suýt giận méo cả mũi.
Đậu má các ngươi lắm người như vậy đến chụp mộ phần tổ tiên nhà ta?
Lại còn cả đống livestream nữa?
Vô liêm sỉ vờ lờ!
“Một đám vô liêm sỉ!"
Ninh Tùy Phong hét lên một tiếng như sét đánh: “Bắt hết tất cả những tên này lại cho ta. Tịch thu toàn bộ điện thoại. Sau đó tìm đến nhà, mỗi người một trăm vạn tiền böi thường, không nộp được thì chôn sống”
“Cái thứ gì không biết!”
Ninh Tùy Phong giận tím mặt: “Ninh gia sừng sững cả nghìn đời, xa lánh thế sự không biết bao nhiêu năm, tách biệt với cõi đời, sao ai nấy đều chắng biết tốt xấu gì hết vậy? Không có chút kính sợ nào ư? Lại để cho kẻ khác đến livestream ở mộ tổ?”
Đám người Ninh gia đều cúi đầu chịu mắng.
“Mang hết cả đi”
Chỉ một lát sau, mấy trăm chiếc xe mở đường trắng trợn, vây thành vòng tròn xung quanh nơi này, tất cả những người góp vui ở đây đều bị bắt lên xe không sót một ai, rồ ga phóng đi.
...
Ninh Tùy Phong sãm mặt, chậm rài đi vào bên trong phạm vi sương mù.
Phạm vi của đám sương này cũng không lớn, nhưng sương mù dày đặc khiến người ta khó mà tin được, chỉ căn đưa tay ra thì đừng nói đến năm ngón, hầu như ngay cả cánh tay mình cũng không nhìn thấy nữa.
“Tìm vị trí mộ của lão tổ”
Giọng Ninh Tùy Phong rất âm u.
Mọi người cứ dò từng bước về phía trước trong màn sương trắng. Lúc này, không chỉ mắt không thấy gì mà ngay cả thần niệm cũng đều mất đi tác dụng.
Mới đi không được vài bước là đã đụng phải một bia mộ nào đó.
Hoặc dưới chân đột nhiên nhô cao lên chính là đạp phải phần mộ, hoặc đột nhiên bước lên bậc thang chính là đến trước phần mộ.