Khuynh Đảo Thiên Hạ

Chương 344: C344: Không có cách nào phá hoại 2




Đâu chỉ hai nhà Ninh Mộng không có năng lực đó? E rằng không có ai có năng lực kia, như vậy thì lật đổ toàn bộ Đại lục để giảm bớt rắc rối luôn cho rồi.

“Lúc ngươi bày bố, vì Thành Phượng Hoàng mà lưu lại mấy phần mười?”

Hà Viên Nguyệt hỏi: “Nên biết, trăng tròn rồi lại khuyết, điểm này, người có cân nhắc đến chưa?”

"Đương nhiên là có cân nhắc, cho nên ta đặt điểm đầu tiên ở một tiểu khu Phượng Vũ, tiểu khu Phượng Vũ chiếm tỉ lệ bao nhiêu ở Thành Phượng Hoàng, hơn nữa thế thành, mạch đất, vận mệnh của nhân dân thì giữ tỉ lệ bao nhiêu ở Thành Phượng Hoàng.”

Tả Tiểu Đa chân thành nói: "Sao ta có thế nuốt trọn được, ước nguyện ban đầu bố trí tình thế này cũng không thiếu việc cân nhắc cho quê hương ta yêu tha thiết ở Thành Phượng Hoàng!”

Hà Viên Nguyệt vì vậy mà cười khổ.

Phân chia tỉ lệ như vậy, còn không bằng ngươi nuốt trọn!

Tiểu khu Phượng Vũ tuy có thể được coi là khu phổ cư dân chiếm diện tích không nhỏ, dân số đang sinh sống hơn tám vạn người, nhưng nói đến việc chiếm cứ diện tích nội thành Thành Phượng Hoàng nhiều nhất cũng không quá hai phần trăm, nói cách khác, tỉ lệ may mẫn nhận về mà Thành Phượng Hoàng chiếm nhiều nhất cũng chỉ là hai phần trăm mà thôi.

Cho dù cộng thêm trung tâm thành phố, thế thành của Thành Phượng Hoàng cộng thêm sự may mắn của mấy vạn nhân khẩu, nhiều nhất có thể có một phần. mười, trên toàn thành.


Đây là tối đa.

“Ngươi cố ý gạt ta bày ra tình thế này chắc cũng có dụng ý khác?”

Hà Viên Nguyệt tò mò: “Nhưng dựa vào tình độ Vọng Khí của ta lại không nhìn ra”

Tả Tiểu Đa do dự một chút, nói: "Sau khi Phượng Mạch Xung Hồn thành công, sau này chị Niệm Niệm tất nhiên sẽ rất thuận lợi, danh tiếng nổi khắp thiên hạ chỉ là vấn đẽ thời gian, nhưng cho dù là cuộc đời có trôi chảy hơn nữa vẫn khó tránh khỏi sẽ có người ước ao ghen tị...”

“Ước nguyện ban đầu to lớn nhất mà ta thiết lập tình thế này chính là vì suy tính cho chị Tiểu Niệm, sau đó, cho dù chị Niệm Niệm đang ở chỗ nào, nếu có người định sử dụng như là địa thế phong thuỷ thậm chí bí pháp nguyền rửa nhằm vào nàng, mà ra chiêu trong khu vực Thành Phượng Hoàng thì sẽ bị phản phệ rong trận địa này”

“Bởi trận địa này đã bao hàm m Dương Ngũ Hành, Chu Thiên Tinh Đấu, vận mệnh trời đất, căn bản không có ám chiêu nào có thể vượt qua giới hạn này:

Hà Viên Nguyệt nói lẩm bẩm: "Suy nghĩ rất lâu dài, thật chu đáo..."

“Hơn nữa... sau khi lâu dần, bởi vì liên quan đến trận địa này, vận mệnh của chị Niệm Niệm sẽ dần dần liên kết với vận mệnh quốc gia... Dù sao vật có thể gánh chịu thế trận này được xem như là tiền nền tảng lập quốc của Viêm Võ Để Quốc.

Tả Tiểu Đa nói: “Đến lúc đó, toàn bộ Viêm Võ Đế Quốc, ai có ý xấu với nàng cũng sẽ bị phản phệ với mức độ nào đó. Nhưng đó là chuyện rất lâu sau này, chỉ là một chút tham vọng mà thôi...”.

Hà Viên Nguyệt cười khổ: “Còn có tham vọng lâu dài hơn nữa sao?”

“Có, ta hao tồn tinh thần nửa ngày, sao tải năng chỉ có thế được!"

Tả Tiểu Đa rất thoải mái trả lời.

Hà Viên Nguyệt đã say mê, lúc nấy nàng cũng chỉ thuận miệng hỏi thôi, nào ngờ thật sự lại còn cớ?

Dưới cái nhìn của nàng, một trận địa có thể sắp xếp đến mức độ bây giờ đã là khó có thể tưởng tượng, khiến cho người nghe kinh hãi, kh ủng bố đến cực điểm rồi.

Làm sao còn cớ?


“Tham vọng càng sâu hơn một tầng... Ta dùng tỉnh nguyên tệ của Viêm Võ Đế Quốc là đồ vật không thể tránh được, về bản chất mà nói, đó là ký thác tình thế trận địa vào thời gian có thể tồn tại của đế quốc, chuyện này thật ra là biến số tồn tại. Có thể sau này sẽ bị đế quốc khác thủ tiêu; Dù sao thay đổi triều đại là điều tất yếu của lịch sử”

“Mà Viêm Võ Đế Quốc một khi mất nước, chị Niệm Niệm liên kết với vận mệnh đất nước tất nhiên sẽ bị phản phệ. Nhưng trận pháp này vẫn tồn tại một huyền cơ khác... Chính là, liên kết với Chư Thiên Tinh Đấu m Dương Khí Tượng”

“Là có thể sau một thời gian nhất định, dưới sự ảnh hưởng của tình thế trời đất khiến cho vận mệnh cá nhân của chị Niệm Niệm xoay chuyển, liên kết số mệnh với toàn bộ Tỉnh Hồn Đại Lục. Như vậy, cho dù là Viêm Võ Đế Quốc... hì hì, thì nàng cũng không sao."

Tả Tiểu Đa nói với vẻ mặt rất yên tâm.

Hà Viên Nguyệt thở dài: “Ngươi bố trí trận địa đến nước này có thể nói là không chê vào đâu được. Mặc dù thế sự xoay vần, di tinh hoán đẩu, cũng chưa chắc có thể phá hủy, nhưng, ngươi có từng nghĩ tới, dùng sức lực của một mình ngươi bày ra loại Đoạt Thiên Đại Trận này, đối với bản thân ngươi cũng có tốn hại?"

“Có nghĩ tới, nhưng ta không nêu ra giả thiết gì cả. Dù sao ta sẽ thường xuyên ở bên chị Niệm Niệm, bởi vì tình thế vận mệnh thịnh vượng đến cực điểm của nàng, như thế nào cũng sẽ trung hoà một phần phản phệ vì ta. Còn những tổn hại còn lại thì sẽ theo nó đi ra ngoài, nhiều lắm sau này ta làm thêm chuyện tốt, cứu nhiều người tích lũy nhiều công đức, cũng không sao!”

Tả Tiểu Đa cười rất thản nhiên, còn rất tự tin.

Hà Viên Nguyệt hừ một tiếng, cái tên này thật sự vì chị Niệm Niệm của mình mà suy tính đến đỉnh điểm; Nhưng cái tên này vẫn tính sót một điểm, đó chính là Bản thân hắn là người gánh chịu long mạch, cho nên, trận pháp này đối với hẳn không những không tổn hại, ngược lại còn có được rất nhiều ích lợi

Lợi ích Tả Tiểu Niệm có thể có được, hẳn cũng một phần không thiếu, cũng sẽ thu được như nhau!

Chỉ có điều cái tên này căn bản không biết mình là người gánh chịu long mạch, cho nên vẫn chưa hay biết gì....


Nhưng đây là chuyện tốt, đạo trời tối kỵ tự tạo tình thế vận mệnh của chính mình, thiệt người lợi mình, một khi xuất hiện ắt sẽ bị trời phạt, nhưng thời gian báo ứng là vấn đề sớm hay muộn, mà Tả Tiểu Đa cũng không biết điều kiện tiên quyết mình cũng là người hưởng lợi, xây dựng tình thế này, lại có thế tránh đi một cách hoàn mỹ chuyện thiên khiển.

Thật ra là tùy vào số mệnh, số phận thiên đại!

Hà Viên Nguyệt không nén được vì thế mà thở dài..

Cái tên này, có phúc lớn.

“Trình độ Thuật Vọng Khí của ta... Là tìm Tân Phương Dương quán đỉnh cho ngươi?”

Hà Viên Nguyệt không hề hỏi đến chuyện trận pháp nữa, ván đã đóng thuyền, không cách nào thay đổi, hỏi cũng vô dụng.

“Vâng”

“Rất tốt, đúng là tiển cảnh thần tốc, rất bất ngờ”

Hà Viên Nguyệt bày tỏ sự hài lòng sâu sắc: “Ngươi có thể gánh chịu bí thuật này, rất đáng gờm. Trận pháp này, ngươi phát hiện ở chỗ nào?”