Khuynh Đảo Thiên Hạ

Chương 339: C339: Độc thật đấy 2




Mượn được người rồi.

Vụ này có được thêm hai cường giả Hóa Vân trợ. giúp.

Chắc chẩn có thể làm nên chuyện!

...

Sáng sớm.

Lam Thư bước vào văn phòng của Hà Viên Nguyệt như thường lệ.

“Ngươi đến rồi” Hà Viên Nguyệt hơi mệt mỏi ngẩng đầu: “Tối qua đi đâu vậy?"

“Tối qua thầy Tân Phương Dương nhờ ta giúp một chuyện... nên ta mới đi” Lam Thư cũng không định giấu diếm.

“Giúp đỡ?” Hà Viên Nguyệt nhất thời hứng thú: “Giúp gì thế?”

“Chuyện đại để là như thế này..."

Lam Thư tóm tắt mọi chuyện lại một lần.

Nhưng mới chỉ nói vài câu, Hà Viên Nguyệt đã nhíu chặt mày: “Ấy... Chờ chút, ngươi mới nói gì... nói lại tỉ mỉ cho ta nghe xem nào”

Lam Thư không dám chậm trễ, tận khả năng nói lại cặn kẽ tất cả những gì mình biết.


Nhưng Lam Thư cũng không biết quá nhiều vẽ chuyện này, chỉ biết chuyện sau khi ra khỏi thành bắt tay vào nghịch chuyển sông Văn Thủy, còn chuyện trước đó cũng không rõ lắm.

Hà Viên Nguyệt nhíu mày trầm tư: “Không đúng... Tả Tiểu Đa vận dụng ba vị cao thủ Anh Biến cao cấp, một vị Đan Nguyên Cảnh đỉnh phong, một Linh Niệm. chuẩn Đan Nguyên... Đội hình năm đại cao thủ chỉ để nghịch chuyển sông Văn Thủy?”

“Vậy thì không thể giải thích nổi, lúc này nghịch chuyển thủy thế, ý nghĩa tác dụng thực tế không lớn, khí vận chỉ thuật căn quá trình biến đổi một cách vô thức, mà bây giờ chúng ta thiếu nhất chính là thời gian... Lần này gây ra động tĩnh quá lớn nhưng hiệu quả lại cực kỳ nhỏ bé.”

Hà Viên Nguyệt trải bản đồ thành Phượng Hoàng ra, dùng thước dạy học ướm thử mấy đường, lẩm bẩm nói: “Không đúng, như vậy không đúng, không thể giải thích nổi. Cũng chỉ là nghịch chuyển hướng đi của thủy sinh mệnh, không có hiệu quả lắm đối với ngũ hành tương sinh tương khắc. Bây giờ chúng ta nên chú ý hơn hắn là đại thế tỉnh tượng mới phải, chỉ là thay đối ảnh hưởng sinh khảo, hai thứ không hề liên quan gì đến nhau mà”

Hà Viên Nguyệt nhíu mày nhìn Lam Thư: “Lam Thư, ngươi có tham gia toàn bộ hành động không?”

Lam Thư sững người một lát, đáp: “Không ạ.”

“Hửm?”

“Bản thân ta trực tiếp ra ngoài thành chờ tụ họp, hình như... sau khi tề tựu đủ, Mục Yên Yên và Tả Tiểu Niệm đi trước làm chuyện gì đó, đến hồ Linh Châu và hồ Thiên Châu thả gì đó”

Hà Viên Nguyệt nhíu mày: “Thả đồ?”

“Đúng vậy."

Là thứ gì?

“Không biết nữa”

Hà Viên Nguyệt rơi vào trầm tư.

“Vẫn không đúng, chỉ dừng ở nghịch chuyển Văn Thủy giữa hai lồ, công dụng là hữu hạn."

Hà Viên Nguyệt nhìn bản đồ: “Sông Văn Thủy này... Không đúng... Hai hồ nhân tạo nằm ở trung tâm thành phố nối liền với sông Văn Thủy phải không? Đây là hồ của Mộng gia và Ninh gia nhỉ?”

“Hình như là vậy”

“Nói vậy thì đúng là hơi thú vị đấy, chẳng lẽ Tiểu Đa tính chuyển vận khí đã bị rút đi quay trở lại sao?"

Hà Viên Nguyệt nhíu mày suy tư: “Nếu là làm vậy thì có thể giải thích được rồi”

"Xem ra Tả Tiểu Đa thật sự chú tâm nghiên cứu 'Vọng Khí Thuật, bắt tay vào quan sát Văn Thủy, bắt đầu bố trí nghịch chuyển âm dương cục, tuy bỏ ra quá lớn, hiệu quả thường thường, nhưng ý tưởng này cũng không tệ”

Hà Viên Nguyệt tỏ ra vui mừng.

“Nhưng tình huống cụ thế ta vẫn phải hỏi rõ mới biết được, để khỏi khéo quá hóa vụng, hai nhà đã cẩm rễ ở thành Phượng Hoàng lâu như vậy, một khi xuất hiện sơ xuất sẽ khiến chúng ta bại lộ triệt để, phá vỡ trạng thái địch minh ta ám”


Hà Viên Nguyệt cầm điện thoại lên, gọi cho Mục Yên Yên.

“Tối qua phong thủy cục bên các người bố trí cụ thể như thế nào vậy”

Mục Yên Yên không hiểu gì về việc bố trí này, nàng cũng ù ù cạc cạc giống như Lam Thư, nghe Hà Viên Nguyệt hỏi vậy, bèn đáp thẳng: “Giờ ta đến Nhị Trung tìm ngươi vậy. Chuyện này nói trong điện thoại thì không rõ được, phải lặp lại nhiều lần. Thật ra ta vốn muốn đến tìm ngươi rồi, mặc dù thắng nhóc Tả Tiểu Đa kia nói như thật, bảo phương pháp này có thể nghịch chuyển vận thế của Tiểu Niệm nhưng ta vẫn thấy không yên tâm”

“Được”

Chỉ mất hai phút.

Mục Yên Yên đã đến văn phòng của Hà Viên Nguyệt.

Hà Viên Nguyệt rất vui vẻ, hỏi Mục Yên Yên: “Thế nào? Nhóc Tả Tiểu Đa nói có thế nghịch chuyển âm dương cục à?”

Mục Yên Yên nói: "Hắn nói vậy đấy, cũng không biết cụ thể hiệu quả ra làm sao”

Sau đó, Mục Yên Yên thuật lại sự việc từ đầu đến cuối, từ lúc bắt đầu bố trí tiền xu trên đỉnh tập đoàn Mộng Thị rồi đến về sau..

Kể tất tần tật những bố trí lớn nhỏ, nàng hầu như tham gia toàn bộ hành trình. Tuy cũng không biết nguyên do bên trong nhưng quá tình vẫn có thể thuật lại một cách rõ ràng.

Mục Yên Yên càng nói, sả mặt của Hà Viên Nguyệt càng thay đổi hơn. Sau cùng sắc mặt nàng tát nhợt, trên đầu còn có mồ hôi lạnh toát ra

Đợi Mục Yên Yên nói hết, nàng vạch mấy đường trên bản đồ thành Phượng Hoàng, xem xét, lại xác nhận kỹ càng, cuối cùng không nhịn được thở dài:".... Độc thật đấy”

“Độc?”

Mục Yên Yên và Lam Thư tỏ vẻ khó hiểu, nhìn Hà Viên Nguyệt chờ giải thích.

Hà Viên Nguyệt khẽ thở dài, mệt mỏi nói: "Cũng chỉ là nhân quả tuần hoàn, nếu hai nhà này đã làm chuyện như vậy thì phải chịu hậu quả, nhận lấy nhân quả báo ứng thôi”

Mục Yên Yên cẩn thận hỏi: “Cách bố trí này không ổn sao?"


“Không phải không ổn, cách bố trí rất tốt rất tốt, dù là tự ta bố trí cũng không thể hơn được. Thậm chí còn thua kém”

Hà Viên Nguyệt mệt mỏi đỡ trán: “Các ngươi ra ngoài đi, để ta một mình yên tĩnh một lát”

Mục Yên Yên và Lam Thư theo lời lui ra ngoài, hai người hai mặt nhìn nhau, đều không hiểu ra làm sao.

....

Bên trong phòng, Hà Viên Nguyệt nhìn bản đỡ, chỗ mấy đường giao nhau lại vẽ thêm mấy lần, cuối cùng khế thở dài.

Có rất nhiều lời, nàng không dám nói ra khỏi miệng. Tuy không đành lòng, nhưng bố trí của Tả Tiểu Đa phù hợp với mấu chốt lợi ích mà phe mình có được, bất kể thế nào Hà Viên Nguyệt cũng không thể phá hủy nó được.

Nàng chỉ đành nuốt tất cả vào bụng thôi.

“Nếu biết sớm ta chắc chắc sẽ khuyên các nàng cân nhắc thêm về cách bố trí này, nhưng nếu đã thành hình rồi... thì không thể để ai biết được. Cứ để thế cục này tiếp tục tồn tại đi."

“Dù là ai cũng đều có ý đồ riêng. Hiện tại đối với quá nhiều đại cục như vậy thật không an toàn chút nào, ta chẳng yên tâm về ai được..."

Hà Viên Nguyệt cười khổ.

Cách bố trí thế cục này thật sự quá lớn.

Mặc dù sẽ gây ra hậu quả cực kỳ tàn khốc cho hai đại gia tộc Mộng Thị và Ninh Thị. Nhưng... lại có rất nhiều điều tốt đối với thành Phương Hoàng.