Mọi người im như thóc.
“Phá Quân!"
Lâm Canh Cao lại đứng lên “Có.”
“Nói cụ thể về quá trình bại lộ. Rốt cuộc là bị lộ từ đâu? Bất kì manh mối nào cũng không được nói sót, hôm nay vẫn còn rất nhiều thời gian.”
“Nguyên nhân là..” Lâm Canh Tân kể lại vô cùng rõ ràng mọi chuyện một lần, nói đến khi Cát Viễn Hàng nhận sai xin lỗi, sau đó bị Tân Phương Dương phát hiện ra sự bất thường, cùng với Lý Trường Giang đi lớp một bắt người.
“Ý của ngươi là, chuyện này là do chủ nhiệm lớp chín - Tân Phương Dương chủ đạo?”
“Vâng. Thuộc hạ cho rằng như vậy.”
Người áo xám cười ha ha “Tả Tiểu Đa kia thì sao... Ngươi không suy xét đến nhân tố như hắn?”
Lâm Canh Cao nói “Thuộc hạ cho rằng, Tả Tiểu Đa này ngoại trừ có thực lực vượt xa đám trẻ con cùng khóa, thì tính tình nóng nảy dễ kích động, khó được trọng dụng, đối với toàn bộ mọi chuyện mà nói, chỉ là đánh bậy đánh bạ mà thôi
Đôi mắt của người áo xám không hề chớp nhìn chăm chằm vào Lâm Canh Cao, không nói gì một lúc. lâu.
Trong ánh mắt tràn đây vẻ âm u lạnh lẽo khó tả, còn có chút thương hại cho chỉ số thông minh của người nào đó.
“Ha ha ha ha...” Người áo xám cười phá lên. “Thật sự là kỳ quặc! Thật sự là kỳ quặc!”
Người áo xám lạnh nhạt nói “Ta hỏi ngươi, ngươi cũng thật vô lý rồi nhỉ? Vậy lấy ngươi làm đương sự, con trai của ngươi ở trường học bị người ta đánh, đánh rất nặng. Ngươi định đi tìm đối phương tính sổ, cụ thể ngươi sẽ làm như thế nào?”
“Đại khái ta sẽ trực tiếp đánh học sinh đã bắt nạt con ta, sau đó mới tìm giáo viên và phụ huynh của đối phương, sau đó, giải quyết triệt để chuyện này. Hơn nữa phải đòi bồi thường, cho đến khi ta hài lòng mới thôi.”
“Ừm, mặc dù xử lý như vậy có hơi hiếp đáp kẻ yếu, nhưng vẫn hợp lý. Nhưng mà ngươi sẽ buổi sáng đi, buổi chiều lại đi sao? Sau khi đánh hai trận, sáng sớm ngày hôm sau vẫn đi? Mỗi lần tan học đều đi? Sau khi ngươi đã chiếm hết lợi thế, kiếm được rất nhiều tiện nghị, liệu ngươi có tiếp tục chặn cửa như vậy mãi không? Chuyện này thì một câu nóng nảy dễ xúc động có thể giải thích sao?”
Sắc mặt của Lâm Canh Cao càng trở nên trắng bệch, ánh mắt của mấy người khác cũng lóe lên.
“Không ạ.”
“Một chữ không là hết rồi à? Đến cả hung hãn tàn ác cỡ ngươi, một ngươi chưa bao giờ nói lý lẽ, chuyện khác. người nhất làm được cũng chỉ là đánh nhân vật mục tiêu một trận, Tả Tiểu Đa kia lại hết lần này đến lần khác đi tìm phiền toái, thậm chí còn giáp mặt khiêu khích thầy, hắn còn không phân rõ phải trái hơn cả ngươi sao?”
“Đứa nhỏ chỉ mới mười bảy tuổi này, còn hung ác. hơn cả ngươi sao?”
Người mặc áo xám hơi nghiêng người về phía trước, nở nụ cười suy xét nói “Ngươi cảm thấy, chuyện này có thể sao?”
“Không thể!”
“Vậy ngươi còn mở miệng mà thề thốt rằng Tả Tiểu Đa không có vấn đề? Lâm Canh Cao, trong đầu của ngươi, chứa toàn óc đậu phụ sáng hôm nay ngươi ăn sao?”
“Thuộc hạ biết sai.”
“Tả Tiểu Đa này, không thể giữ lại!”
Người áo xám lạnh nhạt nói “Hiện tại bên phía Phá Quân, có mấy chuyện cần giải quyết. Trong đó chuyện đầu tiên, đó là giết chết cả nhà Trình Vân Khởi, cho dù phải trả bất cứ giá nào, cũng phải nhổ cỏ tận gốc, trước tiên!”
“Tất cả tài liệu liên quan đến Trình Vân Khởi, bao. gồm cả những tài liệu mà hắn giữ, tất cả các manh mối, đều phải chặt đứt.”
“Chuyện thứ hai, giết chết Tả Tiểu Đa, giết nhầm còn hơn bỏ sót!”
“Chuyện thứ ba, Mộc Vân Phong đã bị bại lộ, mau chóng sắp xếp cho hắn rời đi. Nếu không có cách nào. có thể rút lui khỏi, thì trực tiếp giết chết.”
“Chuyện thứ tư, những người đã bị bắt vào, không cần nghĩ cách cứu viện, trực tiếp diệt khẩu đi! Bao gồm cả nơi bọn họ sống, những thứ đã sử dụng qua... Rõ chưa?”
“RõI"
“Ừm”
Người áo xám tựa nửa người vào ghế, suy nghĩ lại toàn bộ mọi chuyện từ đầu đến cuối một lần, sau khi xác nhận không có để sót chuyện gì, lúc này mới gật đầu nói “Chuyện bên Phá Quân đã định đoạt xong, sau đó là Thất Sát, báo cáo tình huống bên phía các ngươi.”
“Sứ giả đại nhân." Ba người cùng nhau đứng lên.
“Thực lực bên phía các ngươi là hùng hậu nhất, hiện †ại tổn thất bao nhiêu?”
“Bọn ta chủ yếu là làm theo yêu cầu của Lâm huynh, chặn giết Tân Phương Dương, Lý Trường Giang và một số chiến lực bại lộ.... Cho đến nay đã mất đi bảy vị Thai Tức cảnh, bốn vị Đan Nguyên cảnh.”
“Ngay cả chiến lực Đan Nguyên cảnh cũng có tổn thất?”
“Vâng, nguyên nhân tạo thành thiệt hại một mặt là cao thủ Phủ Thành vệ không ít, mà cục Tinh Thuẫn cũng đã nhúng tay can thiệp vào, mặt khác là Côn Lôn Đạo. Môn ở thành Phượng Hoàng và cao thủ Anh Biến của Tự Tại Đạo Môn đã gây ra sát thương rất lớn cho bọn ta.”
“Ngoại trừ những tổn thất này, còn có tổn thất nào khác không?”
“Hiện tại Trân Ngọc Đình đã là Anh Biến trung kỳ, nhưng dường như hắn có hiềm nghỉ bại lộ, Mục Yên Yên của Côn Lôn Đạo Môn đã đi qua nơi hắn sống bảy lần.”
“Lập tức sắp xếp thay đổi vị trí của Trần Ngọc Đình, rời khỏi thành Phượng Hoàng, người của phái khác tiếp. nhận công việc của hắn.”
“Vâng.
“Nếu không thể thoát được, thì bảo hắn tự bạo, kéo. Mục Yên Yên trọng thương! Tóm lại, nhất định không được để Trần Ngọc Đình bị bắt sống! Nếu bản thân hắn có ý kiến khác, các ngươi phải...”
Người áo xám lạnh lùng nói “.... Làm tốt công việc kết thúc.”
“Vâng!”
“Liên hệ với Ninh gia, làm đến đâu rồi?”
“Hiện tại vẫn đang trong quá trình tiếp xúc, thái độ của Ninh gia rất là cứng rắn, hiệu quả không lớn, ngược lại Mộng gia..."
“Mộng gia bên kia thì không cần nói nữa.”
Người áo xám cắt ngang hắn, nói “Bây giờ còn bao nhiêu thời gian?”
“Ít nhất bốn mươi ngày, nhiều nhất cũng sẽ không quá sáu bảy mươi ngày, thời gian cụ thể hơn thì rất khó có thể xác định.”
“Khi nào thì Vọng Khí Sĩ có thể đến nơi?? Đừng nói đến cả lộ trình của bọn họ cũng không xác định được?”
“Bọn họ sẽ đến trong vòng ba ngày, tổng cộng bảy người, năm người trong số đó, sẽ tiến vào thành Phượng Hoàng trong vòng ba ngày, hai người còn lại, có thể sẽ phải đi cùng Cô Lạc Nhạn đến đây. “Ừm, người bên phía Cô Lạc Nhạn có ý nghĩa to lớn, nhất định không thể bị bại lộ. Mặc dù tạm thời không cần dùng đến, cũng không thể bị bại lộ.”
“Vâng.
“Bên phía Hồng Hạc Tử thì sao?”