Editor: Mứt Chanh
Tòa cao ốc Đầu tư Tinh Quang.
Trên lầu ba mươi hai,đôi tay Khương Kiền để ở túi quần trầm mặc hồi lâu mới quay mặt lại.
Trợ lý đem chuyện bị quay trộm hôm nay hơn nữa còn chuyện lên hotsearch nói cho anh nghe.
Khương tổng ủ rũ không nói gì, từ trên lầu ba mươi hai quan sát toàn bộ thành phố Lâm Sơn.
Hồi lâu, anh mới xoay người lại, trợ lý Lưu theo Khương Kiền nhiều năm như vậy cho nên biết tổng tài nhà mình không thích phụ nữ tự mình làm chủ mà bò lên giường, huống chi là bị paparazzi chụp được.
Trợ lý Lưu: "Khương tổng, có cần an bài Mạnh Thử Hàn tiểu thư một chút hay không?"
Nếu an bài xuống,tiền đồ của Mạnh Thử Hàn xem như cũng xong rồi, Tinh Quang muốn phong sát ai liền đại biểu không có đạo diễn nào dám muốn, Đỉnh Minh cũng không có lá gan muốn bồi dưỡng.
Tuy nhiên cũng đúng, Mạnh Thử Hàn bị bôi đen đầy người cũng sớm nên bị giới giải trí đào thải rồi.
Khương Kiền lúc này mới xoay người lại, mặt mày lãnh đạm, đôi mắt đen nhánh thâm thúy mang theo vài phần tự phụ ẩn giấu.
Anh nhếch môi, lãnh đạm mà liếc trợ lý Lưu: "Nhiều chuyện."
Trợ lý Lưu: "?"
Khương Kiền ngồi vào ghế, ngón tay nhẹ nhàng đặt ở trên bàn, anh nhíu mày: "Lúc phụ nữ tức giận đừng quấy rầy cô ấy, nên để cô ấy bình tĩnh một chút."
Trợ lý Lưu: "?"
Như thế nào liền bỗng nhiên nói tới phụ nữ rồi?
Trợ lý Lưu cũng biết Khương Kiền không thích lặp lại nhiều lời, anh lại hỏi vấn đề khác: "Chuyện trên hotsearch...... Yêu cầu xóa bỏ sao?"
"Bỏ."
Trợ lý Lưu được lệnh lập tức liền đi đến bộ phận quan hệ xã hội xử lý chuyện này.
...
Lâm Lê đang vì hot search bất thình lình mà buồn rầu, trên mạng lại nhấc lên một đợt bôi đen Mạnh Thử Hàn.
Cô đã đủ đau đầu rồi, quay đầu lại thì nhìn thấy chính chủ ngồi ở trên sô pha xem kịch bản.
Phục hồi lại tinh thần, giám đốc Ngô của Đỉnh Minh lại gọi điện thoại qua đây.
Lâm Lê vì không muốn ảnh hưởng đến Mạnh Thử Hàn cho nên đóng lại cửa phòng, lúc này mới nhận điện thoại.
Giám đốc Ngô đang há hốc mồm ở trong điện thoại: "Lâm Lê!!! Cô nhìn xem Mạnh Thử Hàn làm được chuyện tốt gì rồi! Đắc tội với Khương tổng,Đỉnh Minh chúng ta còn có thể có chỗ đứng trong giới sao?"
"Cô nói cho tôi nghe một chút xem đến tột cùng chuyện của Mạnh Thử Hàn là như thế nào?"
"Về sau còn nghĩ muốn có tài nguyên sao? Tức chết tôi rồi."
Giám đốc Ngô nổi trận lôi đình, thanh âm bén nhọn đâm vào làm mãng nhĩ có chút đau, Lâm Lê nhẹ ách một tiếng, trợn tròn mắt.
Giọng nói của cô cung kính mà trả lời: "Vâng, tôi sẽ suy nghĩ biện pháp,giám đốc Ngô bảo trọng thân thể, Tiểu Hàn cũng biết sai rồi, đang ngồi ở nhà sám hối đây."
Ở trong phòng, cô treo điện thoại, đau đầu muốn mệnh liền mở Weibo ra xem có biện pháp nào không.
Mở ra hot search, hả???
Hot search đâu?!
Trước đó hai phút hotsearch còn thảo luận về Mạnh Thử Hàn cùng Khương Kiền, qua hai phút liền không có sao?
Lâm Lê mở to hai mắt tìm kiếm cùng lục soát Weibo, tìm kiếm về Mạnh Thử Hàn lại soát ra một đống chuyện bôi đen cô.
Nhưng lục soát Khương Kiền lại sạch sẽ vô cùng, chỉ có Weibo hình như không có dùng qua.
Tuy nhiên Lâm Lê thực nhanh liền suy nghĩ cẩn thận, vai chính trong chuyện này không chỉ có một người là Mạnh Thử Hàn mà còn có cả Khương Kiền của Đầu Tư Tinh Quang.
Khương Kiền ngay cả lộ diện cũng có chút kháng cự, huống chi là loại hot search này, tuy nhiên Lâm Lê cũng bắt đầu lo lắng liệu Khương Kiền sẽ không phong sát Mạnh Thử Hàn chứ?
Lại nhìn thấy nghệ sĩ nhà mình quơ chân múa tay ngồi ở bên ngoài xem kịch bản,đầu Lâm Lê càng đau hơn.
Buổi tối, Mạnh Thử Hàn xem xong kịch bản, đánh giá lúc này người đàn ông đều sẽ gọi điện thoại cho cô để nhận sai, kết quả lấy điện thoại ra chỉ nhìn thấy một cái tin nhắn tổng đài được gửi đến.
?
Lâm Lê đã đi công ty xử lý chuyện của cô cho nên cũng không ở trong phòng, cô liền trực tiếp gọi điện thoại cho Khương Kiền.
Khương Kiền cũng thực nhanh mà bắt máy, không nói gì, Mạnh Thử Hàn tức giận đến ngứa răng.
"Khương tiên sinh, tôi gọi lộn số." Mạnh Thử Hàn nghiến răng nghiến lợi mà nói.
Giọng Khương Kiền trầm thấp vang lên, còn có âm thanh bàn phím, anh trả lời: "Vậy em cứ bình tĩnh, không cần gọi điện thoại cho anh."
Sau đó cúp máy.
Mạnh Thử Hàn dùng hết sức lực toàn thân mới khống chế được cảm xúc của chính mình, trong đầu tự dưng lại xuất hiện biểu tình trào phúng của Khương Kiền.
Kết hôn đã ba năm, lúc trước thời điểm kết hôn tuy rằng cũng không có nhiều tình cảm thâm hậu nhưng nước chảy thành sông, trai lớn cưới vợ gái lớn gả chồng tự nhiên hình thành kết quả, nhưng tính tình Khương Kiền lãnh đạm, cô cảm thấy chính mình có thể nhịn trong ba năm nay quả thực là kỳ tích.
Cô có đôi khi cũng không dám tin tưởng cái loại thiên chi kiêu tử này như Khương Kiền, nếu là lúc trước không thích cô vậy cùng với cô-người bị bôi đen trên mạng kết hôn làm cái gì?
Ngột ngạt sao?
Có lẽ do có quá nhiều tiền liền phải cho chính mình chút vui vẻ.
Trận chiến tranh lạnh này vẫn luôn kéo dài vài ngày, theo lý thuyết hai người hơn mười hai mươi ngày không gặp mặt nói chuyện phiếm cũng thực bình thường, nhưng lúc này đây, trong lòng Mạnh Thử Hàn lại chính là phiền.
Mà Lâm Lê lo lắng Khương Kiền đối với Mạnh Thử Hàn sẽ có điều động, vậy mà chuyện gì cũng không có phát sinh, chuyện này giống như là chưa có phát sinh, an an tĩnh tĩnh mà đi qua.
Sau Quốc khánh là đến ngày thử vai cho bộ phim《 gấu trong lửa 》.
Địa điểm thử vai đã được quyết định ở khách sạn Kim Hải Đường.
Mạnh Thử Hàn thức dậy thật sớm,hít một ngụm không khí sáng sớm mới mẻ, nhập vào hơi thở chính là hương vị của bánh quẩy.
Tiểu khu Cẩm Giang vốn dĩ rất xa cho nên người thuê nhà ở chỗ này cũng không nhiều lắm, sáu bảy giờ sáng càng thêm yên tĩnh, rộn ràng nhốn nháo chỉ có mấy lão nhân gia cùng nhau tản bộ.
Cô trang điểm nhẹ, chờ đến tám giờ đúng liền ra cửa, Lâm Lê đã cho xe taxi tới cùng cô hội hợp.
Hai người một đường đi tới khách sạn lớn Kim Hải Đường.
Hôm nay người thử vai rất nhiều, tuy nhiên phần lớn đều là diễn viên tốt ở giới giải trí ví dụ như Mộ Châu của Đỉnh Minh.
Cũng không biết như thế nào mà Từ Kiều Kiều chọc giận vị Vương tổng kia khiến ông rất không cao hứng, cơ hội thử vai đều không có được, vốn dĩ lúc trước Đỉnh Minh muốn đem người thay thế Mạnh Thử Hàn, kết quả trong lúc nhất thời không tìm được người thích hợp cho nên lại tiện nghi cho Mạnh Thử Hàn.
Xuống xe taxi liền nhìn thấy xe bảo mẫu của Đỉnh Minh đi tới.
Mạnh Thử Hàn dùng cánh tay đụng một cái vào Lâm Lê: "Aida, chị chừng nào thì cho em một chiếc trở về? Em cả ngày đều tự đón xe cũng quá là phân biệt đi."
Lâm Lê liếc mắt một cái: "Xem em chừng nào thì có thể vì công ty kiếm lợi nhuận đi, em nhìn Mộ Châu người ta xem xuất đạo một năm cũng đã được xưng là nữ thần phim thanh xuân, còn em?"
Mạnh Thử Hàn: "Còn có thể là gì nữa, nữ vương bị bôi đen."
Cô ngựa quen đường cũ cũng không chút nào để ý, trên xe bảo mẫu của Đỉnh Minh, Mộ Châu mặc một thân váy màu tím nhạt, dẫm lên giày cao gót tám centimet chậm rãi bước xuống xe, nhìn thấy Mạnh Thử Hàn liền mỉm mỉm cười.
Tóc đen nhánh dài đến eo giống như thác nước đen từ trên núi chảy xuống, tóc mái trên trán hơi mỏng giúp cô trông có vẻ ngoan ngoãn đáng yêu, mặc dù đã 24-25 tuổi nhưng cũng như là cô gái ngây ngô bước ra từ vườn trường.
Đặc biệt là vòng eo thon nhỏ không đủ nắm tay, bị váy phác hoạ ra tới đặc biệt câu dẫn người.
Mạnh Thử Hàn liếm môi dưới, "Quay đầu lại hỏi một chút xem vòng eo thon nhỏ của Mộ Châu như thế nào luyện ra được."
Đang nói thì chính chủ liền đi về phía cô.
Mộ Châu giơ lên khéo léo tươi cười, "Chị Thử hàn, cùng nhau đi vào nhé?"
"Được." Mạnh Thử Hàn đáp ứng liền cùng Mộ Châu sóng vai đi vào.
Tuy nói rằng Mạnh Thử Hàn cùng Mộ Châu tới không quá muộn, nhưng mà đã có rất nhiều người tới rồi,các công ty lớn như Đỉnh Minh, Vạn Thịnh, Đầy Sao đều có người tới, chủ yếu đều muốn dựa vào vai diễn này để tỏa sáng một chút.
Mấy nhân viên công tác ở đoàn phim đã phát bảng số cho mọi người, một lát liền dựa theo trình tự đi vào thử vai.
Mạnh Thử Hàn bốc được chính là số 32, Mộ Châu bốc được chính là số 31.
Mộ Châu nghiêng đầu tới hỏi Mạnh Thử Hàn: "Chị Thử Hàn, chị muốn thử nhân vật nào?"
Mạnh Thử Hàn không tính toán giấu diếm, "Tô Nhân."
Tô Nhân chính là bạn thân của nữ chính Triệu Hiểu Hiểu.
Mộ Châu cong mắt cười rộ lên: "Vừa lúc, em cũng muốn thử nhân vật này."
Có nữ diễn viên ở phía sau đi lại đây, ngồi ở phía sau Mạnh Thử Hàn chính là nữ diễn viên của Vạn Thịnh Trần Toa.
Ánh mắt đầu tiên khi Mạnh Thử Hàn nhìn thấy Trần Toa chỉ còn lại có...... Ngực của cô ấy.
Thật sự là quá câu dẫn người, Mạnh Thử Hàn nhìn chằm chằm ngực người ta một hồi lâu, nhìn đến khi Trần Toa có chút ngượng ngùng.
"Mạnh tiểu thư?" Trần Toa mở miệng hô một tiếng.
Mạnh Thử Hàn từ ngực người ta nhẹ hừ một chút, "Trần tiểu thư, thứ cho tôi nói thẳng, ngực này của cô...... cỡ bao nhiêu vậy?"
Trần Toa đỏ mặt lên, Mộ Châu cũng có chút hơi xấu hổ liền kéo góc áo Mạnh Thử Hàn.
Trần Toa có chút ngượng, trả lời Mạnh Thử Hàn: "Cũng liền......36d."
"Ngực tốt."
Giọng nói của cô nhàn nhạt mà cảm khái một câu, đuôi lông mày hơi hơi động, 36d ngực tốt, giới giải trí không được vài người.
Mộ Châu đè thấp thanh âm hỏi: "Chị Thử Hàn, chị đây là làm gì vậy!"
"Không, nhàm chán nên tùy tiện tâm sự thôi."
"......" Vậy chị cũng thực không biết cách nói chuyện.
Phía trước diễn viên đã bắt đầu đi vào thử vai, Mộ Châu đi vệ sinh, Mạnh Thử Hàn ngồi trong chốc lát cũng đi vệ sinh.
Hành lang cuối của khách sạn Kim Hải Đường chính là nhà vệ sinh, giày cao gót dừng ở trên thảm không có phát ra thanh âm.
Còn chưa vào nhà vệ sinh, cô liền nghe được có người ở bên trong nói ——
"Cô có nhìn thấy Mạnh Thử Hàn không? Mấy ngày hôm trước mới vừa leo lên hot search bị Khương tổng cự tuyệt, bây giờ còn có mặt mũi tới thử vai sao?"
Tiếng nước rửa tay vang lên, Mạnh Thử Hàn ngừng ở cửa toilet.
Một người phụ nữ khác âm dương quái khí mà trào phúng: "Ai nói không phải đâu, bất quá tôi còn rất bội phục Mạnh Thử Hàn."
"Cô bội phục cô ta? Bội phục cô ta cái gì?"
"Còn có thể là cái gì, tim bị bôi đen còn có thể tại giới giải trí hỗn đi xuống, nếu là tôi, đã sớm rời khỏi giới trở về trồng trọt rồi."
Hai người phụ nữ từ toilet đi ra vừa lúc đụng phải Mạnh Thử Hàn ở bên ngoài liền thập phần xấu hổ.
Mạnh Thử Hàn cười nhạo một tiếng, "Phần mộ tổ tiên nhà cô có thành ruộng thì tôi cũng sẽ không về nhà trồng trọt đâu, thế nhưng cô có thể thay tôi. Tiếp tục đi!"
Nữ diễn viên sắc mặt biến đổi: "Cô!"
Mặt khác một vị cũng không muốn gây chuyện lôi kéo cô ta rời đi, lúc đi trong miệng còn lải nhải: "Loại không sạch sẽ này chỉ biết dựa vào trên giường, cô phản ứng với cô ấy làm gì, chớ chọc giận chính mình."
Mạnh Thử Hàn trợn trắng mắt, xoay giày cao gót bước vào toilet.
Cô ở toilet không có nhìn thấy Mộ Châu, đại khái đi toilet chỉ là một cái ngụy trang mà thôi.
Cô cũng không có thói quen nghe trộm cũng như quản chuyện riêng tư người khác, đang muốn trở về liền nghe được hành lang bên ngoài nhà vệ sinh truyền ra giọng nói.
Giọng Mộ Châu truyền đến: "Lý tổng, trong chốc lát thử vai xong cùng em đi ăn một bữa cơm được chứ?"
Mạnh Thử Hàn ách một tiếng, theo bản năng liền tránh đi.
Bên tai truyền đến Lý tổng nói một câu: "Châu Châu, không được đâu, Khương tổng từ trước đến nay mặc kệ này kia, lần này không biết như thế nào liền tự mình lại đây xem thử vai,cho nên chúng ta vẫn là tránh gặp mặt. Buổi tối gọi điện thoại cho em được không?"
!
Trong lòng Mạnh Thử Hàn nhảy dựng lên, ý của Lý tổng chính là...... Khương Kiền tới xem các cô thử vai sao