Khuôn Mặt Của Chị Không Phải Là Của Em

Chương 77: Ta thích nàng thật đấy




MT với đôi môi ứa máu đứng đấy nhìn từng bóng bọn côn đồ rời đi.

-"Mày nhớ mặt tao đấy. "-Tên đấy trừng mắt nhìn em.

MỘT gục xuống đất nhếch môi dơ ám hiệu OK.

-"Thục Anh...là chị là chị đúng chứ?"-Tên nhóc đấy chạy đến lây lây người em.

MT nhìn chằm chằm tên nhóc đấy không hiểu sao nhóc này lại biết chị TA.

-"Không phải."

Nhóc nhìn có vẻ hơi hụt hẫng nhưng cũng nhanh chóng quay sang cười lại.

-"Vậy là anh Khắc Dương. Em nghe mọi người bảo anh là em sinh đôi của chị Anh. Em là Minh Khang."-MK cúi đầu chào MT.

MT nhếch nữa môi nhìn MK trước mặt. Khắc Dương sao?

-"Không phải. Trả tôi cái ví tiền kẹp trong sách cậu đi."-Nói rồi em chỉ vào chiếc ví kia.

MK tròn mắt nhìn xuống đống sách trên tay có chiếc ví kia. Cúi đầu đưa cho em. MT cười khẩy nhìn bản mặt của nhóc. Thục Anh sao?

-"Tôi là em họ của chị ấy."-Nói rồi em quay lưng bước đi.-"Không phải vì tiếc mấy đồng tiền trong ví mà tôi chạy đến đây lấy lại. Mà là vì điều khác."-Đó là vì trong chiếc ví này có lá bùa hộ mệnh mà chị đã cho tôi để bảo vệ lấy chính mình.

-"Sao cơ?"-MK chạy theo bóng dáng em.-"Vậy chị Thục Anh bây giờ sao rồi? Tôi nghe nói chị ấy bị bệnh phải nằm viện."

MT nhìn chằm chằm MK với ánh mắt hiếu kì. Tên này có quan hệ gì với chị cơ chứ?

-"Tôi rất muốn biết chị ấy ra sao?"-MK gượng cười.-"Thật ra tôi rất mến chị ấy."

...

MT dắt MK đến phòng bệnh TA. Nó nằm bất tỉnh ở đấy trông rất vô dụng như thể chưa từng xuất hiện một Thục Anh tài giỏi vậy. MK với ánh mắt quan tâm lo lắng nhìn nó. Trong lòng rấy thương. Mặc dù chỉ được nói chuyện với nó một hai lần nhưng nó mang đến người đối diện một cảm giác thân thuộc.

...

-"Uống đi."-MT với lon nước ngọt trên tay đưa cho nhóc,nhanh chân đặt đít xuống bên cạnh hàng ghế đá ở sân bệnh viện này.

MK ngại ngùng nhận lấy lon nước.

-"Cảm ơn đã cứu tôi lúc đấy."-Nhóc im lặng một hồi rồi nói tiếp.-"Cậu thật giống chị ấy. Cứu tôi trong trườnh hợp đó."

MT khẽ liếc mắt nhìn sang nhóc rồi im lặng nghe tiếp.

-"Tôi bị mọi người trong trường bắt nạt,bọn chúng biết tôi đang muốn tìm chị gái mình nên bảo nếu tôi tìm lấy cắp được đề thi thì chúng sẽ cho tôi biết số điện thoại và địa chỉ của chị ấy."-MK đượm buồn.-"Nhưng mãi chị ấy vẫn không trở về. Mọi người bảo chị ấy chết rồi."

MT khựng lại nhìn MK. Chị ấy chết rồi? Hắn ta giống mình. Cũng từng có chị hai. Và chị ấy cũng chết rồi. Tất cả đều chết rồi.

-"Vậy sao? Thật đáng buồn?"-MT chợt cười nhạt.-"Vậy chị cậu tên gì?"

-"Trần Mỹ Linh."

..........................................................

TA với những cuộn len đan thành chiếc khăn choàng cho mình. Dạo này khí hậu thất thường,có lẽ cơ thể của nó không chịu được cái lạnh ở đây với mấy bộ đồ mỏng này,ít ra cũng phải làm gì cho bản thân đó là biết cách chăm sóc.

Rộp....

BQ đứng bên kia tường chăm chú nhìn TA đang làm gì đó.

-"Có vẻ đang chăm chú vào gì đấy nhỉ?"-Tiếng nói của hắn vang lên làm nó giật mình đem mọi thứ giấu ra phía sau lưng.-"Sao vậy?"

-"Không."-TA quay mặt sang nơi khác trả lời.

BQ cười nhẹ nhàng một bước nhảy qua đến gần nó.

-"Ngươi....?"

-"Ta không làm gì nàng đâu."-Hắn cười hiền. Nụ cười làm ấm áp. Trên tay hắn đem ra một bông hoa trông rất lạ lại có mùi hương thơm ngát. Màu tím chung thủy ấy như kêu gọi tất cả chú đom đóm bay đến.

TA tròn mắt ngắm nhìn bông hoa và mấy chú đom đóm đấy. Nó thật tuyệt,thật đẹp,lần đầu tiên trong đời nó thấy bông hoa này.

-"Tặng nàng,"-Hắn đưa sang nó rồi nhanh chân bước đi về phía tường chuẩn bị ra về.-"Này......ta thích nàng thật đấy."