Không giống với trong không gian yên tĩnh, ở bên ngoài, phòng đo lường đã nổ tung.
Giang Lê ngồi xếp bằng, trầm mê nhắm mắt học thuộc lòng sách.
Ba người phụ trách kiểm tra thấy dữ liệu kiểm tra của Giang Lê từ cấp A chạy về phía cấp S, sắp tới mức giá trị cao nhất của khoang kiểm tra.
Ngay lúc bọn họ khó có thể tin, còn muốn lớn tiếng hoan hô.
Dữ liệu sinh trưởng đột nhiên dừng lại bất động, nháy mắt sau, bắt đầu sụt xuống!
Chỉ trong một giây, từ cấp S đỉnh điểm trở về cấp A, dừng lại một lát, liền rơi xuống cấp B, lập tức không xảy ra biến hoá nữa.
???
Phụ trách khảo nghiệm nhiều năm như vậy, bọn họ xưa nay không biết hóa ra dữ liệu kiểm tra của khoang kiểm tra ngoại trừ có thể tăng lên, còn có thể rơi xuống trở lại.
Hai tay muốn hoan hô còn chưa kịp giơ lên đã được chứng kiến một khắc “kỳ tích” như vậy.
Độ hoà hợp thực vật cấp B… Tuy nói cũng là đẳng cấp thiên phú khó gặp, thế nhưng ở tinh cầu Toran hằng năm đều có thể đo ra mấy người…
Nghĩ đến chính mình vừa nãy kích động bấm nút màu đỏ trên bàn điều khiển, tổng bộ hiện tại phỏng chừng đã thu được tin tức bọn họ phát hiện ra chủng thực sư thiên tài…
Giờ khắc này, tâm tình của bọn họ như đi tàu cao tốc.
Giang Lê từ trong khoang thuyền kiểm tra đi ra ngoài, biết được mình nắm giữ độ hoà hợp thực vật cấp B, cậu rất vui vẻ.
Tuy rằng ba người phụ trách kiểm tra dùng ánh mắt kỳ quái mang theo thương hại nhìn cậu, làm cho cậu cảm thấy có chút khó hiểu.
Thế nhưng, cậu vẫn rất lễ phép cảm ơn đối phương, sau đó cầm văn kiện chứng minh đi khỏi gian kiểm tra.
Hiện tại, cậu rốt cục có thể báo danh giải thi đấu trồng trọt cậu tâm tâm niệm niệm.
Thật đáng mừng.
–
Vì tiết kiệm tiền, Giang Lê không lựa chọn qua đêm ở thành chủ, mang theo lòng tràn đầy vui sướng, cậu quyết định ngồi xe chạy suốt đêm về trấn nhỏ Corris.
Dưới trời sao, bóng đêm bao bọc đoàn tàu nhỏ, dọc theo đường ray vững vàng chạy về đích đến.
Trên xe rất yên tĩnh, đại đa số người đã đi sâu vào mộng đẹp, Giang Lê nằm trên giường nhỏ cạnh cửa sổ, không chút nào buồn ngủ.
Cậu mở ra trí não, bắt đầu kiểm tra tài khoản tài chính của bản thân.
Bên trong tài khoản còn thừa một ít tinh tệ, chừng này đủ để cậu mua cho nhóm cây cối sau nhà mấy bình dịch dinh dưỡng thực vật.
Đúng rồi, còn phải mua cho Tiểu May Mắn một cái chậu hoa, chờ Tiểu May Mắn nảy mầm là có cái để dùng.
Giang Lê tính toán một chốc, cứ như vậy, bên trong tài khoản trở nên trống rỗng.
Nuôi gia đình thực sự không dễ dàng, Giang Lê không tiếng động cảm thán.
Nghĩ đến mình sắp báo danh giải thi đấu trồng trọt có thưởng phong phú, Giang Lê nhất thời liền tràn đầy hi vọng.
Nếu như cậu có thể giành giải quán quân của giải thi đấu trồng trọt, cậu sẽ không phải rầu rĩ vì tiền nữa.
Không phải quán quân cũng không sao, cậu vừa cẩn thận xem lại danh sách giải thưởng, phát hiện chỉ cần lọt top 20 người đứng đầu đều sẽ có thưởng.
Trong các phần thưởng được liệt kê, người thứ nhất sẽ được học bổng toàn phần của học viện đệ nhất đế quốc, thẻ VIP của hiệp hội thực vật tinh tế ban phát, cùng với được thêm một trăm ngàn tinh tệ.
Người thứ hai thì được một trăm năm mươi ngàn tinh tệ thưởng, người thứ ba được một trăm ngàn tinh tệ, từ thứ tư đến thứ mười được năm mươi ngàn tinh tệ, từ người thứ mười một đến người thứ hai mươi sẽ thu được mười ngàn tinh tệ.
Chỉ cần cậu có thể tiến vào danh sách hai mươi người đứng đầu, ít nhất cũng có thể lấy được thưởng mười ngàn tinh tệ.
Mười ngàn tinh tệ đó.
Hiện tại mỗi tháng chính phủ trợ cấp cho trẻ nhỏ cũng mới có một ngàn tinh tệ mà thôi, mười ngàn tinh tệ gần như đủ cho một năm sinh hoạt chi tiêu của cậu.
Giang Lê nhìn cảnh sắc mơ hồ chợt loé lúc sáng lúc tối ngoài cửa xe, trong lòng đối với tương lai của mình tràn đầy tự tin cùng ước mơ.
Dưới ánh trăng,
Đoàn tàu nhỏ chậm rãi dừng lại tại trạm trấn Corris.
Giang Lê đi xuống tàu, đạp lên ánh trăng, sung sướng bước đi, hướng về nhà mình.
“Tích – “
Cửa trí năng cảm biến âm thanh, sau khi nhận biết thân phận, Giang Lê mở cửa vào nhà.
“Chủ nhân nhỏ!”
Fleck đang ở trong đại sảnh sắp xếp đồ đạc, nhìn thấy Giang Lê đẩy cửa vào, kinh ngạc trợn tròn cặp mắt.
Hắn nói liên miên cằn nhằn với Giang Lê, nói trẻ nhỏ thức đêm là không tốt cho thân thể, người lại nhanh chóng tiến lên, nhận lấy ba lô của chủ nhân.
Vì để mình có một ít quyền uy, thời điểm Fleck đang thuyết giáo thì trên mặt béo đầy vẻ nghiêm túc.
Thế nhưng, bước đi nhẹ nhàng, thân thể tròn vò tràn ngập vui sướng đều cho thấy sự vui vẻ khi thấy chủ nhân của hắn.
Giang Lê cũng không vạch trần hắn, cười híp mắt gật đầu đáp lời, ngoan ngoãn tiếp thu.
Fleck rốt cục dừng lại không nói nữa, lúc vội vàng chuẩn bị bữa ăn khuya đặt lên bàn, Giang Lê mới cười cười mà nói cho hắn kết quả khảo nghiệm thiên phú của mình.
“Độ hoà hợp thực vật cấp B?!!” Fleck rất khiếp sợ, “Á, trời ơi, điều này thật khó tin!”
Trên người hắn mặc cái tạp dề in hình hoạt hình, xoay một vòng tại chỗ, Fleck khen ngợi: “Chủ nhân nhỏ thân mến, đây thực sự là một tin tức vô cùng tốt,” hắn kích động cực kỳ, “Ngài biết không, năm nay tinh cầu Toran chưa xuất hiện người có độ hoà hợp thực vật cấp B đâu, ngài là người đầu tiên đó!”
“Chủ nhân nhỏ của ta là người có độ hoà hợp thực vật cao nhất tinh cầu Toran, đây thực sự là quá tuyệt vời!”
Fleck vui vẻ xoay tại chỗ một vòng, sau đó đi tới trước mặt Giang Lê, nháy mắt với cậu một cái: “Tôi hiện tại không thể chờ đợi được nữa, thật muốn nhìn biểu tình của những người khác khi biết được tin này.”
Sau khi nói xong, Fleck mở nhóm chat người máy bảo mẫu của mình ra, nói cho mọi người tin tức này, thành công đạt được một đống người máy bảo mẫu ước ao ghen tị.
Nhìn nhóm chat như ong vỡ tổ, người khởi xướng Fleck nhe răng nở nụ cười hài lòng.
Giang Lê nói cho Fleck biết tin này xong vẫn ngoan ngoãn ngồi trước bàn ăn ăn bữa khuya Fleck chuẩn bị cho cậu.
Từ trưa tới bây giờ, Giang Lê ngoại trừ ăn qua một bình dịch dinh dưỡng trên xe lửa đi chủ thành thì chưa ăn thêm bất cứ gì, một phen bôn ba, cậu đã sớm bụng đói cồn cào.
Cậu nhìn Fleck vui vẻ nhảy nhót ở đại sảnh, trong lòng cũng thấy đặc biệt hạnh phúc, ngay cả đồ vật không ra cơm không ra cháo mình đang ăn cảm giác cũng thật thơm ngon.
Loại vui vẻ này không giống với lúc cậu vừa mới biết kết quả kiểm trở thiên phú của mình.
Loại vui vẻ này giống như ăn đường vậy, giống như cùng bạn thân chia sẻ một cái bánh ngọt ngon lành, tựa hồ ngay trong căn phòng này cũng tràn ngập mùi vị ngọt ngào.
Đế quốc chủ tinh.
Reg tỉnh lại từ giấc ngủ sâu, cả người khoan khoái.
Anh rất kinh ngạc.
Đây là lần đầu tiên, dưới tình huống không có sự trợ giúp của thuốc ngủ, anh ngủ một giấc ngon lành.
Mỗi tế bào trong thân thể anh như vừa trải qua lễ rửa tội, dồi dào tràn đầy sức sống, hơn nữa, càng làm cho anh bất ngờ chính là cơn đau đầu từ sau đại chiến tinh thú kia tựa hồ… cũng giảm bớt một chút?
Xảy ra chuyện gì?
Reg từ trên giường ngồi dậy, nhíu mày trầm tư.
Chăn trên người theo động tác ngồi dậy của anh trượt xuống, lộ ra nửa người trên to lớn, eo một nửa lộ ra ngoài, một nửa bị che chắn, tràn đầy cám dỗ và nguy hiểm.
Tầm mắt của anh rơi vào chậu hoa Pansy bên cửa sổ, chậu hoa này là Claude ngày hôm qua bảo người hầu mang tới phòng anh.
Ngoại trừ yếu tố này, anh không nghĩ tới khả năng nào khác.
Anh mặc quần áo đứng dậy, đi tới trước chậu hoa.
Dưới ánh mặt trời, hoa Pansy tràn đầy sức sống, có vài chỗ cành lá lấp ló mấy nụ hoa nhỏ chừng hạt gạo.
Reg đột nhiên nhớ lại Claude hôm qua có nói với anh, mấy ngày nữa chính là thời kỳ nở hoa của nó.
Reg đem tinh thần lực bao trùm lên hoa Pansy, anh không cảm nhận được bất cứ sóng tinh thần nào.
Hiển nhiên, đây chỉ là một cái cây bình thường, không phải linh thực.
Nhìn chậu hoa Pansy này, Reg lần thứ hai rơi vào trầm tư.
E rằng, anh cần phải đi tìm em trai của mình một chút.