Editor’s note: Sau khi khảo sát ý kiến từ chương trước thì tới chương này mình đổi sang phòng livestream nhé. Các chương trước mình sẽ sửa sau ạ.
Ngày thứ hai, Giang Lê xuất hiện trong phòng livestream với tinh thần thoải mái.
Bao nhiêu dũng sĩ ngồi xổm canh trận địa lập tức sáng mắt.
Các loại bình luận như mưa rơi điên cuồng, náo nhiệt cực kỳ.
Có khán giả kích động còn đốt pháo hoa, pháo hoa đủ mọi màu sắc, vô cùng vui vẻ.
Pháo hoa trong phòng live 50 tinh tệ một cái, có bao nhiêu pháo đang nổ, nếu như đổi toàn bộ hết sang tinh tệ, Giang Lê mà biết sẽ vui xoay vòng vòng luôn.
Tiếc rằng quà mà khán giả tặng đều vào túi ban tổ chức, người dự thi không nhận được.
Cũng may là Giang Lê không biết, nếu không cậu sẽ đau lòng lắm.
Lần này, Giang Lê không lập tức đi tới xem chậu ủ của chín hạt giống kia mà đi tới chậu thủy tinh để trên bàn.
Cậu cúi người kiểm tra viên “ruby” cậu bỏ trong chậu dịch dinh dưỡng. Viên “ruby” hình như không thay đổi gì cả.
Giang Lê chớp mắt, trong mắt hiện lên tia nghi hoặc, chẳng nhẽ cách cậu làm không đúng?
Cậu suy nghĩ một lúc, quyết định bưng cái chậu tới khu máy móc, “kiểm tra toàn thân” cho viên ruby.
Cậu bê cái chậu tới một cái máy hình tròn, cái máy này có thể đo lường dữ liệu của hạt giống.
Nhưng trong lúc đo lường, máy sẽ chiếu ra một loại ánh sáng không mấy dễ chịu với hạt giống.
Cậu đổ “ruby” vào một cái bát nhỏ rồi bỏ vào trong máy, cúi đầu quan sát số liệu.
Trong mắt Giang Lê, một vài bọt khí từ trên viên “ruby” nổi lên.
Giang Lê nhẹ nhàng cười.
Cậu quay về bàn.
Nếu “ruby” có thể thở vậy chứng tỏ nó không có vấn đề gì.
Bỏ bát lại vào trong chậu dịch dinh dưỡng, Giang Lê tới một bên khác của phòng thí nghiệm khử trùng hai tay bằng sương tiêu độc.
Rồi cậu tới bàn khác, lấy một cái khăn lụa trắng.
Rồi cậu lại ra chỗ hộp, lựa một cái kẹp.
Sau khi chuẩn bị xong dụng cụ, Giang Lê về lại bàn, bắt đầu động thủ với viên “ruby”.
Cậu nhẹ nhàng gắp hạt giống màu đỏ diễm lệ ra khỏi chậu, đặt lên khăn lụa trải bên cạnh.
Bao quanh hạt giống là chút dịch màu vàng nhạt, làm viên “ruby” càng thêm đẹp khó tả.
Những khán giả đang quan sát Giang Lê cũng bị “ruby” hấp dẫn.
[Cà rốt ôm thỏ: Đó là hạt giống của cây gì thế? Đẹp quá.]
[Mèo không thích ăn cá: Uây, viên ruby hấp dẫn quá, sáng lấp lánh kìa.]
[Nữ vương tinh linh: Lần đầu thấy hạt giống đẹp như vậy, đây thật sự là hạt giống sao, không tin nổi luôn á!]
…
[Ngày hôm nay cũng cố gắng trở thành chủng thực sư: Thầy tôi từng nói ở lớp rồi, đó là hạt giống của dục hỏa phượng hoàng, độ khó trồng trọt cấp B, hiếm lắm đó!]
[123 không phải 567: Ôi má ơi, nguy rồi, đây chính là cảm giác yêu sao!]
…
[Cá mắm có giấc mộng: Đó là hạt giống của dục hỏa phượng hoàng, rất khó trồng, không ngờ người ta lại cho nó vào thi đấu, hay!]
[Nhảy trong gió: Tôi vừa mới đi tra xong, dục hỏa phượng hoàng rất dễ chết yểu, coi như em bé có thể làm hạt giống nảy mẩm thì cũng không biết nó có sống được không nữa, haiz.]
[Dưa trong đất: Cố lên! Em bé cố lên!]
…
Giang Lê thả kẹp trong tay xuống, cầm một góc khen lên lau sạch dịch dinh dưỡng trên người “ruby”.
Không biết có phải ảo giác không, cậu thấy hôm nay “ruby” lớn hơn một vòng.
Nhất là vật chất nằm ở giữa hình như còn sáng hơn, nhìn kĩ có thể thấy vật chất màu đỏ đang chầm chậm bùng lên.
Cực kỳ giống một ngọn lửa rực cháy.
Mộng ảo, nóng cháy, ngọt ngào, làm người si mê.
Ngọn lửa như xuyên qua lớp vỏ ngoài cứng rắn mà chạm tới đầu ngón tay Giang Lê, mang tới hơi ấm.
Giang Lê dừng lại một chút, cậu nâng tay phải lên, nhìn vào ngón trỏ, cảm nhận độ ấm ở đầu ngón tay.
Cậu cúi đầu nhìn “ruby” trong khăn lụa, hàng mi dày khẽ rung, cậu thở nhẹ ra một hơi.
Giang Lê rất vui.
Ngoài phòng livestream, khán giả vì động tác của Giang Lê thở ra của Giang Lê mà thả pháo hoa điên cuồng, đủ loại màu sắc che kín màn hình.
[Một đóa hoa nhỏ: Mẹ ư! Đáng yêu quá đii!]
[Mèo không thích ăn cá: Aaaaaa, sao lại có em bé đáng yêu đến thế, muốn ôm về nhà!]
[Dưa trong đất: Muốn ôm về nhà +1]
…
[Không nên hỏi tôi từ đâu tới: Đột nhiên cảm giác đáng yêu muốn xỉu là sao???]
[Đây là clone thôi nha: Hình ảnh ấm áp biết bao, tôi muốn lưu lại làm kỉ niệm!]
…
Giang Lê hơi cong môi, nhẹ nhàng chùi sạch dịch dinh dưỡng trên “ruby”.
Sau đó, cậu cầm lấy nó, đặt trong lòng bàn tay, hai tay bao lấy, nhắm hai mắt lại.
[Ngày hôm nay cũng cố gắng trở thành chủng thực sư: Bắt đầu!]
[123 không phải 567: Ngồi xuống!]
[Tôi là một cái mèo: Meow?]
…
Sau mười phút, Giang Lê mở mắt ra, mặt mày hớn hở.
Lần này liên kết rất thông suốt, “ruby” có hơi căng thẳng một lát rồi về sau rất thoải mái đón nhận ý tốt của Giang Lê.
Bây giờ, cậu muốn bắt đầu trồng nó.
Giang Lê nhìn “ruby” trong tay, tuy rằng trước mắt cậu không biết tên nó là gì nhưng cậu tin nó chắc chắn là một loại cây rất đẹp.
Cậu đang vô cùng chờ mong khoảnh khắc nó phá xác, mong nó trưởng thành.
Ngoài phòng livestream.
[Nhảy trong gió: Hôm nay em bé mở mắt sớm thế.]
[Hoa sao lại đỏ thế: Đây là điềm tốt!]
[Hảo hán: Tôi đã chuẩn bị xong cho một cuộc chiến dài kì…]
[Đầu ngẩng cao cao đuôi vểnh cao cao: Đột nhiên quá không kịp chuẩn bị, hết hồn!]
…
Trong phòng, Giang Lê bỏ “ruby” vào chậu ủ cùng chín hạt giống khác. Cậu lấy trên giá một túi đất có hàm lượng dinh dưỡng cao xuống, mở túi múc ra một muỗng, bỏ vào trong chậu chứa dịch dinh dưỡng thực vật trên bàn.
Như vậy liên tục, cho tới khi hai thứ trong chậu lẫn vào nhau như nồi cháo mới ngừng lại.
Tập thể khán giá đang quan sát Giang Lê đồng thời yên lặng.
Em bé này, thật sự… không đi lối bình thường.
Bọn họ chưa từng thấy một chủng thực sư nào có phương thức trồng trọt như vậy.
Ngày hôm nay thực sự được mở mang tầm mắt.
Kate cũng thấy cảnh này, hắn duỗi ngón tay chọc lên Giang Lê trên màn ảnh.
Có chút thú vị.
Ngoại trừ Giang Lê, những thí sinh khác cũng đang giành giật từng giây để gieo trồng.
Paker Aldrich có độ hòa hợp thực vật cấp S tới từ liên bang tinh tế đang dẫn trước, là người đầu tiên thành công trồng ra được cây non, tổng điểm xếp hạng đầu tiên.
Kết quả như vậy là các vị nguyên lão trong tinh tế đế quốc tức giận thổi bay râu mép.
Giải thi đấu năm ngoái đã bị liên bang đè ép cho không ngẩng đầu lên được, nếu năm nay còn tiếp tục thực sự sẽ hộc máu.
Không giống với nhóm nguyên lão, những người đang theo dõi livestream của cuộc thi đang vui vẻ chúc mừng nhau.
Cuộc thi được mở ra như một lễ hội quốc dân vì muốn phổ cập kiến thức thực vật cho mọi người.
Sau đó, cuộc thi càng ngày càng hot, từ từ trở thành một tiêu chuẩn trong giới trồng trọt.
Mấy chục năm qua, liên bang tinh tế giơ cao lá cờ giao lưu hữu hảo, hằng năm sẽ cử chủng thực sư tới bàn luận cùng chủng thực sư của đế quốc.
Nói là bàn luận nhưng những người tinh tường đều biết đây là một cuộc tranh tài giữa hai quốc gia.
Trong lúc chủng thực sư vô cùng thiếu thôn như ngày nay, một quốc gia có chủng thực sư ưu tú hơn sẽ ảnh hưởng rất lớn tới nhân dân.
Quốc gia này tốt hơn sẽ như một con bướm, thu hút những nhà tư bản đầu tư nhiều hơn, ảnh hưởng tới việc lựa chọn tinh cầu du lịch của người dân hơn, ảnh hưởng tới việc giao lưu văn hóa giữa hai nước nhiều hơn, thậm chí còn có cả chiến lược hợp tác.
Con bướm này chỉ cần vỗ nhẹ cánh sẽ tạo ra một chuỗi phản ứng liên tục. (Hiệu ứng cánh bướm)
Đây cũng là lí do vì sao đế quốc và liên bang hợp tác, không tiếc chi ra của cải tiền bạc để tổ chức cuộc thi.
Giải thi đầu càng ngày càng nóng, không thể cản nổi.
Phòng livestream của Orlando Lance.
Orlando nhìn hạt giống Nguyệt Động bên trong chậu ủ, lông mày nhíu chặt.
Có gì đó không đúng.
Dựa theo kinh nghiệm từ trước, thời gian này hạt giống phải nảy mầm rồi mới phải, vì sao hạt giống bên trong chậu ủ vẫn không có động tĩnh gì?
Hắn từng trồng thành công ra một cây Nguyệt Động. Nguyệt Động là linh thực cấp 7, hệ số độ khó trồng trọt cấp B.
Cái cây Nguyệt Động kia từng làm hắn nổi như cồn.
Lần này trong cuộc thi, hắn nhìn thấy hạt giống Nguyệt Động liền không do dự chọn một viên.
Orlando nhìn hạt giống trong chậu ủ, rơi vào suy nghĩ.
*Chú thích:
Cây Nguyệt Động: đây là mình chém tên theo QT chứ mình không rõ đây là cây gì. Tra baidu thì nó toàn hiển thị ra tranh sơn thủy với thơ. Bản gốc của từ này là: 月摇. Bạn nào biết hoa này là gì thì cho mình biết nhé, cảm ơn mọi người.