Sau khi khiếp sợ, Tsuna tỉnh táo lại: "Chờ đã, vì sao cậu lại biết, Reborn?! Tại sao tớ lại không biết?!"
"Hừ." Reborn cười nhạo nhìn hắn: "Trách ai được? Ai bắt mười năm sau cậu chết rồi mà quên không để lại điện thoại di động."
"Tít tít."
Có tiếng thiết bị vang lên, Tsuna không để ý mà là suy sụp ngã xuống.
#Vì sao tôi không có điện thoại di động!#
#Máy tính cũng được, mau mang ra đây!#
#Hỏi: Xa điện thoại bao lâu thì bạn trở thành người tối cổ.#
Spanner nghiêng đầu đi nhìn máy tính, có kết nối từ tài khoản của cô ấy. Không chút do dự, hắn nhấn chấp nhận.
"Ừm... Nghe rõ chứ, Spanner?"
"Nghe rõ." Spanner rút que kẹo trong miệng ra: "Bên ấy được chứ?"
"Được."
"Ở Nhật Bản thế nào rồi?"
"Nhà Vongola đã đánh tới gần trung tâm căn cứ. Đúng như em nói, năng lực của Đệ Thập rất thú vị. Cậu ta đang ở đây, tôi sẽ giúp cậu ta hoàn thiện chiêu thức đó."
"Chiêu gì?"
"X-burner."
"Ồ ồ ồ..." Kaori nhướng mày lên: "Tên nghe lạ quá... Chắc cậu ta tự nghĩ ra."
"Ừ, đáng tiếc không phát huy được hoàn toàn."
Tsuna đã quyết định xong, nhịn sợ gắn kính áp tròng vào. Sau khi hắn ngồi lên ghế, con rô bốt thấp lùn kia lại tới, gắn đai an toàn lại cho hắn.
Reborn ra hiệu cho Spanner, Spanner đáp lại hắn bằng cái gật đầu.
"Đệ Thập, nhớ cẩn thận nhé... Chết trong này là cậu chết thật đấy."
"Ch-chết thật?!" Tsuna kinh hô.
"Đúng vậy... Nhưng yên tâm, nếu như có gì bất trắc tôi sẽ cứu cậu. Giờ thì.. Bắt đầu!"
Sau khi ý thức của Tsuna xuất hiện trong trò chơi, Spanner mới tiếp tục nói chuyện với cô.
"Ăn cơm chưa?"
"Ăn rồi..."
"Byakuran thì sao? Hắn có làm gì không? Cái tên biến thái đó."
"Ha ha ha." Cô bật cười: "Biến thái á?"
"Ừ."
"Nhưng cậu ta đẹp trai."
"Thích ăn kẹo dẻo..."
"Nhưng cậu ta đẹp trai."
"Hắn—"
"Vẫn chưa nhận ra sao, Spanner?"
"Nhận ra cái gì?"
"Dù có tàn ác hay biến thái như thế nào, chỉ cần đẹp trai là sẽ được tha thứ."
"..."
"Tất nhiên, tôi đây làm gì cũng được tha thứ nốt."
"Vì sao?"
"Vì tôi đẹp."
Spanner bị nghẹn, vài giây sau mới trả lời cô: "Boa.Hancock?"
"Ồ ồ đúng rồi đó."
Reborn nhìn thoáng qua Spanner, đôi mắt hơi loé lên, nhưng hắn không nói gì cả. Cho đến khi tiếng cảnh báo vang lên, Spanner mới vội vàng nhìn qua, đồng tử hơi co rụt lại.
Thiết bị bị lỗi, một cỗ máy khác không thuộc phần mềm của hắn xuất hiện, đang tấn công Sawada Tsunayoshi.
"Cái này là..."
"Là đồ của Irie." Spanner đáp: "Làm thế nào..?"
"Nguy hiểm lắm sao?"
"Ừm." Hắn hắng giọng: "Nếu như những con Mosca King kia Vongola có thể đối phó được thì thứ này... Tỉ lệ thắng chưa đến 1%."
"Lúc trước Irie Shoichi hỏi tôi thế nào mới là vũ khí có sức chiến đấu mạnh nhất... Không nghĩ tới, cậu ta cũng đã chế tạo ra được."
Thứ vũ khí hình lập phương này không có góc chết, có thể tấn công mục tiêu ở bất cứ góc độ nào. Thứ này... thật là nguy hiểm... Nếu như nó được chế tạo ở thế giới hiện thực...