[KHR] Ai Nói Gặp Bạn Trên Mạng Là Tốt

Chương 68: Xin chào, Vongola




Cuối cùng, dưới sự tấn công dồn dập của Mosca, Sawada Tsunayoshi không thể làm gì khác hơn là sử dụng X-burner.

Thế nhưng kết quả cũng không quá khả quan, mặc dù Mosca toàn quân tiêu diệt nhưng hắn cũng bị lực đẩy không cân bằng của nó đánh bay vào tường, hôn mê.

Không lâu sau, có người xuất hiện trong khoang lái của Mosca King. Spanner ho khan vài cái, lảo đảo đứng dậy. Lúc hắn đi đến cạnh Tsuna, tròng mắt màu xanh của hắn tràn đầy hứng khởi và thú vị.

"Tốt lắm, cậu được sống."

.
.
.
【Tsuna.】Có người gọi hắn à?  Sawada Tsunayoshi mê man mở mắt. Thế nhưng xung quanh ngoại trừ biển thì cũng là biển, làm gì có người.

【Phụt ha ha.】Có tiếng cười vang lên, là ở trên đầu:【Nhìn đi đâu vậy hả.】

"Kaori?"  Tsuna sửng sốt, Kaori làm gì ở đây?

Kaori ngồi vắt vẻo trên mỏm đá, lắc lắc đôi chân trắng noãn.

【Biển đẹp không?】

"Đẹp..."

【Tôi cũng thấy vậy.】Cô cười tủm tỉm: 【Mỗi lần ở biển khơi, tâm trạng cũng thoải mái hẳn ra.】

"Cậu... có biết tình hình hiện giờ không?" Chần chờ một lúc, hắn hỏi.

【Tình hình? Tình hình gì?】Cô gái nghiêng đầu, khó hiểu hỏi: 【Trái đất sắp bị xâm chiếm bởi người ngoài hành tinh hay có kẻ thần kinh nào muốn huỷ diệt thế giới?】

Ý thứ hai!

Tsuna ho nhẹ một tiếng: "Có kẻ muốn huỷ diệt thế giới, là Byakuran Gesso đó."

【Phốc—- ha ha ha ha! Là cái tên kẹo đường thành tinh ấy á?】

【Tsuna đùa tôi đấy à? Thức tỉnh đi!】

"Kaori... Tớ nói" thật...

Còn chưa đợi hắn nói hết, khung cảnh xung quanh bỗng vỡ nát. Tsuna mở bừng mắt ra, cả người đau nhức khiến hắn nhẹ rên một tiếng.

Là mơ à?

"Xin chào, Vongola." Thanh niên tóc vàng vẫn đang ngậm kẹo mút, hai con mắt chứa đầy ý cười nhìn thiếu niên tóc nâu: "Ổn chứ?"

"Anh... anh là..." Sawada Tsunayoshi nghe tiếng ngẩng đầu lên, khá là kinh ngạc.

"Tôi là Spanner, kĩ sư của nhà Millefiore." Thấy sự phòng bị của Sawada, đáy mắt Spanner loé ra một tia miệt thị và lạnh lùng: "Lần "đầu" gặp mặt, Vongola mười năm trước..."

Lần đầu gặp mặt....

Kẻ giết người.

Làm Mafia thì không thể không giết người.

Spanner là nhân viên kĩ thuật, nhưng trên tay hắn cũng đã nhuốm máu tươi.

Hắn không phản cảm việc giết người, với hắn, người thường và tội phạm chẳng khác gì nhau cả.

Nhưng người chết là Fukawa Kaori.

Người chết là cô gái đó.

Spanner hận.

Hận không thể giết chết kẻ này.

Dù vậy, hắn vẫn cười, khá là thân thiện: "Cậu là người Nhật Bản phải không? Đất nước của nền khoa học rất tiên tiến ấy?"

"À, à vâng..."

"Thích thật đấy. Tôi rất thích Nhật Bản, đặc biệt là trà xanh." Hắn ra hiệu cho một con rô bốt lùn đi tới: "Uống đi, mặc dù không bằng người bản địa nhưng cũng không đến nỗi."

Tsuna tiếp nhận chén trà, đưa lên miệng nhấp một ngụm. Hương vị quen thuộc trong khoang miệng khiến cho hắn thoả mãn nheo mắt lại, phòng bị trong lòng cũng lỏng đi đôi phần.

Spanner mắt lạnh nhìn điều đó, không nói gì cả.

Không gian yên tĩnh rất lâu, cho đến khi cánh cửa phòng mở ra, một con rô bốt đi vào.

"Spanner."

Là tiếng của máy móc. Sawada Tsunayoshi kinh ngạc quay đầu lại, nhưng khi nhìn rõ, tròng mắt nâu kia của hắn cũng tràn đầy khiếp sợ.

"Ka, Kaori?!"

Không, đây không phải Kaori. Tsuna cố gắng lấy lại bình tĩnh. Thế nhưng dù là rô bốt thì... Đây là căn cứ của Millefiore cơ mà?

"Ồ, Kao." Spanner gãi gãi đầu: "Đã đến giờ ăn rồi sao."

Hắn tiếp nhận đĩa thức ăn, đặt lên bàn sau đó để Kao đưa đĩa còn lại cho Tsuna. Hắn nhai nốt miếng kẹo trong khoang miệng, hơi hơi nghiêng đầu: "Sao? Muốn nói gì?"

"Ka, Kaori..." Tsuna muốn hỏi quan hệ giữa Kaori với người này là gì, nhưng lời nói ra khỏi miệng cứ như bị mất âm.

"À, Kaori hả." Spanner cúi người nhặt cờ lê lên, che dấu ánh sáng lạnh trong đôi mắt: "Cô ấy là bạn của tôi."

"Ra là vậy..."