[KHR] Ai Nói Gặp Bạn Trên Mạng Là Tốt

Chương 38: Tới đi, đừng ngại ngùng




"Rác rưởi, mặc dù nhà Lacollan này cũng chẳng là cái thá gì, nhưng cô đừng có ném mặt mũi của Varia, biết chưa?"

"Tôi..."

"Ít nói là được." Xanxus nhìn cô chằm chằm: "Nếu không cần thiết thì đừng nói gì cả. Nếu có thể thì cô cos ngự tỷ hoặc kiểu người lạnh lùng nào đó đi, rác rưởi."

"Ngự tỷ..." Kaori chớp chớp mắt: "Ngự tỷ thì—-"

"Được rồi, nhìn cho kĩ đi rác rưởi!" Xanxus ném điện thoại về phía cô: "Ngậm miệng lại và bắt chước người này!"

Kaori vụng về tiếp điện thoại. Cô lé mắt nhìn thử, bỗng chốc kinh ngạc: "Akashi Katsumi?"

"Ừm."

"Tấu—-Xanxus, anh cũng đọc đồng nhân à?"

"Rác rưởi, ta mà lại xem thứ đó ư?!"

"Vâng vâng tôi biết người cao quý như ngài sẽ không đụng vào mấy thứ này."

.
.

Yến tiệc nhà Lacollan đã bắt đầu, nhưng đám người Varia mới chầm chập bước tới. Kaori nện bước trên thảm đỏ, thân mật khoác tay Xanxus, hơi kiêu ngạo nâng cằm.

"Xanxus đại nhân, cuối cùng ngài cũng tới." Boss nhà Lacollan vội vã tiến lên, vươn tay ra muốn bắt tay của hắn. Nhưng Xanxus chỉ khinh thường nhếch môi, tiếp tục đi thẳng. Sắc mặt của Lacollan đỏ lên, vội vã chuyển đề tài: "Vị tiểu thư này không biết là..."

"Bạn gái."

"A! Ra là người của Xanxus đại nhân!" Lacollan giả bộ kinh ngạc: "Không hổ là Xanxus đại nhân, bạn gái cũng xinh đẹp hơn người như vậy."

"Hừ." Xanxus hừ một tiếng qua lỗ mũi, kéo tay Kaori đi thẳng. Kaori lé mắt nhìn khuôn mặt trắng xanh của ông ta, cũng chậc lưỡi cho qua.

Cái kiểu sống mà không cần nhìn sắc mặt người khác này....

...Cô thích :)

"Đứng ở đây, ăn gì thì ăn đi." Xanxus ném cô cạnh một cái bàn đầy đồ ăn, bản thân thì lại đi về chỗ ghế dựa, tự nhiên như ở nhà mình: Ngồi lên ghế, nghiêng người, chống cằm nhắm mắt lại.

Kaori run rẩy nhìn hắn, sau đó cũng dứt khoát không quan tâm, quay đầu chuyên tâm ăn bánh ngọt.

"Vị tiểu thư xinh đẹp này, tôi có thể mời em nhảy một bài được không?"

Vài tên tóc vàng đi tới, vây quanh Kaori. Cô vội vã buông bánh ngọt xuống, nhanh như chớp lau chùi cặn bánh trên mặt, khẽ híp mắt, lạnh nhạt đáp:

"Xin lỗi, tôi có bạn nhảy rồi."

"Thật là đáng tiếc..."

Đám người đó xám xịt rời đi, cô lé mắt nhìn một cái, phát hiện không còn ai nữa lại tiếp tục vùi đầu vào ăn.

"Phốc!"

Có tiếng cười nhẹ vang lên, Kaori sửng sốt ngẩng đầu. Người thiếu niên tóc trắng trước mắt vẫn duy trì tư thế hai tay đặt lên bàn chống má, cười híp mắt, hiển nhiên đã ở đó rất lâu:

"Kaori-chan thật đáng yêu~"

Fukawa Kaori mở to mắt:

"Byakuran!"

"Rất may Kaori-chan vẫn nhớ tới tôi~ Thế nào, bánh ngon chứ?"

"Ngon tuyệt!" Cô hưng phấn xúc một thìa lên: "Byakuran, ăn thử xem!"

"A~" Hắn há miệng, chỉ chỉ vào người bản thân. Kaori cũng không ngượng ngùng, lập tức đút cho hắn.

"Lại nói..." Cô nhìn hắn từ trên xuống dưới, tây trang màu trắng? Cái thứ thưởng thức này..."Sao cậu lại ở đây? Là mafia à?"

"Ừ~" Byakuran nheo mắt lại, nhấm nuốt bánh ngọt trong miệng: "Đã nói người ta là Mafia rồi còn gì~"

"Là gia tộc nào vậy?"

"Gesso~"

"Gesso?" Kaori nháy nháy mắt: "Chưa từng nghe qua."

Byakuran cũng nhún vai, không thèm để ý nói: "Xác thực chỉ là một gia tộc nhỏ, nhưng tương lai ai biết đâu được~?"

Kaori bật cười, cô nhấp một ngụm rượu vang, ánh mắt mơ hồ: "Hừm, tương lai, ai biết đâu được..."

Byakuran nhìn người trước mắt, cười hì hì, ngọt ngào nói: "Lần đầu tiên gặp nhau, cũng phải có kỉ niệm chứ nhỉ? Kaori-chan, chúng ta chụp ảnh đi!"

"Được!"

Tạo dáng đủ kiểu, ăn chán rồi, chụp cũng chán rồi, Byakuran vươn tay, thân sĩ mời:

"Kaori tiểu thư, có thể cùng kẻ hèn này nhảy một điệu được không?"

Kaori đưa tay, đặt lên bàn tay của hắn: "Được—-"

"Rác rưởi! Qua đây!"

Không biết đã "ngủ" dậy từ lúc nào, Xanxus đen mặt nhìn hai kẻ không biết điều trước mắt. Hắn tiến lên, mạnh mẽ kéo Kaori về phía sau, cảnh cáo nhìn Byakuran: "Rác rưởi, muốn chạm vào đồ của ta sao?"

Byakuran vẫn cười híp mắt.

Cảm giác chán ghét vẫn tiếp tục bành trướng, Xanxus quay đầu lại, trừng mắt nhìn cô: "Rác rưởi! Không phải nói không được làm Varia mất mặt sao?!"

Kaori uỷ khuất: "Tôi có làm gì đâu..."

"Câm miệng!"

Kaori: QAQ.

Byakuran cười tủm tỉm tiến lên, đi qua Xanxus, đẩy Kaori ra phía sau mình:

"Kaori-chan, đừng sợ."

"Byakuran..." Kaori cảm động nhìn hắn: "Cậu là người tốt!"

Xanxus thấy bộ dạng thân mật kia của cô, không hiểu sự tức giận trong lòng kia bắt nguồn từ đâu mà cứ bành trướng lên. Hắn hít một hơi thật sâu, cười gằn: "Rác rưởi, đã đến lúc làm tròn thân phận bạn gái của ta rồi đấy."

"Làm tròn...?"

"Nhảy một bài đi."

Kaori ngoáy ngoáy lỗ tai: "Gì?"

Gân xanh trên trán Xanxus nổi lên: "Nhảy một bài—"

"Xin lỗi nha." Kaori dùng vẻ mặt áy náy nhìn hắn: "Tôi không biết nhảy. Vừa hay Byakuran cũng mời tôi, vậy thì..."

"Thiếu niên, tới đi." Cô cho hắn một ánh mắt cổ vũ: "Đừng ngại ngùng."

Byakuran: "..." Không, hắn không ngại, cũng không cần, cảm ơn.

Đầu óc của hắn có nước vào mới thấy Fukawa Kaori đáng yêu! Đúng là điên rồi!