Không Thích Mèo, Thích Phi Công!

Chương 78




Sáng hôm sau ông chú Tường tỉnh dậy thì đã thấy mình ở trong một ngôi nhà xa lạ. Sau đó nhìn thấy một người phụ nữ tầm 40 tuổi nhưng vẫn còn vô cùng trẻ đẹp nóng bỏng xuất hiện trước mặt mình. Trời ơi, một đời oanh liệt giữ gìn trinh tiết của ông nay còn đâu... Tường Lâm tự đấm mình mấy cái.

- Mỹ nữ, cho tôi mạn phép hỏi, tối qua...- Tường Lâm lại lôi vẻ mặt giả biến thái hàng ngày của mình ra.

- Tối qua anh làm gì... anh còn không nhớ sao?- Hoạ Vy xoay xoay ly cafe.

Cô Hải Đăng quả thực rất đẹp. Mỗi động tác đều vô cùng thanh tao.

- Tường Lâm tôi từ trước đến nay chưa từng nợ đào hoa bất cứ ai a...- Tường Lâm gãi gãi đầu nói.

Hoạ Vy bật cười.

- Không trêu anh nữa, tôi là cô của Hải Đăng, hôm qua tình cờ thấy anh ở chỗ chị dâu nên đưa anh về đây.

- Chị dâu...- Tường Lâm đột nhiên trở nên nghiêm túc đề phòng.

- Anh không cần làm ra bộ mặt ấy.- Hoạ Vy bật cười.- Tôi là đứng về phía đứa cháu yêu quý của mình và chị dâu.

Hoạ Vy xoay người đi pha thêm cốc cafe nữa.

- Tôi có gặp anh vài lần rồi. Một lần là trong đám tang của chị dâu. Một lần là khi anh đi xem buổi biểu diễn của Tường Quân.

Tường Quân là em gái của Tường Lâm. Hoạ Vy là bạn thân hồi còn học ở nước ngoài của cô, hai người khá thân thiết. Còn một lần nữa mà cô không nói, đó là khi Tường Lâm vô tình cứu Hoạ Vy khi ở bên London. Hoạ Vy là cảm nắng Tường Lâm thời còn trẻ ấy, nhưng khi nghe Tường Quân kể về anh trai mình, lại biết đây là người quen của chị dâu, một mặt thấy ông nhất kiến chung tình, đành kìm lại lòng riêng, chỉ âm thầm quan sát từ sau. Mỗi lần nghe được từ Tường Quân là ông về nước, thì sẽ đều đi theo ông, lần nào cũng sẽ thấy ông ôm một bó hoa hướng dương tới mộ Tú Yên...

Hoạ Vy đưa cốc cafe cho Tường Lâm.

- Cám ơn.- Tường Lâm đón lấy. Đúng là nhắc mới nhớ, trong đám tang của Tú Yên, từng có một cô nhóc khóc khá nhiều, hoá ra lại là người phụ nữ trước mặt này.

Tường Lâm cũng nghe nói là có một người cô bên nhà nội rất yêu thương Hải Đăng, thường hay phản bác lại người anh trai cùng cha khác mẹ để bảo vệ Tú Yên, không nghĩ đến lại trùng hợp như vậy.

- Vậy cô...

- Tôi biết Đăng định làm gì. Thằng nhóc muốn lấy lại đồ của mẹ nói. Nghe nói anh tôi vẫn đang giữ một bảo tàng của chị ấy. Mọi đồ quý giá chị ấy đều trưng bày ở đó.

- ...

- Tôi cũng biết là hai người đang làm gì. Yên tâm, tôi sẽ không nhúng tay vào.- Hoạ Vy giả bộ giơ hai tay lên không liên quan.

Tường Lâm nghe vậy thì chỉ gật gù. Không nghĩ tới người phụ nữ này lại dứt khoát như vậy. Tính cách khá hào sảng, là một người trọng nhân nghĩa, nếu như là đàn ông thì có thể kết giao thành huynh đệ rồi.

- Anh không định rời khỏi giường tôi à?- Hoạ Vy cười nói, tay châm điếu thuốc.

Tường Lâm hơi nhăn mày, bước xuống giường, sau đó cầm lấy điếu thuốc của Hoạ Vy dập tắt.

- Hơi bao đồng nhưng có thể tắt thuốc không?- Tường Lâm nhăn mày.

- Ồ.- Hoạ Vy nhìn tay mình trống trải thì kêu lên.- Xe của anh tôi cho người lái về rồi. Tý anh chỉ cần xuống là sẽ thấy.

- Được rồi mỹ nữ. Cảm ơn cô nhiều. Mong rằng sẽ còn gặp lại.

Tường Lâm khoác áo của mình được treo lên rồi đi ra. Hoạ Vy nhìn thấy Tường Lâm đã bước ra thì mới thở dài một hơi. Cứ nghĩ là tình cảm thời nông nổi, ai ngờ gần hai mươi năm trôi qua nhanh như chớp mắt, khi gặp lại vẫn còn rung động như vậy. Hoạ Vy nghĩ có lẽ bản thân có thiện cảm với mẹ con Hải Đăng, một phần cũng do mình từng được người đàn ông này cứu, khi biết được họ có quen biết, lại càng muốn đối xử tốt với họ hơn...

Ông trời đúng là nghiệt ngã, sao lại để mối nhân duyên của mỗi người loằng ngoằng như vậy. Hoạ Vy biết Tường Lâm vẫn luôn ôm hận anh trai mình, cũng biết sắp tới sẽ diễn ra một trận mưa tanh bão đạn. Nhưng cô biết anh trai mình đã làm nhiều điều không đúng. Cô có nói gì thì cũng sẽ không thể bảo vệ được.

...

Thời gian cũng qua được một tuần, Bạch Linh vẫn đang cày quốc ôn bài để kiểm tra, còn Hải Đăng cũng thường xuyên nghe điện thoại của ai đó. Khi có thời gian rảnh rỗi thì cả hai lại dựa vào nhau mà nghỉ ngơi, vô cùng yên bình.

Hải Đăng cũng nghe được tin công ty của Hải Long bị ép, lộ ra nhiều sơ hở. Cậu có thể đoán trước điều này. Ông chú Tường rốt cuộc thì cũng hành động rồi.

- Cậu chủ, đã thành công san nhượng lại bảo tàng của phu nhân.- Lão quản gia nói với Hải Đăng qua điện thoại.

- Tốt lắm. Tôi biết rồi.

Trước đó quản gia từng điện cho Hải Đăng để nói về việc bảo tàng yêu quý nhất của mẹ cậu bị ép san nhượng, ông nội và cậu của cậu cũng bị chèn ép. Chính là do bố của Hải Đăng muốn dùng nó để ràng buộc, bắt Hải Đăng kết hôn, giờ thì có thể đưa mọi thứ về ban đầu rồi...

Hải Đăng vốn từ đầu đã liên lạc với ông chú Tường, cũng từ máy mình lập trình hack vào hệ thống của công ty bố Hải Đăng. Đương nhiên vô cùng khó khăn, một công ty lớn như vậy, muốn tìm ra sơ hở phải tốn rất nhiều thời gian. Hải Đăng định sẽ giả bộ đồng ý đính hôn để Hải Long có thể trả lại bảo tàng của mẹ mình trước, nhưng không nghĩ lại xảy ra biến cố. May là ông chú Tường sớm có bước đi dự phòng, từ lâu đã tạo ra những công ty ma vô cùng tinh vi, liên tục làm ăn với công ty của bố Hải Đăng, lại thêm mối quan hệ rộng trong giới hắc đạo, từ lâu đã ít nhiều thâu tóm được đường đi nước bước của ông ta. Lại thêm gần đây Hải Long sa sút, không sát sao công việc nên càng dễ sa lưới.

Hải Long nhận được tin đã bị ngầm san nhượng lại bảo tàng, vô cùng điên cuồng đi đến đó, kéo theo người của mình...

Ông chú Tường đứng ở bảo tàng của mẹ Hải Đăng, toàn bộ đều là ảnh mẹ cậu chụp. Tất thảy đều như đưa ông tới những nới có cô ấy vậy...

Các độc giả thân mến, nếu thấy hay thì Like và Vote ủng hộ mình có thêm động lực nha. Yêu cả nhà!!! ♥️ Hôm nay xả chap vì tháng sau tui thi, sẽ ít đăng được nha:<<