Không Thể Từ Bỏ Anh

Chương 4: " Người tôi yêu " đưa cô đến với anh




Năm đó là Tết đầu tiên cô mới chuyển trường về quê học nên thời gian chuẩn bị Tết nhiều hơn mọi năm.Năm đó cô là một học sinh lớp 7,cô không mấy khi xem ti vi,điện thoại của cô chỉ có nghe với gọi được thôi nên thế giới bên ngoài kia cô không biết gì cả,nhiều người bảo cô dùng Facebook cô cũng không biết nó là cái gì nữa. Tết đến cô mới mở ti vi lên xem

-Mẹ ơi mở ti vi lên xem cho nó có không khí tết với -Cô đứng bên ngoài nói vọng vào

-Con tự vào mà mở mẹ có biết gì đâu mà mở với chả không

Cô để chậu hoa cô đang tưới xuống chạy vào nhà mở ti vi lên xem.Cô đứng đó một lúc tìm xem có kênh nào có ca nhạc để cô nghe không,cô lướt một vòng cuối cùng dừng lại ở kênh Hà Nam.Trước màn hình bây giờ là một người con trai không quá cao tầm mét 75 thôi nhưng khuôn mặt của anh điển trai vô cùng lại thêm cái mũ trên đầu nữa trông có chút gì đó ngộ nghĩnh đáng yêu ghê.Cô nhìn anh không ngớt,cô xem MV mà không để ý lời bài hát luôn,đến cuối cùng cô xem cảnh hai người đó hạnh phúc chả hiểu sao cô lại khóc nữa có lẽ cảm động trước tình yêu của anh dành cho cô.Từ đó trở đi ngày nào cô cũng mở đúng vào giờ đó nhưng không tài nào biết được bài đó là bài nào nữa,cũng không biết anh là ai chỉ biết rằng anh đã là người ca sĩ đầu tiên cô thích rồi. Cô mở ti vi để đó mỗi lần nghe thấy nhạc cô lại chạy ra xem ai hát? bài đó tên gì? Nhưng chả lần nào cô biết được

-Mày suốt ngày nghe bài này không thấy chán à nhìn nam chính cũng đâu có đẹp trai lắm đâu mà mày cuồng quá vậy? -Em cô luôn khác cô cứ ai mà cô thích thì nó luôn luôn ghét,cô cũng chả hiểu tại sao nữa

-Không chán,mày không thấy anh ấy đẹp trai tao thấy là được rồi -Cô nói xong tiếp tục nghe nhạc của anh

Ngày nào cũng nghe nhưng cô không thuộc lời bài hát vì mải ngắm anh quá mà,cuối cùng một ngày cô cũng canh được đúng bài hát đó ra và cô đã nhìn thấy tên bài hát,nó để lại cho cô nhiều ấn tượng.Ba chữ " Người tôi yêu " hiện lên trên màn hình gợi cho cô nhiều suy,có lẽ anh chính là " người tôi yêu " của cô.Cô mới chỉ biết được tên bài hát còn tên của anh lúc đó vội quá nên không nhìn thấy gì cả " thôi biết được tên bài hát lúc sau biết anh ấy là ai cũng được ".Và rồi cả tết cô chỉ nghe xong bài đó của anh rồi tắt ti vi đi không nghe thêm bất cứ bài nào nữa.Đi học cô cũng hát đi những câu cô thuộc không có lần nào hoàn chỉnh cả bài cả nhiều đứa chửi cô mặc kệ cứ hát thôi. Cho đến một hôm cô làm bài tập Tết xong cô mở ti vi lên và nhìn được tên anh,một cái tên vô cùng dễ thương,cô quay sang chỗ em cô

-Tao biết tên anh ấy rồi nhá,tên anh ấy là Chí Dân,tên gì nghe ngộ ghê,cơ mà dễ thương lắm chứ bộ

-Tên gì kì cục vậy,tao chưa bao giờ nghe thấy tên này luôn,người xấu nên tên cũng xấu là phải rồi '

Ngay lúc này cô nhìn em cô với ánh mắt đầy giận dữ,nếu có thể cô cho em cô ra đảo sống ngay lập tức

-Kệ tao nói cho mày biết thế thôi chứ mày đừng có mà được cớ chê anh ấy nha

Nói xong cô nhìn vào màn hình ti vi,vừa xem,vừa cười làm cho em cô chỉ biết lắc đầu quay đi chỗ khác

Mùng 6 Tết cô được mẹ cô cho đi ra nơi cô làm việc cũng là nơi gắn bó với cô trong thời gian trước đây,cô vui khi gặp lại đứa bạn mà bấy lâu nay chưa được gặp nó rồi nên có cảm giác nhớ nó vô cùng.Cô vừa xuống xe phi luôn vào nhà con bạn

-Ê Trần Bảo An Chi! Có nhà không vậy?

Chưa thấy người đã thấy tiếng,cô gọi bạn cô từ cổng gọi vào.Từ trong nhà một người con gái mặc bộ đồ ngủ ở nhà bước ra,khuôn mặt vừa ngủ dậy,chưa tỉnh ngủ.Cô nhìn con bạn rồi đi đến gõ đầu

-Đồ con heo giờ mày vẫn còn đang ngủ sao trời ơi rời xa tao một thời gian mà mày đã biến thành con heo hay ngủ như này rồi

Bạn cô chẳng nói gì cả,theo nó đi vào bên trong leo lên giường ngủ tiếp

-Dậy! Dậy! Mày có coi tao là khách không vậy? Tết mà suốt ngày chỉ biết ngủ thôi thế

-Mày thì khách gì chứ,tự tiện như ma ấy,thích ăn gì ra ngoài kia mà lấy đừng ảnh hưởng đến giấc ngủ của tao

Cô muốn giết con bạn ngay lập tức nhưng nhìn Chi thế này cô giết Chi chỉ bẩn tay thôi,lại không được Chi đãi đi ăn thì cô thiệt thòi thôi

Cô mặc kệ con bạn đi ra nhà ngoài tìm trong nhà Chi xem có cái gì ăn không,sáng nay cô đi vội quá vẫn chưa ăn gì.Tìm một lúc cuối cùng cũng tìm được đồ ăn,cô ngồi ăn ngon lành như nhà mình vậy.Một lúc sau Chi cũng hết cơn buồn ngủ,xuống vệ sinh cá nhân rồi lên ăn cùng cô

-Dạo này học hành thế nào? -Chi lên tiếng hỏi cô

-Cũng bình thường thôi,à mà tao nói cho mày biết chuyện này nha -Cô tỏ ra bí hiểm

-Chuyện gì? Nói luôn đi tao xem nào

-Hôm trước tao nhìn thấy một anh trên TV đẹp trai cực luôn ấy,không tin tý tao cho mày xem

-Tao tưởng mày không mê trai chứ

-Trừ anh Chí Dân ra thì tao không mê ai hết

-Chí Dân?-Chi hỏi lại lần nữa.Chi không ngờ một đứa bảo không thích một đứa con trai nào lại có người lọt vào tầm mắt của cô

-Ừ tên hay đúng không? -Cô cười rồi ăn tiếp,mỗi lần nghĩ đến anh,cô lại cười không hiểu lý do tại sao nhiều lúc cô tự hỏi liệu mình có bị điên hay không?

-Tao chưa nghe thấy cái tên này bao giờ?

-Được rồi mày chưa nghe tên đó đúng không? Lúc nào nhìn thấy anh ấy trên TV tao chỉ cho

-Biết đến lúc nào mới thấy nhân vật bí ẩn đấy?

-Sẽ có thôi,mà ăn tiếp đi

Ăn uống xong xuôi,cô với Chi lên nhà ngồi xem TV vừa mới mở TV lên thì xuất hiện bài hát đó,cô cười tươi đi lại khoe với Chi