Không Thể Quay Đầu

Chương 44




Dòng nước ào ào chảy trong căn phòng tắm lớn.

Giữa làn hơi nước mông lung, thân hình của hai người đàn ông trần trụi dây dưa, nhưẩn như hiện. . . Người có dáng vẻ cao lớn, đặt người có dáng vẻ thon nhỏ lên cửa kính, nụ hôn sâu dần, cơ thể nhẹ nhàng ma sát, cảm thụ từng cơn vui sướng tê dại.

Đổ ra một ít sữa tắm, thoa lên cơ thể nhau, mùi hương nhè nhẹ nhất thời tràn ngập không gian. . .

Ngón tay Lôi Khiếu từ vai cậu trượt xuống, dừng ở đầu nhũ đỏ sẫm, tò mò nắn bóp, Du Duy Thu hít một hơi lạnh, đầu nhũ như bị điện giật, người mềm oặt ra, nếu không phải thắt lưng được cánh tay mạnh mẽ của hắn ôm, chỉ e đã ngã nhào xuống đất.

“Chỗ này của em có tinh thần quá nhỉ?”

Lôi Khiếu bật cười khẽ, len vào giữa hai chân cậu, cọ cọ phần dưới, dục vọng đối phương đã sớm ngẩng đầu, cái vẻ nửa ngóc lên vô cùng hấp dẫn.

Khó nhịn đưa tay nắm, Du Duy Thu phát ra tiếng thở dốc hỗn loạn, thân thể không tự chủ được lui ra sau, lại vì không tìm thấy chỗ trốn, đành phải chen chúc trên cửa kính . . .

Lôi Khiếu không ngừng dùng đầu lưỡi liếm nhẹ, dùng răng gặm cắn vai cậu. . .  Cơ thể cậu quả nhiên mẫn cảm, đến vai cũng có cảm giác, mỗi một lần cắn, cậu liền khẽ run một cái, phản ứng đáng yêu cực kỳ, bên dưới Lôi Khiếu xôn xao khó nhịn, hai chân kẹp chặt đùi cậu, ra sức cọ xát . . .

Cơ thể đàn ông hoàn toàn không yếu đuối như phụ nữ, mà tràn ngập đặc trưng nam tính, rắn chắc, kiên cường, đàn hồi co dãn, mỗi một lần vuốt ve, đều có cảm giác đốm lửa văng khắp nơi, so với tình ái bình thường càng thêm nóng bỏng kích thích, đầy khoái cảm cấm kị.

Hô hấp dần dồn dập, hạ thểhai người ma sát, tính khí bừng bừng phấn chấn, chỉ nhẹ nhàng ma sát đã dẫn phát lửa cháy lan tràn!

Lôi Khiếu cuối cùng nhịn hết nổi, vội vàng khóa nước, lấy khăn tắm lau khô cho nhau, hai người dây dưa, từ phòng tắm nghiêng ngả lảo đảo đến phòng ngủ. . . . . .

“Tiểu Thu, không biết vì sao, anh thấy tim đập nhanh quá, em sờ thử xem?”

Lôi Khiếu đặt cậu lên giường, kéo tay cậu đặt trên ngực mình, ánh mắt hấp háy, lóe sáng như viên đá đen.

Vừa chạm vào cơ ngực rắn chắc của người đàn ông ấy, tay cậu cứ như bị điện giật, hơi hơi rụt lại, đôi mi dài của Du Duy Thu run rẩy, có chút nao núng nhìn hắn, vẻ ôn nhã thong dong mọi khi đều không cánh mà bay, dáng vẻ ngây thơ làm Lôi Khiếu máu huyết sôi trào.

“Em sờ sờ thử xem. . .Sợ cái gì?” Lôi Khiếu cầm tay cậu ấn chặt, khóe miệng cong lên, lộ vẻ mặt cười xấu xa.

Người đàn ông ấy có khuôn mặt đường nét rõ ràng, mũi thẳng, góc cạnh như gọt giũa, thân thể cường tráng, mái tóc ướt rũ trên trán, nhìn khác với bình thường, ngoài cơ thể cường tráng ra, còn thêm một phần gợi cảm biếng nhác.

Hắn toàn thân trên dưới không một mảnh vải, dáng người to lớn ngạo nghễ, làn da màu lúa mạch khỏe khoắn sáng bóng, cơ ngực đầy đặn, cơ bụng sáu múi, hình dáng rõ ràng, cặp đùi thon dài, không thể bỏ qua là thứ đang hùng vĩ ngẩng đầu . . .

Du Duy Thu cảm thấy trong bụng có một ngọn lửa đang thiêu đốt, bàn tay như mê muội, bắt đầu sờ soạng thân thể hắn . . .

“Em thích nhỉ. . . anh biết mà. . .” Lôi Khiếu thở một hơi dài thỏa mãn, tựa hồ vô cùng hưởng thụ cảm giác bàn tay cậu dao động trên ngực hắn.

Du Duy Thu quá xấu hổ, không dám nhìn vào ánh mắt cháy bỏng của hắn, đột nhiên, trên tay căng thẳng, một bàn tay khác phủ lên bàn tay cậu, dẫn dắt nó lần xuống dưới . . .

“Đừng bên nặng bên nhẹ chứ, sờ thằng nhóc của anh xíu đi.”

Du Duy Thu không biết cự tuyệt cách nào, xúc cảm trong lòng bàn tay, là độ cứng và nóng bỏng kinh người, tim cậu sắp nhảy lên tới cổ họng rồi!

“Thật thoải mái. . . Tay em lạnh quá. . . Đúng, cứ như vậy. . . Từ trên xuống dưới. . . vuốt thêm nhiều vào. . .”

Từng làn hơi nóng phun bên tai mình, Du Duy Thu chỉ cảm thấy người mình mềm đi một nửa, hạ thể lại bành trướng vô cùng.

“A. . .”

Bàn tay hắn đột nhiên tóm chặt dục vọng đang đứng của cậu, cậu khó nhịn được những tiếng rên mê loạn, đầu óc hỗn độn.

“Thoải mái không?”

Du Duy Thu mặt đỏ bừng ngẩng đầu, nhìn hắn, ánh mắt ấy, thật rất muốn khiến người ta ôm lấy.

Lôi Khiếu căng thẳng, tự nhiên cúi xuống, ngậm lấy cánh môi mềm mại kia, mút vào thứ nước ngọt lành từ sâu bên trong  . .

“Ưm . . .”

Tất cả thanh âm mê loạn, đều bị hắn nuốt hết vào bụng, dục vọng không ngừng bị ma sát, truyền đến khoái cảm kinh người, cảm giác ngất ngây dần dần kéo tới . . .

Lôi Khiếu cũng ngày càng hưng phấn, bàn tay tăng tần suất hoạt động, Du Duy Thu cuối cùng không quan tâm tới động tác của mình nữa, chỉ có thể ngửa mặt nằm trên giường, phát ra tiếng rên khẽ khêu gợi, dưới thân hình cao lớn của hắn, liên tục thất thần, run rẩy. . .

“Em thật gợi cảm.”

Lôi Khiếu rất vừa lòng với hiệu quả của việc âu yếm vừa rồi, thấy cậu đã thích đến mức như lọt vào trong sương mù mờ mịt, ý cười trên mặt càng sâu.

Dục vọng trong tay đã cứng vô cùng, lỗ nhỏở đỉnh chảy ra chất lỏng trong suốt, nếu là “cái đó” của một người đàn ông khác, chỉ e sẽ là cơn ác mộng khủng khiếp nhất đời mình rồi, nhưng đó là cậu, chỉ cần là cậu, cái gì cũng cảm thấy hấp dẫn, bảo hắn làm cái gì cũng được.

“Anh hôn nhẹ nó được không?”

Lôi Khiếu vươn đầu lưỡi, liếm liếm phần đỉnh đang tràn ra giọt sương trong suốt . . .

“A. . .” Du Duy Thu run bắn lên, đè chặt tay hắn, vẻ mặt bối rối, “Đừng. . . dơ lắm!”

“Sao lại dơ? Chúng ta vừa mới rửa mà, đừng sợ. . .” Lôi Khiếu cúi xuống, há miệng ngậm dục vọng cậu vào.

Lập tức, Du Duy Thu cảm thấy đầu mình như bị đập mạnh!

Đốm lửa văng khắp, cả người mềm yếu, chưa từng có cảm giác mãnh liệt đến thế, khoảnh khắc môi hắn chạm vào, toàn thân cậu run rẩy. . .

Lôi Khiếu mới liếm mấy cái, cậu đã chịu hết nổi, túm chặt tóc hắn, nói trong hơi thở hỗn loạn: “Mau. . .Mau buông ra. . . Tôi sắp ra . . . A. . .”

Môi đối phương vừa rời đi, cậu bắn ra ngay tức khắc, đa phần dính lên ngực, một phần nhỏ… bắn lên mặt hắn.

Hình ảnh đó, muốn bao nhiêu *** mĩ thì có bấy nhiêu.

Không kịp hưởng thụ tư vị cao trào, Du Duy Thu xấu hổ muốn chết, luống cuống rút khăn giấy trên đầu giường lau cho hắn. . .

“Em nhanh quá đó.”

Bên tai truyền đến tiếng cười trêu ghẹo.

“Còn không phải tại anh. . . . . .” Du Duy Thu mặt đỏ tai hồng ngẩng đầu, chạm phải ánh mắt của người đàn ông ấy, tay run lên, khăn rớt xuống giường.

Lôi Khiếu nhìn cậu chăm chú, ánh mắt nóng bỏng tràn ngập dục vọng chiếm đoạt mãnh liệt, rồi lại mang theo ôn nhu khó nói, tựa một chiếc lưới vô hình, phủ khắp trời đất, buộc chặt lấy cậu không buông.

Cái gọi là ánh mắt giết người, hôm nay, cuối cùng cậu đã lĩnh hội.

Coi mòi, kiểu gì cậu cũng trốn không thoát!

“Cho anh, được không?”

Lôi Khiếu nắm chặt tay cậu, dục vọng hắn đang nằm giữa hai chân cậu, chọc tới chọc lui, vội vàng tìm chỗ dung thân, mà ngón tay hắn cũng không cam trống vắng, lặng lẽ hướng vào phía mông cậu . . .

Tuy chưa từng làm với đàn ông, nhưng Lôi Khiếu cũng chưa tới nỗ không biết thường thức, không biết tình ái giữa nam nam phải làm ở đâu.

“Đợi đã. . .Chúng ta. . .Quá nhanh . . .” Du Duy Thu ngăn tay hắn lại, liếm liếm đôi môi khô khốc.

“Không nhanh, tuyệt không nhanh, chúng ta đã lãng phí quá nhiều thời gian rồi.” Lôi Khiếu nhìn cậu, hô hấp dồn dập, “Anh thật sự rất muốn em, cho anh đi!”

Dục vọng người đàn ông ấy mạnh đến kinh người, nó ngẩng đầu, so với ban nãy càng nóng càng cứng hơn, chính là thứ này, sắp đi sâu vào trong cơ thể mình?

Chắc chắn sẽ rất đau. . . . . .

Nhưng mà, ngoại trừ đau đớn trên thân thể, điều làm cậu lùi bước là mối quan hệ giữa họ. Đêm nay, thật sẽ hoàn toàn xé rách lớp cửa giấy mỏng manh này sao? Từ tình địch giả đến bạn bè, lại từ bạn bè đến người yêu, cuối cùng xác định quan hệ, cậu, đã chuẩn bị tốt rồi sao?