11/02/2021
Edit: Nhật Nhật
...
5...
"Tôi thật sự không có lý do gì để mà phải lừa hai vị cả. Không nói đến nhà họ Phí, tôi còn là nhân vật công chúng, đưa ra quyết định nào cũng cần vô cùng thận trọng, không cần đem quan hệ yêu đương của mình ra để đùa giỡn, như vậy đối với tôi cũng không có ích lợi gì." Phí Hành Phong không hề ngại ngùng nói.
"Trước đây tôi cũng không nghe nói cậu và Tiểu Phồn hợp nhau hay là quan hệ tốt, sao đột nhiên hai người lại quyết định ở bên nhau?" Túng lão gia vẫn còn hoài nghi, ông tự nhận bản thân ăn muối còn nhiều hơn Phí Hành Phong ăn cơm, việc từng trải cũng nhiều hơn, chuyện gì cũng tính toán xa thêm vài bước. Hơn nữa trước đây Túng Phồn với Phí Hành Phong cũng chỉ gọi là có biết nhau, ông ta cũng từng có ý để Túng Phồn tiếp cận đối phương nhưng vẫn không tìm được cơ hội thích hợp.
Phí Hành Phong bình thản nói: "Lúc trước đúng là tôi không hiểu mấy về Túng Phồn, chủ yếu là nghe mọi người kể lại mà thôi. Nói đến cũng khéo, chỗ cậu ấy làm bây giờ vừa đúng lúc là tiệm may mẹ trợ lý cá nhân của tôi mở, đúng lúc có vài dịp phòng làm việc của tôi mời cậu ấy hợp tác giúp đỡ cho nên mới gặp gõ nhiều hơn, cũng hiểu thêm về cậu ấy. Thêm vào chuyện tôi rất thích mùi pheromone của Túng Phồn nên mới đề nghỉ thử tìm hiểu lẫn nhau xem thế nào."
Nói xong, quả nhiên thấy Túng lão gia cười nói: "Vậy hai người đúng là có duyên với nhau."
Nguyên nhân ban đầu A O hấp dẫn lẫn nhau, ngoại trừ khuôn mặt thì chính là vùi vị tin tức tố.
Nụ cười trêи mặt Túng lão cũng rõ rệt hơn nhiều, hiển nhiên là đã tin lời Phí Hành Phong: "Hai người hẹn hò bao lâu rồi?"
"Không lâu lắm, mới chính thức hẹn hò được một tuần." Cái mốc thời gian này thực sự rất mập mờ, một tuần, nhà họ Túng không nghe được tin gì cũng là bình thường. Tương tự như vậy, mới có một tuần mà đã có thể làm Phí Hành Phong đích thân tới cửa tìm người, có thể thấy là đối phương thực sự rất coi trọng Túng Phồn, cũng xác thực là đang ở trong giai đoạn cuồng nhiệt lúc mới yêu.
Lúc này, lại nghe Túng Sĩ Lương nói: "Pheromone của Túng Phồn trộn lẫn giữa A và O, bình thường dù là alpha hay omega thì đều không thích, thậm chí còn chán ghét."
Đôi mắt sâu thăm thẳm không một gợn sóng của Phí Hành Phong nhìn về phía ông ta: "Cho nên tôi nghĩ có lẽ độ xứng đôi pheromone của chúng tôi rất cao, nhưng mà chúng tôi chưa đi kiểm tra xem thế nào. Ngài Túng đây hẳn là biết, bản thân ở tình huống như vậy nên Túng Phồn không thích tới bệnh viện cho lắm, thế nên tôi cũng không ép cậu ấy."
Không phải Túng Sĩ Lương nghi ngờ những gì Phí Hành Phong nói, chỉ là ông ta thấy nó quá khó tin mà thôi, lúc nghe đối phương nói đến độ xứng đôi của tin tức tố, cả người ông ta như muốn bay lên, giống như là họ đã có đủ tư cách đứng ngang hàng với nhà họ Phí vậy, địa vị trong giới của nhà họ Túng của ông ta sẽ lên như diều gặp gió.
Túng lão nhìn qua cũng rất vui vẻ, chỉ là không để lồ lộ lên trêи mặt như Túng Sĩ Lương, tiện thể tiếp lời: "Chuyện Túng Phồn là người vừa A vừa O không phải do nhà tôi tung ra ngoài, chúng tôi cũng chỉ vừa mới nhận được tin mà thôi."
Phí Hành Phong không truy cứu, chỉ nói: "Vậy thì tốt, chuyện này tôi sẽ phái người đi điều tra. Hiện giờ tôi đón Túng Phồn đi được chưa?"
Túng Sĩ Lương đã bị tương lai tươi sáng mà ông ta tự tưởng tượng ra trong đầu làm cho choáng váng, chả thiết suy nghĩ thêm gì, vừa định mở miệng đồng ý thì đã bị Túng lão cướp lời: "Cậu Phí, trước đây không có nghe nói cậu và Tiểu Phồn đang quen nhau, cho nên trong nhà có tìm đối tượng cho thằng bé, cũng là muốn nó sau này có cuộc sống hạnh phúc. Người nhà bên kia cũng rất coi trọng chuyện nay, nếu Tiểu Phồn gả qua đó thì hai nhà đã thỏa thuận sẽ hợp tác với nhau, coi như là một phương thức đảm bảo cho thằng bé sau này, cũng là đảm bảo với nhà họ Túng bọn tôi. Dĩ nhiên, đối tượng mà chúng tôi tìm cho Tiểu Phồn không thể nào so sánh với nhà họ Phí, bản thân cậu Phí cũng là đối tượng hẹn hò vô cùng tốt, nhưng nếu không thể cho nhà họ Túng và Tiểu Phồn một sự đảm bảo thiết thực thì nói thật, chúng tôi khó mà an tâm được. Cho dù bây giờ thằng bé có phân hóa không thành công, khó mà tìm được người thích hợp để chung sống với nhau đến trọn đời thì nó cũng là con cháu trong nhà, chúng tôi đương nhiên hi vọng sau này thằng bé có thể sống vui vẻ hạnh phúc, gia đình êm ấm."
Gừng càng già càng cay, Túng Phồn có thể leo lên nhà họ Phí, trong lòng Túng lão dĩ nhiên là vui như mở hội. Nhưng lợi ích trước mắt luôn luôn đáng tin hơn cái gọi là tình cảm, ông ta muốn nhân cơ hội này, tranh thủ chớp lấy thời cơ hợp tác với nhà họ Phí, nếu lần này hợp tác thành công, thêm bớt một cái nhà họ Hàm cũng không vấn đề gì. Nếu không hợp tác được với nhau thì có phải đắc tội với nhà họ Phí cũng phải tống Túng Phồn qua nhà họ Hàm, bởi vì ông ta biết rõ, qua chuyện lần này, sợ là Túng Phồn sẽ không còn để chuyện nhà họ Túng vào trong lòng nữa. Không bằng thỏa thuận hợp tác với đối phương luôn bây giờ, tránh cho đêm dài lắm mộng.
Bộ dạng giả vờ giả vịt này của Túng lão gia cũng không khiến Phí Hành Phong kinh ngạc, giống như tất cả đều đã nằm trong dự định của hắn từ trước: "Tôi biết mọi người cũng là lo nghĩ cho Túng Phồn. Nếu tôi đã đến lúc đêm hôm khuya khoắt thế này, tất nhiên là phải có gì đề thể hiện thành ý của mình, chỉ là tôi cũng không hiểu lĩnh vực kinh doanh của nhà họ Túng các vị cho lắm, không biết có thể hợp tác trêи phương diện nào."
Túng lão thấy hắn không quanh co lòng vòng, cũng không cùng bọn họ đôi co, thì cảm thấy đối phương thực sự là có thành ý mà tới, chỉ là bản thân làm trong ngành giải trí, không quá am hiểu về đầu tư kinh doanh, người như vậy vừa đơn giản lại dễ bàn bạc. Vậy cũng tốt, Túng lão thích nói chuyện hợp tác với mấy người trẻ tuổi như Phí Hành Phong nhất.
"Nhà họ Túng chúng tôi chuyên kinh doanh vật liệu xây dựng đặc biệt, lĩnh vực này cần không ngừng tự nghiên cứu phát minh ra sản phẩm mới, cho nên lượng tài chính cần trong giai đoạn nghiên cứu sản phẩm là rất lớn. Gần đây chúng tôi vừa mới đưa vào một hạng mục nghiên cứu mới, đang là giai đoạn cần rót vốn đầu tư, nếu nhà họ Phí đồng ý đầu tư vào dự án nghiên cứu lần này, tôi nghĩ nó sẽ càng sớm được hoàn thành, đưa ra thành phẩm, đến lúc đó lại để nhà họ Túng chúng tôi đẩy mạnh sản phẩm ra thị trường tiêu thụ thì hai nhà chúng ta, đôi bên cùng có lợi."
Túng lão gia vừa dứt lời, điện thoại di động của Túng Sĩ Lương lại vang lên, nếu là của người khác gọi tới, Túng Sĩ Lương nhất định sẽ từ chối, chờ lát nữa xong chuyện gọi lại cho đối phương là được. Nhưng cuộc gọi lần này lại là do nhà họ Hàm điện tới, ông ta có không muốn tiếp cũng không được.
Túng Sĩ Lương đưa điện thoại của mình cho Túng lão nhìn qua, vừa nhìn, Túng lão đã nhíu đôi lông mày chỉ còn thưa thớt mấy sợi của mình, cười nói với Phí Hành Phong: "Là người nhà đối tượng mà lúc trước chúng tôi tìm cho Tiểu Phồn, có lẽ là gọi tới bàn bạc về chuyện hợp tác, Sĩ Lương này, cậu Phí cũng không phải người ngoài, con cứ tiếp điện thoại đi."
Túng Sĩ Lương hiểu ý của cha mình, ông muốn hạ thấp uy thế của Phí Hành Phong. Túng Sĩ Lương cũng không dám chắc cuộc điện thoại này có thể dùng làm đòn phủ đầu với đối phương được hay không, lại không thể nói cho Túng lão gia biết thái độ của nhà họ Hàm trước đó, chỉ có thể cắn răng ấn nhận cuộc gọi.
"Alo, ông Hàm à? Giờ đã muộn lắm rồi, nếu ông còn muốn nói về hạng mục hợp tác giữa hai nhà chúng ta thì ngày mai lại bàn cũng được, không phải sao?" Túng Sĩ Lương hi vọng đối phương bên kia có thể nghe được động tĩnh ở bên này rồi nhanh chóng cúp điện thoại.
Nhưng ở đầu bên kia ông Hàm đã nói thẳng: "Ông Túng này, nhà chúng tôi bàn bạc lại rồi, chuyện kết thông gia giữa hai nhà chúng ta vẫn nên hủy bỏ đi, nhà tôi thực sự không dám trèo cao lên nhà họ Túng các ông, nếu sau này có cơ hội hợp tác thì lại nói sau đi." Nói xong, không chờ Túng Sĩ Lương kịp đáp lại thì ông ta đã vội vội vàng vàng dập máy, cứ như bị chó rượt theo đằng sau vậy.
Phòng khách tức thì rơi vào trầm mặc, không khí ngột ngạt bao phủ toàn bộ căn phòng, quả thực khiến người ta chỉ muốn di đầu ngón chân xuống sàn nhà cho nó lõm thành một cái lỗ luôn.
Sắc mặt Túng lão tối sầm lại, cố gắng cứu vớt cục diện bây giờ: "Xem ra nhà chúng ta với nhà họ Phí vẫn có duyên với nhau hơn, cũng tốt, duyên phận vốn là do trời định, ông già tôi đây cũng không nên cấm cản làm gì. Chúng ta vừa rồi đã nói đến đâu rồi? À, à, nói chuyện hai nhà hợp tác đầu tư đúng không? Vậy cậu Phí xem lúc nào thì thuận tiện, để hai nhà ngồi lại nói chuyện với nhau một chút?"
Phí Hành Phong đường đường là một thiếu gia hàng thật giá thật, được giáo ɖu͙ƈ từ tấm bé, cho nên hắn cũng không bóc mẽ mấy lời Túng lão gia vừa nói, chỉ bảo: "Chuyện tôi tới đây lần này nhà tôi đều có biết, bởi vì đã khuya rồi nên cũng không tiện để mọi người đi cùng. Hai vị cũng biết đấy, chuyện làm ăn trong nhà là do ba và chị gái tôi xử lý, ba tôi hiện giờ còn đang ở nước ngoài chưa về, nếu hai vị không ngại thì ngày mai có thể tới công ty bàn chuyện với chị gái tôi."
Túng lão gia nghe vậy thì lần nữa mỉm cười: "Nói không không bằng không chứng, tập đoàn Phí gia từ trước đến nay giờ giấc, kỷ luật nghiêm ngặt, lỡ như nhân viên ở dưới không để chúng tôi lên không phải là làm mất mặt cậu rồi sao?"
Nói trắng ra là ông ta vẫn lo Phí Hành Phong nói mà không giữ lời.
Phí Hành Phong bình tĩnh nói: "Nếu không thì vậy đi, tôi ký một thỏa thuận với hai vị, ngày mai nhất định sẽ thu xếp thời gian để chị gái tôi với hai vị gặp nhau, cũng nhất định đạt thành thỏa thuận hợp tác, nếu không gặp được người hay là không thể kí kết hợp tác thì tôi sẽ dùng danh nghĩa cá nhân đầu tư vào dự án của nhà họ Túng một khoản, ông thấy sao?"
Túng lão chỉ cảm thấy càng dễ bắt bí Phí Hành Phong, cười nói: "Vậy được, cậu cũng đừng cho là lão già tôi cả nghĩ, đây là lần đầu tiên hai nhà chúng ta bắt tay hợp tác với nhau, mọi việc đều phải tính toán thật tỉ mỉ, lỡ mà phát sinh ra một chút chuyện không vui nào thì đều sẽ ít nhiều ảnh hưởng tới tình cảm của cậu với Tiểu Phồn."
Việc Phí Hành Phong lấy danh nghĩa cá nhân đầu tư cũng không lọt được vào mắt Túng lão, đấy cùng với chuyện nhà họ Phí rót vốn đầu tư vốn dĩ đã không cùng một đẳng cấp. Chỉ cần có thể được nhà họ Phí chấp thuận đầu tư, thêm vào các mối quan hệ của nhà họ, đợi sản phẩm mới nghiên cứu thành công thì chắc chắn thứ bậc trêи bảng xếp hạng những người giàu nhất trong thành phố này của nhà họ Túng có thể tăng thêm vài bậc.
"Ngài nói phải." Ngữ điệu của Phí Hành Phong vẫn y như trước, không thấy thay đổi gì, "Vậy chúng ta mau làm xong thỏa thuận đi, tôi cũng có thể nhanh nhanh đưa Túng Phồn về."
"Được." Túng lão gia để quản gia mang giấy bút xuống rồi tự tay viết một bản thỏa thuận.
Phí Hành Phong nói: "Ngày mai ai là người tới công ty gặp chị gái tôi tốt nhất cũng viết rõ luôn đi, đến lúc đó thông báo cho lễ tân bên dưới cũng dễ hơn. Chị tôi có một tật xấu chính là lúc bàn chuyện làm ăn thì chỉ cho phía đối phương được đi nhiều nhất là hai người, Túng lão gia xem sắp xếp thế nào cho tiện."
Thói quen làm việc này của Phí Thiên ở trong giới kinh doanh không phải là bí mật gì, không tính là lừa gạt ông ta.
Túng Sĩ Lương vội nói: "Ba, để con mang theo Tiểu Lãng đi là được, thuận tiện cho nó được mở mang kiến thức."
Túng Sĩ Lương đang tính là nếu lần này bàn hợp tác thành công, thì danh tiếng của ông ta trong công ty sẽ tăng không ít, có lợi cho chuyện thay thế hoàn toàn Túng lão để bản thân sau này lên nắm quyền, mà Túng Lãng coi như cũng được tính công, tương lai có thể đứng vững gót chân trong công ty.
Túng lão gia cũng sảng kɧօáϊ đáp ứng. Giờ không sợ Phí Hành Phong đổi ý nữa, cuộc nói chuyện vừa nãy ông ta cũng có ghi âm lại. Thêm nữa, nếu Phí hành Phong đã dám ký cam kết thì cũng không lo nhà họ Phí giữa chừng đổi ý, nếu không ông ta chỉ cần tung đoạn ghi âm này ra thôi, nhà họ làm sao còn dám ngẩng mặt làm người trong cái giới này nữa? Càng là gia tộc lớn, xí nghiệp lớn thì lại càng phải để ý đến danh dự và chữ tín.
Ký tên lên thỏa thuận xong, Túng lão nói với quản gia: "Đi, mời cậu cả xuống đây, nói cậu Phí tới đón nó."
Quản gia cười đáp lời, sau đó lập tức đi lên lầu.
Túng Phồn không biết ở dưới nhà đã xảy ra chuyện gì, chỉ biết là Phí Hành Phong tới đây chưa đến nửa tiếng, nhà họ Túng đã đồng ý thả cậu đi.
Lúc đi xuống nhìn thấy Phí Hành Phong, Túng Phồn cuối cùng cũng coi như lộ ra nụ cười thật lòng đầu tiên từ khi đặt chân vào căn nhà này.
Phí Hành Phong cũng cười, lần này đúng là làm Túng Phồn giật nảy cả mình. Không ngờ alpha kiểu super xayda như Phí Hành Phong cười lên trông lại như vậy —— CMN thật là đẹp giai!
Túng lão ra vẻ sâu sắc nói với Túng Phồn: "Sau này nhớ ngoan ngoãn nghe lời cậu Phí, đừng có hở ra là cắm cảu, làm mình làm mẩy."
Túng Phồn coi lời của ông ta như gió thoảng qua tai, cái kiểu giả vờ giả vịt này đúng là quá buồn nôn.
Phí Hành Phong cũng không nói gì nhiều, cầm lấy tay Túng Phồn rồi quay sang nói với Túng lão gia và Túng Sĩ Lương: "Vậy chúng tôi đi trước."
Hai người kia mỉm cười gật đầu, hoàn toàn không nhìn ra dáng vẻ độc đoán chuyên quyền như lúc đối mặt với Túng Phồn.
Mà Túng Phồn thì hãy còn đang ngây ra chưa kịp hồi thần, bị đối phương kéo đi ra ngoài —— Tình huống gì đây? Sao tự dưng lại nắm tay mình? Này có coi là đùa giỡn giai nhà lành không?!