Không Phụ Thê Duyên

Chương 76




*** Truyện chỉ đăng tại truyenwiki1.com/tac-gia/nhamy111***

Hoắc Thù thực an tâm thoải mái mà theo mợ đi tướng quân phủ, phỏng chừng trước khi nàng xuất giá đều sẽ ở tại nơi này

Ngu lão phu nhân thực không yên tâm Tĩnh An Hầu phủ, sau khi nghe nói tình hình sức khỏe của Vĩnh Quận Vương thế tử phi, liền biết được tình huống hiện tại của Tĩnh An Hầu phủ. Toàn bộ phủ Tĩnh An Hầu có thể để lão phu nhân xem trọng liếc mắt một cái, cũng chỉ có Tĩnh An Hầu phu nhân, nghe nói Tĩnh An Hầu phu nhân là cháu dâu do thái phu nhân đã qua đời của Tĩnh An Hầu phủ tuyển chọn, trực tiếp lướt qua Hoắc lão phu nhân mà chọn người, quả nhiên ánh mắt không tồi

Nếu để Tĩnh An Hầu phu nhân đến dạy dỗ cháu ngoại gái việc quản gia quản lý sự vụ, thật ra Ngu lão phu nhân cũng không lo lắng, đáng tiếc Vĩnh Quận Vương thế tử phi bị bệnh nặng, Tĩnh An Hầu phu nhân còn phải đảm đương việc nội trợ trong nhà, chỉ sợ là không có tâm lực để dạy dỗ chất nữ không cùng chi này


Cho nên Ngu lão phu nhân vô cùng dứt khoát lưu loát mà kêu con dâu đi đến đem cháu ngoại gái về, đỡ phải bị trì hoãn ở Tĩnh An Hầu phủ

Sau khi tới tướng quân phủ, Hoắc Thù cũng giống như trước ở lại Vinh An Cư cùng Ngu lão phu nhân, mỗi ngày bắt đầu theo bà ngoại, Ngũ cữu mẫu học các sự tình cô nương trước khi xuất giá cần phải học

Ngu lão phu nhân ở phương diện này, đối với nàng hãy còn nghiêm khắc, bởi vì rốt cuộc cháu gái ngoại sắp sửa gả cho Vệ Quốc Công thế tử, về sau chính là đương gia chủ mẫu Vệ Quốc Công phủ, sắp phải chủ trì việc nội trợ cho cả gia đình, tự nhiên không thể dung túng nàng như trước đây được

Cũng giống như các trưởng bối yêu thương hài tử, khi các hài tử học tập đều vô cùng nghiêm khắc

Hoắc Thù biết bà ngoại đây là muốn tốt cho nàng, tuy rằng mỗi ngày học này học kia đều có chút đè nén, nhưng vẫn ngoan ngoãn theo bà ngoại, Ngũ cữu mẫu học, rốt cuộc nàng cũng biết vì sao Hoắc Uyển trước khi xuất giá lại bận như vậy. Chỉ là khi phiền muộn, liền kéo Ngu Tòng Liệt đến Diễn Võ Trường so chiêu, ép biểu đệ từ đầu tới cuối, hành hạ một lần rồi đến một lần


"Ta không bao giờ muốn đánh cùng tỷ nữa!" Ngu Tòng Liệt đặc biệt bi phẫn

Sau một hồi phát tiết tâm trạng buồn bực, Hoắc thất cô nương tâm tình sảng khoái, lần này thực dễ nói chuyện: "Lần sau ta sẽ nhường đệ"

Ngu Tòng Liệt nghe xong choáng váng: "Tỷ nhường ta chính là đánh ta ngã trên mặt đất rồi dẫm dẫm mấy cái hả?"

"Lần sao ta không dẫm đệ, chuyển qua đá đệ"

Ngu Tòng Liệt bi phẫn xoay người đi, không thèm cãi lý với nàng

Có một biểu tỷ hung tàn lại bạo lực như vậy, cố tình vậy mà hắn không đánh lại nàng, đối với nhi lang Ngu gia mà nói, đó là bóng ma tâm lý vô cùng lớn. Có thể nói, nhi lang đồng lứa này của Ngu gia đều là dưới bóng ma Hoắc Thù này phấn đấu trưởng thành, ngay cả một cô nương gia mà đánh không lại, đối với nhi lang Ngu gia mà nói là phi thường đả kích, cũng làm cho bọn họ càng không thể không nỗ lực rèn luyện bản thân


Ngày thường đổ máu đổ mồ hôi căn bản là để sống sót trên chiến trường, nam nhân Ngu gia vì hài tử càng có cơ hội sống sót nên tự nhiên rất vui mừng, cảm thấy có cháu ngoại gái kíƈɦ ŧɦíƈɦ đám tiểu tử thúi này thật đúng là không tồi

Bất quá lần sau Hoắc Thù nhàm chán lại đi tìm Ngu Tòng Liệt đánh một hồi như cũ, ai bảo bọn họ là huynh đệ tốt làm gì

Ngu Tòng Liệt bởi vì không muốn chính mình bị áp bức đau khổ như vậy nữa, nên trực tiếp kéo hai đường huynh Cửu lang cùng Thập lang lại đây chia sẻ áp lực, ba người thay phiên nhau bị áp bức, chia sẻ đi áp lực của Hoắc Thù, làm cho áp lực hắn chịu không còn lớn như trước nữa

Kỳ thật Ngu ngũ phu nhân Diêu Thị không thể tiếp thu được cô nương gia giơ đao múa thương như vậy, lại còn nhẹ nhàng đánh ngã các biểu đệ biểu ca, thật sự là mở rộng tầm mắt. Chỉ là khi nhìn bộ dạng không cho là đúng của bà bà, Diêu thị cũng không hứng thú mở miệng, chỉ là cho người chú ý một chút để tránh cho cháu ngoại gái này bị thương
Nếu trên người cô nương gia có sẹo, tuy cũng không nghiêm trọng như bị hủy dung, nhưng luôn là không đẹp

"Tố Tố từ nhỏ đã có tính tình này, đánh nhau một trận, phát tiết ra hết thì cái gì cũng tốt" Ngu lão phu nhân cười tủm tỉm nói, "Điểm này giống người Ngu gia chúng ta"

Nam nhân Ngu gia nếu gặp chuyện buồn bực gì cũng đều là đến Diễn Võ Trường đánh một trận, phát tiết ra hết liền không có việc gì

Diêu thị không có lời gì để nói, chẳng lẽ nói cháu gái thật sự được dạy dỗ đặc sắc như người Ngu gia sao?

*** Truyện chỉ đăng tại truyenwiki1.com/tac-gia/nhamy111***

Trung thu qua đi, thời tiết bắt đầu từ từ chuyển lạnh

Thời điểm kinh thành rơi trận tuyết đầu tiên, Tam hoàng tử đại hôn

Hoàng tử đại hôn, còn nghênh cưới nữ nhi Thái Ninh trưởng công chúa, cháu ngoại gái ruột của thái hậu, cho nên hoàng gia tổ chức vô cùng long trọng
Ngày xuất giá, Cao Quân giống như con rối, để mặc nha hoàn trang điểm thay y phục cho mình

Hứa Điềm theo mẫu thân đến đây, nhìn đến bộ dạng gầy gò như người tàn tật của Cao Quân, có chút giật mình, nhịn không được nói: "Biểu tỷ, vì sao ngươi lại ốm thành như vậy?" Trước kia tuy rằng nàng không thích tính tình bá đạo của Cao Quân, nhưng dù sao cũng là biểu tỷ muội lớn lên cùng nhau, ít nhiều cũng có tình cảm

Cao Quân lạnh lùng nhìn nàng một cái

Hứa Điềm có hơi phát run trong lòng, cảm thấy tựa hồ như biểu tỷ này thay đổi rất nhiều, ánh mắt nhìn người lộ ra hàn ý làm cho tâm người đều run rẩy, vô cùng quỷ dị, nàng tình nguyện Cao Quân vẫn giống như trước đây, gặp chuyện không vui, lập tức phát giận không cần mặt mũi, còn tốt hơn không âm không dương giống bây giờ
Trên người Cao Quân mặc một thân hỉ phục hoa mỹ, tuy rằng khuôn mặt gầy ốm tái nhợt đã được che phủ vài phần bởi lớp son phấn, nhưng vẫn có thể nhìn thấy vẻ tiều tụy của nàng

Nàng nhìn Hứa Điềm, đột nhiên cười, nói: "Đan Dương, ngươi thích Hoắc Thất không?"

Hứa Điềm buồn bực nhìn nàng bởi vì nàng còn chưa từ bỏ ý định với huynh trưởng của mình, trề môi reo lên, "Ta thích Hoắc thất hay không có ích lợi gì chứ? Hiện tại nàng cùng đại ca ta đã định thân, hôn kỳ cũng đã định ra, hết cách thay đổi. Hiện tại ngươi sẽ là hoàng tử phi, cũng đừng lại nhớ đại ca ta mãi"

Cao Quân cười một cái, chua xót nói: "Ta từ lúc năm tuổi, đã bắt đầu toàn tâm toàn ý nhớ hắn, cho dù hiện tại ta không có khả năng gả cho hắn cũng không thể quên được hắn. Rõ ràng quan hệ của ta cùng biểu ca là thân cận nhất, thường xuyên gặp gỡ trong cung, vì sao biểu ca lại chọn Hoắc Thất kia chứ?"
"Không phải đại ca ta chọn đâu, là nương ta cùng cữu cữu ta chọn" Hứa Điềm nhịn không được nói

Cao Quân không để ý tới nàng, vẫn còn ngồi thất thần ở chỗ đó

Đã đến giờ lành, Thái Ninh trưởng công chúa lại đây nhìn nữ nhi, thấy nữ nhi mặc bộ hỉ phục màu hồng lửa, hốc mắt hơi nóng, tuy biết đây là vì tốt cho nàng, nhưng biết nàng không cam tâm gả đi, thậm chí còn vì thế mà làm hỏng thân thể mình, trong lòng Thái Ninh trưởng công chúa vẫn khó chịu vô cùng

"Quân nhi, từ nay về sau, con chính là con dâu hoàng gia, đừng có lại tiếp tục tùy hứng, cố gắng sống tốt cùng Tam hoàng tử...."

"Ta đương nhiên sẽ sống tốt cùng hắn" Cao Quân lạnh lùng nhìn mẫu thân nói

Thái Ninh trưởng công chúa nín lặng, giấu đi ẩm ướt trong mắt, nói: "Con có thể nghĩ như vậy là được rồi"

Cho đến khi kiệu hoa hoàng gia đến đây đón dâu, nước mắt Thái Ninh trưởng công chúa rơi xuống như mưa
Mặt Cao Quân lại không hề có biểu tình gì, không có chút xíu vui sướng hoặc không nỡ của nữ nhân xuất giá

Khi huynh trưởng đến đây đưa nàng ra cửa xuất giá, Cao Quân nhìn về phía mẫu thân, đột nhiên hỏi: "Nương, ở trong lòng của người, chẳng lẽ quyền thế lại quan trọng hơn cả ta hay sao?"

Quan trọng là, không tiếc hi sinh hạnh phúc của nàng, làm nàng hổ thẹn trước khi gả đi, càng lấy phương thức nhục nhã như vậy mà xuất giá?

Tiếng khóc Thái Ninh trưởng công chúa ngưng hẳn, muốn nói điều gì,  liền thấy nữ nhi đã buông khăn đỏ, ghé vào trên lưng nhi tử Cao Sùng, để Cao Sùng đưa nàng ra cửa

*** Truyện chỉ đăng tại truyenwiki1.com/tac-gia/nhamy111***

Ngày Tam hoàng tử đại hôn, toàn bộ kinh thành đều vô cùng náo nhiệt, bất quá sự náo nhiệt này cũng không có quan hệ gì đến Hoắc Thù
Ngày trời lạnh giống như thế này, Hoắc Thù thích nhất làm ổ trên giường đất ở noãn các, vừa ăn vặt vừa chơi đùa cùng biểu muội, nói chuyện phiếm hay chơi đánh bài các thứ, chỉ cần là có thể chơi đều được, tiếng cười truyền đến thật xa

"Mùa đông ở kinh thành cũng còn tốt, còn khá hơn nhiều so với Bình Nam thành, không có lạnh như vậy" Ngu Thiến vừa ăn điểm tâm Lâm Giang Tiên, vừa nói: "Lễ cập kê của Nghiên biểu tỷ Tĩnh An Hầu phủ tổ chức vào tháng chạp, đến lúc đó lạnh như vậy thật sự là chịu tội, vẫn là sinh vào mùa thu mới tốt nhất"

Hoắc Thù nhịn không được cười nói, "Ở đâu ra mà mình lại có thể quyết định được ngày sinh của mình chứ"

Ngu Thiến ừ một tiếng, duỗi tay đến hộp khắc Lăng Hoa tiêu, nào ngờ sờ không được cái nào, không khỏi sửng sốt, nhìn Hoắc Thù nói: "Biểu tỷ, điểm tâm hết rồi"
Hoắc Thù nhìn thăm dò thấy đúng là không còn cái nào, nhịn không được nói: "Thiến Thiến, muội ăn quá nhiều rồi, cẩn thận mập lên nương muội lại mắng muội"

Ngu Thiến hợp lý hợp tình nói: "Tỷ ăn còn nhiều hơn muội còn không biết xấu hổ mà nói muội, muội còn có thể cao hơn nữa nha. Biểu tỷ, lại nói Nhiếp thế tử mang điểm tâm qua đây đi, điểm tâm Lâm Giang Tiên ngon, chỉ là quá quý đi, muốn mua cũng không được, muốn ăn còn phải hẹn trước nữa" Nói tới đây, Ngu Thiến nhịn không được oán giận

Sau khi vào kinh thành, Ngu Thiến mới phát hiện nơi này quả nhiên là nơi phồn hoa, ăn uống, đồ chơi, y phục trang sức, đều là những thứ Bình Nam thành không cách nào so sánh được. Được Hoắc Thù dẫn đến Lâm Giang Tiên một lần, nàng cũng đã bị một bàn hội tụ kia của Lâm Giang Tiên thuyết phục rồi, cảm thấy điểm tâm Lâm Giang Tiên kia ăn như thế nào cũng không hết, cho dù có ăn hết loại này cũng còn loại khác, đều không bị trùng lặp
Đáng tiếc quy củ Lâm Giang Tiên chính là như vậy, nếu muốn một lần ăn cho đã ghiền là không có biện pháp, việc này làm cho Ngu Thiến nhịn không được oán giận. May mắn còn có vị Vệ Quốc Công thế tử như Nhiếp Ngật thường xuyên đưa đồ ăn ngon đến cho vị hôn thê, nên các vị chủ tử liên quan của phủ tướng quân đều có lộc ăn

Đâu là chỗ Ngu Thiến thích nhất ở Nhiếp Ngật, rất có hảo cảm đối với vị biểu tỷ phu tương lai Nhiếp Ngật này

Hoắc Thù không để ý nàng, thấy thời gian không sai lắm, liền đi gặp bà ngoại tìm kiếm lễ vật tặng cho Hoắc Nghiên vào lễ cập kê

Vào lễ cập kê của nàng, Hoắc Nghiên đã tỉ mỉ chuẩn bị cho nàng một phần lễ vật, tặng lễ qua lại nên Hoắc Thù tự nhiên cũng muốn chuẩn bị cẩn thận. Trừ việc này ra, Hoắc gia nhiều tỷ muội như vậy nhưng chỉ có quan hệ giữa nàng và Hoắc Nghiên là không tồi, trong một năm sau khi nàng hồi kinh, Tĩnh An Hầu phu nhân đối xử công bằng, cũng đã chỉ điểm qua nàng vài lần, vì vậy Hoắc Thù rất nguyện ý cấp mặt mũi cho đại phòng
Lễ cập kê Hoắc Nghiên tổ chứa vào ngày 6 tháng chạp, vì thế Hoắc Thù hồi phủ sớm hơn một ngày

Tinh thần Hoắc Nghiên nhìn không tệ, chắc là đã tiếp nhận việc của đại tỷ Hoắc Đình, tâm thái đã bình thản, cũng không thống khổ giống như lúc ban đầu mới nghe tin Hoắc Đình bệnh

Mấy ngày nay chỉ cần không có việc gì Hoắc Nghiên sẽ đi Vĩnh Quận Vương phủ thăm đại tỷ, phảng phất như nếu mình thiếu đi một ngày thì sẽ không gặp nữa. Bất quá mấy ngày gần đây nàng lại không tiếp tục đi nữa vì Tĩnh An Hầu phu nhân không cho phép

"Nương ta nói ta cũng sắp cập kê rồi, kêu ta chuẩn bị việc cập kê đi, không nên lúc không có việc gì lại cứ chạy ra ngoài" Hoắc Nghiên nhịn không được oán giận nói, "Nhưng ta nào có chạy loạn, ta chỉ đi thăm đại tỷ thôi"

Hoắc Thù cười nói: "Đại bá mẫu xưa nay là người ổn trọng, người nói như vậy tự nhiên là có lý của mình, muội nghe là đúng rồi"
Hoắc Nghiên chỉ là oán giận một chút thôi, kỳ thực vẫn rất nghe lời mẫu thân, cao hứng nói, "Nhưng mà gần đây đại tỷ đã khỏe hơn không ít, nghe nói hôm qua còn xuống giường đi lại, ăn được hơn  nửa chén cháo, có lẽ chậm rãi điều dưỡng là có thể khỏe hơn rồi"

Hoắc Thù nghe xong thấy thật cao hứng

"Bằng không, hôm nào chúng ta rảnh cùng đi thăm đại tỷ đi, tỷ hình như còn chưa đến Vĩnh Quận Vương phủ đâu" Hoắc Nghiên nói

Hoắc Thù tất nhiên là đáp ứng

Sau khi Hoắc lão phu nhân nghe được việc này, sắc mặt có chút vi diệu, nhàn nhạt nói: "Thù tỷ nhi sang năm đã phải xuất giá rồi, đại tỷ ngươi biết ngươi gấp gáp, có phần tâm ý này là được rồi, không cần đi qua đó đâu"

Hoắc Thù cười tủm tỉm nói: "Không thể bởi mình có việc gấp liền không đi thăm đại tỷ a. Tổ mẫu yên tâm đi, chờ đến khi thời tiết tốt hơn, ta liền cũng Bát muội đi thăm đại tỷ"
Sắc mặt Hoắc lão phu nhân lại khó coi hơn một ít, nhìn bộ dạng không sao cả của nàng trong lòng liền sinh khí

Mấy tháng Hoắc Thù không ở đây, mọi chuyện trong phủ đều thuận lợi, ngay cả Vĩnh Quận Vương phủ bên kia cũng truyền đến tin tức thân thể Hoắc Đình cũng đang có chuyển biến tốt, mắt thấy có thể vượt qua mùa đông này, làm sao có thể để nàng qua đó thăm? Nếu để nàng đi qua thăm, thật sự khắc chết đại cô nương thì lúc đó hối hận không kịp nữa.

Hoắc lão phu nhân thầm nghĩ, đến lúc đó bất luận như thế nào cũng không thể để Hoắc Thù tới cửa được.

Lễ cập kê của Hoắc Nghiên qua đi, Hoắc Thù liền trở về phủ tướng quân trong ngày

Sau khi trở về phủ tướng quân, Hoắc Thù đi thỉnh an bà ngoại, sau đó kể cho bà ngoại nghe về lễ cập kê của Hoắc Nghiên, đều là đông một câu tây một câu, nghĩ đến đâu liền nói tới đó, hoàn toàn không cần suy nghĩ
Nói xong lời cuối cùng, nàng đột nhiên nhớ tới cái gì đó, nói: "Bà ngoại, con nghe nói thân thể đại tỷ có chuyển biến tốt, chỉ cần qua được mùa đông này, không chừng về sau sẽ khỏe hẳn. Con vốn là tính tìm ngày nào đó, cùng Bát muội đến Vĩnh Quận Vương phủ thăm đại tỷ, đáng tiếc bộ dạng tổ mẫu dường như không muốn con qua đó"

Ngu lão phu nhân nghe được lời này, nhịn không được cười lạnh, bất qua nhìn bộ dạng kì quái của cháu ngoại gái, liền nói, "Con không cần để ý bà ấy, có một số người a, càng già càng tác quái, chính mình hành sự không hợp lại chưa từng tự kiểm điểm, chỉ một mặt trách người khác cản trở mình, loại người này cần gì để ý đến?"

Hoắc Thù nhìn bà ngoại, sao nàng cứ cảm thấy bà ngoại chính là đang nói đến tổ mẫu nhỉ?

Ngu lão phu nhân cũng không muốn nói nhiều lời về Hoắc lão phu nhân trước mặt cháu ngoại gái, mặc kệ như thế nào, đây cũng là tổ mẫu ruột thịt của cháu ngoại gái, nói nhiều sẽ làm nàng khó xử. Lập tức vỗ vỗ đầu nàng, dời đề tài khác
Tĩnh An Hầu phủ bên kia, Hoắc lão phu nhân không biết Ngu lão phu nhân ghét bỏ mình, cho đến khi cuối năm cũng không nghe Vĩnh Quận Vương phủ truyền đến tin tức gì xấu, thậm chí ngay cả thái ý cũng nói, thân thể Hoắc Đình có thể chịu đựng lâu như vậy đúng là kỳ tích, tiếp tục dùng thuốc chậm rãi dưỡng bệnh, không chừng có thể thật sự bước qua giai đoạn này

Hoắc lão phu nhân rốt cuộc nhẹ nhàng thở ra, càng thêm khẳng định đại cô nương không chừng là bị Hoắc Thù khắc, hiện tại Hoắc Thù không có ở trong phủ, bệnh tình đại cô nương liền khởi sắc.

Theo tin tức thân thể Hoắc Đình chuyển biến tốt, rốt cuộc Tết đến

*** Truyện chỉ đăng tại truyenwiki1.com/tac-gia/nhamy111***