Đi ra ngoài cửa, Lâm Kiều Kiều lấy điện thoại ra gọi lại số vừa nãy.
“Này, có phải bạn học Lâm Kiều Kiều không?” Ở bên kia truyền đến đến giọng nói đàn ông tương đối trẻ tuổi.
“Đúng thế, ai vậy?”
“Tôi là phụ đạo viên của cô.
” Người đối diện hơi dừng một chút, có chút không hài lòng “Thời gian nghỉ của cô đã kết thúc, nếu như không trở lại kịp kỳ thi cuối kỳ, vậy thì toàn bộ năm học này sẽ xem như hủy bỏ.
”
“Thi cuối kỳ?” Lâm Kiều Kiều thất thanh nói.
Cô trọng sinh vào thứ xui xẻo gì thế này, không học có được không.
“Đúng vậy, tôi đã thông báo, có đến hay không là việc của cô.
”
“Được, cám ơn phụ đạo viên, em sẽ có mặt.
”
Cúp điện thoại, Lâm Kiều Kiều nhăn lại lông mày.
Có cảm giác vị phụ đạo viên này không thích mình lắm.
Chẳng lẽ bởi vì lúc ở trường Lâm Kiều Kiều quá mức kiêu ngạo phách lối?
Nhưng chuyện này tính sau, chuyện quan trọng nhất bây giờ đó là tìm hiểu chuyên ngành của mình là gì.
Lục lọi hết các thư mục trên điện thoại, cuối cùng nhìn thấy group chat bị nguyên chủ ẩn đi: “Lớp 19 tranh sơn dầu ”.
Học vẽ tranh sơn dầu? Vừa vặn đúng khẩu vị của mình.
Cơm nước cùng với Cố Đông Quân xong xuôi, Lâm Kiều Kiều lại ồn ào nhất định phải về nhà.
Lần này Cố Đông Quân cũng không từ chối, tự mình lái xe đem người đưa trở về, dù sao hôm qua cũng là mình đem con gái người ta đi.
Nguyên một đêm này Lâm gia lo lắng bất an, chỉ sợ Cố Đông Quân giận dữ, trút giận lên thân thể Lâm Kiều Kiều.
Nhìn thấy hai người trở về, Trình Tú Vân cũng không ngẩng đầu lên nổi, ánh mắt len lén nhìn lên đùi Lâm Kiều Kiều, cực kỳ áy náy.
Lâm Canh Nam thở phào nhẹ nhõm, vội vàng để cho người giúp việc chuẩn bị nước trà, trong lòng lúc này cũng có chút run sợ.
Nói gì thì nói, con gái mình chơi đùa với nam người mẫu trong quán bar, là có lỗi lớn với chồng.
Cố Đông Quân ôm Lâm Kiều Kiều vào nhà, sau đó bình tĩnh ngồi xuống uống trà: “Chuyện ngày hôm qua, hy vọng mẹ vợ đừng để ở trong lòng.
”
“Hả! ! ”
Lâm Kiều Kiều cùng Trình Tú Vân kinh ngạc ngẩng đầu.
Cố Đông Quân nhìn thấy mấy người Lâm gia băn khoăn lo sợ cho nên đang chủ động giải vây?
Ngay lập tức cái nhìn của hai vợ chồng Trình Tú Vân và Lâm Canh Nam đối với anh hoàn toàn thay đổi.
Có lẽ anh ta cũng không khủng bố như lời đồn.
“À đúng rồi Kiều Kiều, bệnh viện bảo ngày mai có thể đi tháo bó bột được rồi.
”
“Thật sao?” Lâm Kiều Kiều đang lụi hụi húp cốc sữa bò, không nhịn được quay đầu nhìn Cố Đông Quân.
Khỏi phải nói, bây giờ nhìn kỹ lại, cảm giác anh ta càng ngày càng đẹp trai rồi, lúc ở gần nhau, dường như anh ta bớt đi vài phần lạnh lùng, thêm vài phần ấm áp, giống như bố…con, cảm giác cứ là lạ.
Ừm, tóc cũng mọc dài hơn một chút! !
Cố Đông Quân cảm nhận được cái nhìn của cô, nghiến răng nghiến lợi, tiếng nói khàn khàn vang lên bên tai Lâm Kiều Kiều: “Nhìn cái gì? Còn muốn cạo đầu tôi thêm lần nữa?”
“Không có không có.
” Lâm Kiều Kiều vội vàng xua tay.
Sau khi ở lại ăn tối ở Lâm gia, Cố Đông Quân không ở lại mà muốn rời đi, một nhà ba người Lâm gia cung cung kính kính đợi ở cửa tiễn đưa vị đại gia này, nhìn thấy anh vừa bước lên xe liền nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Tuy nói anh ta không khó gần như trước đây, nhưng ở cùng một chỗ tóm lại là áp lực rất lớn.
Đèn đường sau lưng sáng choang, anh ngồi trên xe nhưng chậm chạp không nổ máy, bàn tay gõ lách cách trên vô lăng không biết đang suy nghĩ điều gì.
Bỗng tiếng chuông vang lên.
“Đông Quân, hai ngày này cơ thể Tình Tình không tốt, phải nhập viện rồi, chú Ninh muốn con đi thăm cô ấy một chút, ngày mai có rảnh không?”
“Không rảnh.
”
“Chú Ninh là bạn tốt của nhà chúng ta, mặt mũi của chú con không thể không cho chứ?”
Cảm thấy không thoải mái, Cố Đông Quân trực tiếp cúp điện thoại, mở cửa xuống xe.
3 người Lâm gia đang cười cười nói nói muốn đi vào trong nhà, đột nhiên thấy tôn đại thần này quay trở lại, lập tức khẩn trương: “Sao vậy?”
“Ở nhờ một đêm.
”
Đáy mắt thâm sâu u ám, có chút buồn ngủ mệt mỏi.
Lâm Kiều Kiều: “Cái, cái gì?”
“Không đồng ý?”
“Đồng ý, đương nhiên đồng ý.
” Trình Tú Vân nhanh nhẩu đáp.
Lâm Canh Nam cũng lấy lại tinh thần: “Để tôi nói người giúp việc dọn dẹp lại phòng cho sạch sẽ.
”
“Không cần.
”
Ánh mắt Cố Đông Quân rơi vào người Lâm Kiều Kiều “Con ở chung một gian phòng với Kiều Kiều là được.
”
Lâm Kiều Kiều: “! ! ”
Tôi không đồng ý.
Còn chưa kịp mở miệng cự tuyệt, tay Cố Đông Quân liền kéo cô đi vào.
Năm ngón tay thon dài chơi đùa với tóc của cô, nhỏ giọng nói: “Ngủ cùng với vợ, không có vấn đề gì chứ?”
Lâm Kiều Kiều dùng ánh mắt cầu cứu mà liếc nhìn cha mẹ.
Hai người luống cuống nhìn đối phương.
Được rồi, đành phải chấp nhận thôi, không thể trêu vào con quái vật này được.
Lâm Canh Nam cười nói: “Cũng tốt cũng tốt, hai vợ chồng tất nhiên là nên ngủ chung.
”
“Phi.
” Trong lòng Lâm Kiều Kiều mắng người cha của mình một trăm lần.