Không Ngờ Thầy Giáo Là Chồng Em

Chương 157: 157: Khoảng Thời Gian Này Anh Vẫn Còn Ở Pháp Chứ





" Hừ!!! Không đấy.

" Quân Uyển Đình ( em của Quân Thiên) dứt lời liền nắm tay của Vũ Ánh Tuyết nói: " Tiểu Tuyết, mình nói cho cậu biết, mình thật sự rất hâm mộ thần tượng YW này.

Mình đã xem rất nhiều show diễn thời trang của cô ấy đó.

Nói đúng hơn mình rất thích những bộ quần áo mà cô ấy đã thiết kế đó nha..."
Vũ Ánh Tuyết bất lực lắng nghe Quân Uyển Đình ( em của Quân Thiên) nói về thần tượng của cô ấy, trong khi thần tượng YW đó đang đứng trước mặt cô mà cô lại không biết.
Bất ngờ cô lên tiếng hỏi: " Uyển Đình, sau cậu biết nhà thiết kế YW đó là nữ vậy? "
" À trong lúc phóng viên hỏi anh Win ( nghệ danh của Lê Anh Dũng trong showbiz) và anh ấy mới tiết lộ nhà thiết kế là nữ.

Anh ấy cũng rất hâm mộ cô ấy nên từ bộ thiết kế đầu tiên tên " Đại Dương vô tận " ấy.

" Quân Uyển Đình ( em của Quân Thiên) trả lời ngay khi nghe thấy cô hỏi.
...----------------...
" À, sao cậu biết? " Vũ Ánh Tuyết gật đầu hỏi lại.
" Thì phóng viên có hỏi, anh ấy trả lời trong lúc đó ấy.


" Quân Uyển Đình ( em của Quân Thiên) trả lời ngay.
Vũ Ánh Tuyết chỉ " ồ " một tiếng rồi cô cùng mọi người đi chọn lựa lễ phục.
Trong lúc lựa chọn lễ phục, Viên Hoa vẫn luôn đi bên cạnh cô, một bước cũng không rời anh em nhà họ Quân thấy Viên Hoa lạ mắt nên họ rất cảnh giác.
" Đúng rồi Tiểu Tuyết, vị này là ai vậy? Sao từ lúc em xuất hiện cô ấy luôn đi đến bên cạnh của em vậy? " Quân Ngọc Hà ( chị của Quân Ngọc Giang) không thể không tò mò hỏi cô.
Vũ Ánh Tuyết nghe hỏi chỉ nhìn về phía Viên Hoa đáp, trong khi tay và mắt của cô đều đang giáng chặt lên bộ váy mà mình thiết kế: " Cô ấy là người bên cạnh của daddy đó.

Vừa mới được đều về bên cạnh để bảo vệ an toàn cho em.

"
Anh em nhà họ Quân nghe lời giải thích của cô liền gật đầu, họ không ngờ chú Vũ có thể điều cánh tay đắc lực của mình để bảo vệ an toàn của cô.
Viên Hoa ở bên cạnh cô kiểu: Mợ cả à, tôi là người bên cạnh của lão đại mà sao giờ thành người của gia tộc Vũ gia vậy?
Quân Thiên ( bạn của Vũ Ánh Tuyết ở Pháp) luôn đi bên cạnh cô chỉ dịu dàng khi ở bên cạnh Vũ Ánh Tuyết: " Tiểu Tuyết, tuần sau nhà anh có mở tiệc sinh nhật, hy vọng lúc đó em sẽ làm bạn đi cùng với anh chứ? "
Vũ Ánh Tuyết nghe xong chỉ nhìn về phía nào đó mà mỉm cười, cô từ chối thẳng đáp: " Anh Thiên, tuần sau e là không được rồi.

Em phải đến nước Hoa tham dự tuần lễ thời trang rồi.

"
Quân Thiên ( bạn của Vũ Ánh Tuyết ở Pháp) nghe vậy liền nhíu mày, đáp: " Tuần lễ thời trang khi nào cũng tổ chức mà, em có thể đến là vinh dự cho Quân gia đó.

"
Vũ Ánh Tuyết chỉ lắc đầu không đáp, họ cứ vậy mà lựa chọn đồ tiếp.
" Mợ cả, lão đại trước khi rời khỏi biệt thự đã đưa thẻ đen cho mợ.

Lão đại còn căn dặn là nếu mợ thích mua gì thì cứ quẹt thoải mái đi.

" Vừa nói Viên Hoa đưa thẻ đen cho cô.
Vũ Ánh Tuyết nhìn thẻ đen trong tay mình chỉ mỉm cười, cô cầm lấy tấm thẻ rồi cho vào túi.

Cô liền bảo nhân viên gói lại những bộ mà mình đã chọn chuyển đến biệt thự của anh.
Hai tiếng sau, Vũ Ánh Tuyết cũng đã cùng mọi người rời khỏi trung tâm mua sắm, sau đó cô cùng anh em nhà họ Quân đến nhà hàng để dùng bữa trưa.
Sau khi dùng xong, Vũ Ánh Tuyết cũng đã tạm biệt mọi người trước cửa nhà hàng.


Trên xe, Lê Anh Thi ngồi ở ghế lái phụ nhắm mắt nghỉ ngơi.
Có lẽ đi dạo xung quanh trung tâm mua sắm đã làm cho cô mệt, thêm việc trong bữa ăn hôm nay co Viên Hoa đã giúp cô bảo đầu bếp làm những món dành riêng cho người mang thai.
Viên Hoa nhìn cô hỏi: " Mợ, chúng ta về nhà hay đến cửa hàng thời trang? "
" Đến cửa hàng thời trang đi.

" Lê Anh Thi chỉnh ghế ngả xuống, đôi mắt vẫn ngấm nghiền trả lời.

Lúc này, Lê Anh Quân đã ở phòng làm việc chờ cô.
Lê Anh Quân vừa nhìn thấy cô bước vào liền nhanh chóng đứng dậy đỡ cô ngồi xuống ghế hỏi: " Bảo bối nhỏ, em lại ốm mất một vòng rồi.

"
Lê Anh Thi nhìn anh không trả lời, lại hỏi lại anh: " Sao anh lại đến đây vậy? "
" À bản thiết kế lần trước em đưa cho anh đã được đưa vào sản xuất rồi.

Em yên tâm ở đây không ai biết chúng ta là quan hệ anh em đâu.

" Lê Anh Quân xoa đầu cô đáp.
Lê Anh Thi gật đầu đã rõ nhìn anh, sau đó cuối người lấy ly sữa đậu nành trên bàn uống.
" Đúng rồi anh, khoảng thời gian này anh vẫn còn ở Pháp chứ? " Lê Anh Thi nhìn anh trai, cụp mắt, giọng nhàn nhạt hỏi.
Lê Anh Quân đơn nhiên sẽ hiểu ý của em gái mình nên đáp ngay: " Ừm, khoảng thời gian anh chưa tính sẽ quay về Trung Quốc.

Sao thế? "
" Nếu được thì anh trong cửa hàng thời trang giúp em nha.


" Giọng nói của cô rất trầm làm cho anh nghe mà đau lòng.
Lê Anh Quân nghe cô nói liền hiểu lý do đáp: " Được, anh sẽ trong giúp em.

"
Dừng một lúc anh lại hỏi cô: " Nếu em muốn đi công tác, vậy tên tảng băng nhà em có biết không? "
" Em không định nói cho anh ấy biết.

" Lê Anh Thi ngữa đầu ra sau, hít sâu vẻ mặt lúc này của cô trong rất mệt mỏi trả lời: " Anh, không phải anh không biết.

Nếu thời gian nôn nghén của em lại phát tát, thì anh ấy rất có khả năng bắt em đến bệnh viện để phá thai đó.

"
Hơn nữa đây là đứa trẻ được anh mong mỏi.

Nếu muốn phá thai cô sẽ không đồng ý.
Quan trọng hơn hết, đứa nhỏ lại luôn chóng đối với anh nên cô mới quyết định sẽ đi công tác trong quá trình nôn nghén này.