Không Ngờ Thầy Giáo Là Chồng Em

Chương 125: 125: Tin Nhắn Của Ai Mà Làm Cho Cô Mỉm Cười





Vũ Ánh Tuyết sau khi đi mua sắm xong liền được vệ sĩ đưa cô về, quản gia vừa nhìn thấy cô liền mỉm cười đáp: " Tiểu thư, cô có muốn dùng bữa luôn không? "
Vũ Ánh Tuyết chỉ lắc đầu đáp: " Không ạ, cháu cảm thấy hơi mệt nên sẽ quay về phòng tắm rửa rồi nghỉ ngơi một lúc.

Đến giờ cơm tối hãy kêu cháu dậy! "
Quản gia nghe cô nói liền gật đầu, rồi nhanh chóng dìu cô về phòng ngủ để Tiểu Lộ giúp cho cô tắm rửa.

Mọi thứ xong cô mới lên tiếng: " Được rồi chị xuống dưới nhà đi, từ giờ đến lúc cơm tối đừng lên làm phiền em.

Hiện tại trong người em rất mệt nên muốn nghỉ ngơi một lúc! "
- ---------------

Hai ngày sau, trước buổi tiệc một ngày.

Vũ Khải Phong và Quan Khánh Phương cũng đã có mặt ở nhà sau hai tuần đi công tác.
Quản gia Châu ( xuyên quốc gia) vừa nhìn thấy ông chủ lớn ( Vũ Khải Phong) và ông chủ chủ nhỏ ( Quan Khánh Phương) đang ngồi uống trà trong phòng khách liền đi đến chào hỏi: " Ông chủ, ông có muốn dùng bữa luôn không ạ! "
Vũ Khải Phong ( daddy của Lê Anh Thi / Vũ Ánh Tuyết) nghe quản gia hỏi liền lắc đầu đáp: " Không gấp, cứ đợi con bé dậy rồi dùng chung luôn! "
Quan Khánh Phương ( Babi của cô) nghe chồng mình nói cũng nhanh chóng tiếp lời: " Đúng vậy, từ lúc con bé được đưa về đây đến giờ chúng ta cứ bận việc suốt nên cũng không có thời gian dùng chung bữa nào với con bé.

Thôi thì giờ vẫn còn sớm nên chúng ta sẽ đợi con bé dậy rồi dùng cùng luôn.

"
Quản gia Châu ( xuyên quốc gia) nghe vậy liền gật đầu rồi đi vào phòng bếp để căn dặn đầu bếp làm thêm vài món ăn cho tiểu thư nhà mình.
Không bao lâu sau thì cô cũng đã có mặt tại phòng khách, cô vừa bước xuống lầu liền nhìn thấy hai vị ba ba nhà mình liền mỉm cười lên tiếng chào hỏi ngay: " Daddy, Babi hai người buổi sáng tốt lành.

"
Hai vị ba ba nào đó nghe thấy giọng nói ngọt ngào của bảo bối nhà mình liền đồng thời ngoảnh mặt lại tươi cười Quan Khánh Phương liền lên tiếng trả lời cô: "Bảo bối con thức rồi sao? Nào lại đây ngồi kế Babi nào! "
Vũ Ánh Tuyết nghe vậy đi đến chỗ của anh, vừa ngồi xuống chưa bao lâu thì quản gia Châu đã đem ly sữa dành cho bà bầu đến chỗ của cô.
Vũ Khải Phong buông tờ báo trong tay xuống nhìn bảo bối nhỏ của anh gật đầu hỏi: " Bảo bối nhỏ, con cảm thấy sức khỏe thế nào? Đã ổn định hơn chưa? "
Vũ Ánh Tuyết nhìn vị daddy lạnh lùng cao lãnh trước mắt mọi người liền lắc đầu đáp: " Con không sao ạ, sao khi phẫu thuật thay tủy xong thì sức khỏe của con cũng đã dần hồi phục rồi ạ! Daddy người yên tâm! "
Vũ Khải Phong gật đầu nhìn sắc mặt của cô liền an tâm hơn đôi chút lên tiếng hỏi tiếp: " Có phải đứa nhỏ trong bụng của con cũng gần ba tháng rồi đúng không? "

Vũ Ánh Tuyết nghe vậy liền gật đầu: " Đúng ạ, hiện tại bé con đã được hai tháng rưỡi rồi ạ! "
Cả hai người nghe xong cũng chỉ gật đầu, Quan Khánh Phương ( Babi của cô) nhìn lại đồng hồ cũng đã 7 giờ hơn nên lên tiếng bảo: " Được rồi ông xã, chúng ta cũng nên vào ăn sáng đi.

Dù sao buổi tiệc tối mai cũng cần anh chủ trì mà.

Hơn nữa thiệp mời cũng đã gửi cho các công ty lớn nhỏ nên ít nhất ngày mai anh cũng phải đảm bảo an toàn cho bé con ( ý nói đến Vũ Ánh Tuyết nha) nhà chúng ta đó! "
Vũ Khải Phong nghe vợ nói liền gật đầu, và cả nhà cứ vậy mà vào phòng ăn để chuẩn bị dùng bữa sáng.
Nữa tiếng sau, khi mọi người dùng xong bữa sáng thì Vũ Khải Phong cũng đã đi đến tập đoàn Vũ Thị, Quan Khánh Phương thì ở nhà chơi với bé cưng nhà mình.
Chưa đến hai tiếng thì điện thoại anh reo lên, anh nhìn bé con nhà mình nói: " Bé con, Babi ra ngoài nghe điện thoại một lúc.

Con đó dùng có vẻ thiết kế quá sức có biết không? "
Vũ Ánh Tuyết nghe Babi của mình lo lắng như thế liền gật đầu trả lời: " Con biết rồi, Babi người ra ngoài nghe điện thoại đi! Con đợi người sau khi nghe xong thì chúng ta cùng chơi đánh cờ! "
Quan Khánh Phương ( Babi của cô) nghe vậy liền gật đầu, sau đó liền ra ngoài nghe điện thoại, còn cô cũng chỉ ngồi thiết kế tiếp những mẫu mà mình đã nghỉ đến.
Cùng lúc đó điện thoại của cô trong hộp tủ trang điểm đã run lên liền có tin nhắn, cô vừa cầm lên liền nhìn thấy tin nhắn của người gửi là ai mà mỉm cười.

Chưa kịp trả lời điện thoại thì cô đã nghe thấy tiếng bước chân của ai đi đến liền rất nhanh chóng cất điện thoại đi.
" Bé con, tập đoàn Quan Thi của ba có tài liệu cần phải được ba xem xét và ký tên, nên giờ ba phải đến đó một chuyến.

Tối nay chúng ta sẽ đánh cờ có được không? "
Thì ra ngoài đến là Quan Khánh Phương Babi của cô, cô cũng chỉ gật đầu trả lời: " Dạ được, Babi nếu có bận việc thì cứ đi đi! Con cũng muốn ra ngoài cho khoay khoả ạ! "
" Được, nếu con muốn ra ngoài thì cứ mang A Thái và A Sơn theo đi! Để họ nào vệ an toàn cho con! " Quan Khánh Phương ( Babi của cô) cũng rất sản khoái đồng ý, vì anh biết phụ nữ nếu mang thai mà cứ lẫn quẩng trong nhà sẽ rất u uất cho nên anh rất vui nếu bé con nhà mình chịu ra ngoài cho thoải mái đầu óc.
Và rồi Babi của cô cũng đã rời khỏi dinh thự, còn cô rất nhanh cũng đã tự mình tắm rửa cho thoải mái rồi chọn bộ váy Loly để bận.
Đi kèm với bộ đầm Loly là một chiếc túi xách màu hồng cùng kiểu với bộ váy Loly mà cô đang mặc trên người, không những vậy cô còn mang đôi giày màu hồng phấn đế cao ba phân.
Chuẩn bị xong xui cô cũng đã đi xuống nhà bảo quản gia chuẩn bị xe giúp cô, chưa đến năm phút thì cô cũng đã ra xe đã được tài xế chờ sẵn..