Không Làm Thế Thân

Chương 80: 80: Đám Cưới Hạnh Phúc





Trước một ngày kết hôn Lâm Hi còn rất bình tĩnh, cô đang còn làm việc ở Hoài Thành cho dự án Vườn công nghệ, cùng bận rộn với kế hoạch tổ chức hôn lễ.

Bận đến 11 giờ 30, cô tắm rửa rồi lên trên giường, lên giường cảm thấy có chút trống rỗng nên có chút hoảng.Một đoạn thời gian gần đây, cô cùng Tưởng Lâm Dữ vẫn luôn ở cùng một chỗ, bất luận ban ngày Tưởng Lâm Dữ ở chỗ nào, buổi tối hắn nhất định sẽ chạy về nhà, bọn họ chậm rãi thích ứng cuộc sống có nhau.Có lẽ, quan hệ tốt nhất chính là hai người cùng nhau ở cùng một chỗ, đó là thành tựu tốt nhất.Cô lấy di động ra nhìn thấy năm phút trước Tưởng Lâm Dữ gửi đến một đoạn ghi âm, tổng cộng mười câu.

Đêm nay nhóm phù rể muốn uống rượu, hắn cũng muốn uống, khả năng uống rượu xong không có cách nào kể chuyện trước khi ngủ cho Lâm Hi, vì thế ghi âm lại một đoạn trước.Lâm Hi click mở đoạn ghi âm lên, giọng của Tưởng Lâm Dữ thấp thuần chậm rãi vang lên, trong bối cảnh có âm thanh ầm ỹ, tựa như bị ngăn cách bên ngoài.

Ngữ điệu Tưởng Lâm Dữ trầm tĩnh, mang theo cảm xúc kể chuyện cho cô.Lâm Hi không biết hắn là làm thế nào để né tránh nhóm phù rể không biết xấu hổ kia, gửi tới đoạn ghi âm này.Lâm Hi nghe xong toàn bộ đoạn ghi âm, trả lời tin nhắn: “Em chờ anh.”Phòng khách ồn ào, rượu đầy bàn, Tưởng Lâm Dữ đang cùng người khác uống rượu di động ở trên bàn sáng lên, tin nhắn đến từ phu nhân.Toàn bộ người trong phòng ồ lên một tiếng, khuôn mặt tuấn mỹ Tưởng Lâm Dữ lạnh lùng, bình thản cầm lấy điện thoại di động nhìn tin nhắn Lâm Hi, ở trước mặt tất cả mọi người, nhấn ghi âm trong di động trả lời, “Tôi yêu em, ngủ ngon.”Bông hoa cao ngạo lạnh lùng Tưởng Lâm Dữ, khinh thường tình yêu nhân gian, thế nhưng lại có một mặt ‘sến súa’ như vậy.“Tưởng cẩu phạt một ly!”Tưởng Lâm Dữ bưng chén rượu lên uống một hơi cạn sạch, bọn họ đang chơi di động ai vang tiếng lên trước thì người đó bị phạt uống rượu, trò chơi nhàm chán.

Tưởng Lâm Dữ lười biếng dựa vào phía sau sô pha, cánh tay dài tùy ý duỗi, một phút sau, di động Tưởng Lâm Dữ lại sáng lên.“Lại là di động A Dữ, có phải lão bà anh lại triệu hoán anh?”Khóe môi Tưởng Lâm Dữ giơ lên, nhưng rất ngắn ngủi, cúi người ngón tay thon dài cầm di động lên, click mở màn hình.Tin nhắn đến từ phu nhân: “Ngủ không được.”Ánh mắt Tưởng Lâm Dữ chìm xuống, bỗng nhiên đứng dậy, bưng ly rượu trên bàn lên uống một hơi cạn sạch, nói, “Không chơi, lão bà của tôi gọi điện thoại.

Các ngươi tiếp tục, nhưng đừng uống quá muộn.”Mọi người: “……”Cẩu!Trước kia Tưởng Lâm Dữ dính thư kí Giản, hiện tại Tưởng Lâm Dữ dính lão bà, người này không cứu được.Tưởng Lâm Dữ chỉnh lại áo sơ mi đi nhanh lên lầu, nhấn vào dãy số điện thoại Lâm Hi, tiến vào phòng ngủ đóng cửa lại đem tất cả âm thanh ngăn cách bên ngoài, Lâm Hi có tật xấu mất ngủ, yêu cầu hoàn cảnh phải tuyệt đối an toàn.Tưởng Lâm Dữ ngồi trên sô pha cởi bỏ một nút áo sơ mi, cánh tay dài tùy ý duỗi ra.“Hi Nhi?”“Ừm.” Thanh âm Lâm Hi mềm mại vọng qua.Bởi vì Tưởng Lâm Dữ vừa mới uống rượu cảm xúc không thoải mái, hiện tại được thư giãn, hắn nửa nằm trên sô pha lười biếng mở loa ngoài, “Gọi Video?”“Anh đang còn uống rượu?”“Tôi không uống, bọn họ ở dưới uống.” Tưởng Lâm Dữ uống xong rượu tiếng nói khàn khàn, chậm rì rì, “Sao lại không ngủ được?”Lâm Hi nằm ở trên giường, di động đặt trên gối đầu, tắt đèn, “Anh khẩn trương không?”“Mọi người náo loạn trong chốc lát, liền không có khẩn trương như vậy.” Tưởng Lâm Dữ cười nhẹ, “Em khẩn trương?”“Không biết, có điểm hoảng.”“Không cần khẩn trương.” Âm điệu Tưởng Lâm Dữ càng thấp mang theo hơi thở men say, “Buổi sáng ngày mai tôi đi đón em, chỉ cần nắm tay tôi là được.

Đều là người quen biết, mọi người sẽ không nháo lớn.”“Nhóm phù rể là bạn học của anh?”“Bốn người bạn học cao trung, một người là bạn học đại học.”"Anh có quan hệ với ai tốt nhất?" Lâm Hi bắt đầu nói chuyện phiếm, bởi vì cô ấy buồn ngủ, giọng nói nhỏ nhẹ lại.“Cũng vậy.” Tưởng Lâm Dữ tạm dừng một chút, cười nhẹ, “Trong nhóm bạn học, quan hệ với Hạo Dương tương đối tốt, trước kia tôi cho rằng trong nhóm phù rể của tôi nhất định có Lâm Hạo Dương.

Không nghĩ tới, hắn lại thành anh trai lão bà của tôi, ngày mai còn muốn trở thành chướng ngại vật trên đường tôi cưới vợ.


”Lâm Hi cười ra tiếng, rất hâm mộ Tưởng Lâm Dữ có nhiều bằng hữu.

Cô từ nhỏ đã quái gỡ, không có bạn bè gì cả, đi làm nhiều năm như vậy, ngoại trừ Lăng Ngôn còn có thể nói một hai câu.“Thời niên thiếu niên có khi nào anh ảo tưởng qua, tương lai người anh muốn cưới là người là như thế nào không?” Lâm Hi vùi mặt trong chăn bông mềm mại.“Thời niên thiếu tôi không suy nghĩ đến chuyện này, toàn bộ ảo tưởng thời niên thiếu của tôi đều là muốn làm một chiếc ô tô siêu cấp, cứu vớt thế giới, có phải rất ấu trĩ hay không?”Tưởng Lâm Dữ thế nhưng có mộng tưởng cứu thế giới.“Rất đáng yêu.” Lâm Hi là thật lòng chân thành nói, Tưởng Lâm Dữ thật đáng yêu.“Năm 25 tuổi tôi gặp được em, mới bắt đầu đối với người khác phái có ảo tưởng.” Tưởng Lâm Dữ cười nói, “Tôi muốn cưới người trông như thế nào, tính cách ra sao, cười lên có thì bao nhiêu đẹp.

Nhìn thấy em, tôi đã biết, người tôi yêu chính là Lâm Hi.

”Thật là trùng hợp, tôi cũng như vậy.Lâm Hi mỉm cười ngủ thiếp đi, phía sau nói tới chuyện gì, cô hoàn toàn không biết.5 giờ rạng sáng, Lâm Hi bị Chu Oánh đào từ trên giường xuống, cô còn chưa có hoàn toàn thanh tỉnh, chuyên viên trang điểm nối đuôi nhau đi vào.

Lâm Hi mặc váy cưới thật dài, được ấn vào trước vào bàn trang điểm."Sớm như vậy?" Lâm Hi vừa sạc điện thoại, vừa nhìn người phụ trách hôn lễ, “Quá sớm phải không?”“Không sớm, 9 giờ chú rể đã tới.”Phù dâu Lâm Hi là Chu Oánh tìm, Lâm Hi hoàn toàn không quen biết, đấu tranh duy nhất là cô đưa Lăng Ngôn vào.

Lăng Ngôn nói là 8 giờ 30 đến, đi thẳng đến phòng Lâm Hi, qua ôm một cái.Lăng Ngôn rất ngoài ý muốn, vậy mà Lâm Hi sẽ tìm cô làm phù dâu.Đương nhiên, càng ngoài ý muốn chú rể chính là Tưởng Lâm Dữ.

Hai người lãnh đạo trực tiếp của cô, yên lặng ở bên cạnh cô nói chuyện yêu đương mấy năm, cô không phát hiện coi như xong, còn liều mạng tác hợp người ta.Đây không phải là ngu ngốc sao!“Đi thay quần áo.” Lâm Hi nói, “Là lễ phục hồng nhạt mà em ưa thích.”Chuyện thư kí Giản là Lâm gia đại tiểu thư, Lăng Ngôn rất sốc, không muốn bát quái nhiều chuyện.“Nhóm phù rể có soái ca sao?” Lăng Ngôn thay đổi lễ phục bát quái nói chuyện đi tới."Rất nhiều."Tiếng đập cửa vang lên, Lâm Hi quay đầu nhìn thấy Lâm Hạo Dương một thân âu phục màu xám nhạt, áo vest mở.


Bên trong là áo ghi-lê nối với dây đồng hồ cổ màu vàng.

Chân dài bước vào cửa, trong bàn tay bưng điểm tâm sáng, “Buổi sáng tốt lành, công chúa điện hạ xinh đẹp!”“Buổi sáng tốt lành, anh trai hoàng tử đẹp trai.” Lâm Hi nhìn thấy Lâm Hạo Dương nở nụ cười, hắn muốn đi thi hoa hậu sao? Mặc đẹp như vậy.“Ăn sáng.” Lâm Hạo Dương đưa điểm tâm sáng để trên mặt bàn, nhìn kỹ Lâm Hi, tà áo cưới dài trải rộng phía sau.

Cổ áo hình chữ V, tay áo hơi dài được thêu một bông hoa lớn, che khuất vết sẹo trên cánh tay.Cô xinh đẹp tự nhiên hào phóng, khí chất ưu nhã, đến đường xương quai xanh cũng xinh đẹp.Đã từng là bánh bao nhỏ, đã lớn như vậy, thế nhưng hắn lại sinh ra cảm giác muộn phiền như gả nữ nhi.Lâm Hạo Dương dựa vào bàn trang điểm trong phòng nhìn Lâm Hi một lát, đứng dậy nói, “Tôi xuống lầu, cần cái gì gọi điện thoại cho anh.” Lại nhìn mọi người xung quanh nói, “Bữa sáng ở lầu một, ai muốn ăn đi xuống lấy, không cần khách khí.”Lâm Hạo Dương nhanh chóng rời khỏi phòng, nơi này toàn là phụ nữ, hắn đợi cũng không có tiện.Lâm Hi cẩn thận uống sữa bò, sợ trôi son môi.Đột nhiên phía sau có tiếng hít khí lớn, Lâm Hi từ trong gương nhìn thấy Lăng Ngôn che trái tim lại, một bộ dáng vừa muốn thét chói tai lại vừa muốn khắc chế, cuối cùng giống như muốn tắt thở lại thở dài, “Lâm tổng rất soái!”“Muốn giới thiệu không? Hắn độc thân.” Lâm Hi buông sữa bò xuống, cười nói, “Hắn mặc âu phục rất tuấn tú.”Lâm Hạo Dương yêu thầm không có kết quả, đại khái là không được ngày mặt trời mọc.

Hắn cũng không thể cả đời chờ một người mà không có kết quả, Lâm Hi cũng hy vọng hắn có thể đi ra.“Không không không không, soái ca chỉ nhìn là được, đẹp trai như vậy tôi sợ không tới gần hắn được, trước tiên sẽ mất máu quá nhiều mà chết.” Lăng Ngôn rất có chứng kiến tự mình hiểu lấy, cô chính là mượn quan hệ Lâm Hi, mới có thể cùng những người này gặp nhau, trên thực tế bọn họ cách biệt tầng lớp, yêu đương hoặc kết hôn tìm người cùng lớp, sẽ nhẹ nhàng hơn một ít.

Hơn nữa từ lúc Lâm Hạo Dương vào cửa đến khi rời đi, hắn căn bản không nhìn nhóm phù dâu, đại khái hắn cũng sẽ không có hứng thú đối với nhóm phù dâu của Lâm Hi.“Lâm tổng mặc cái gì cũng đều soái, đẹp trai nhất trong tầng lớp người thừa kế, Lâm tổng được xếp hạng cao nhất.”Có Lăng Ngôn lảm nhảm ở đây, Lâm Hi cảm thấy bớt khẩn trương hơn rất nhiều.9 giờ, xe Tưởng Lâm Dữ lái vào tiểu khu, nhóm phù dâu đến cửa sổ sát đất trước xem.

Lâm Hi muốn nhìn, nhưng muốn duy trì hình tượng cô dâu rụt rè, cố nén ngồi ở trên giường.Di động vang lên một tiếng, cô cầm lên nhìn thấy tin nhắn của Tưởng Lâm Dữ.“Tôi tới đón em.”Tưởng Lâm Dữ đã xuống xe, Lâm Hi nghe được tiếng thét chói tai của nhóm phù dâu, Lăng Ngôn chụp ảnh lại mang tới cho Lâm Hi xem, “Giá trị nhan sắc này của Tưởng tổng thực sự rất phạm quy.”Tưởng Lâm Dữ mặc bộ âu phục chú rể màu trắng, chân dài bước ra từ trong xe hơi phủ kín hoa tươi, giữa những bông hoa hồng tươi, hắn giống như vương tử.Hắn mặc màu trắng đặc biệt đẹp, tấm ảnh kế tiếp là sau khi hắn bước vào sân.

Chân dài thẳng tắp, vòng eo thon gọn, đeo mắt kính gọng vàng, ánh nắng mặt trời chiếu vào phản xạ lại ánh sáng.Âu phục nhóm phù rể được thống nhất là màu đen, nguyên nhân không chọn màu trắng có thể là bởi vì dáng người.


Bạn học Tưởng Lâm Dữ phần lớn đều hơn ba mươi tuổi, tuổi gần tới trung niên, màu đen còn có thể che, màu trắng quá kén chọn người.

Đi theo phía sau Tưởng Lâm Dữ, giống như là lão đại hắc bang tới đoạt người.Tưởng Lâm Dữ muốn hôn lễ phong cách lãng mạn, rất nhiều tập tục xưa được hủy bỏ, cho nên rất nhanh Tưởng Lâm Dữ nhanh chân bước vào cửa phòng Lâm Hi.

Hắn vào cửa, cúi người tay để xuống trên giường công chúa, chống phía trên Lâm Hi.Tới rất đột nhiên, ý cười trong mắt Lâm Hi còn chưa kịp thu liễm.Tưởng Lâm Dữ kìm lòng không được, cách mạng che mặt hôn cô một chút.Trên giường đầy cánh hoa hồng đỏ, Lâm Hi ngồi ở giữa giường, váy cưới màu trắng trải rộng.

Cô nhìn Tưởng Lâm Dữ ý cười càng sâu, trái tim đang bay nhảy dần dần bình tĩnh lại.“Buổi sáng tốt lành.” Lâm Hi cười nói.“Buổi sáng tốt lành.” Bên trong đôi mắt màu đen Tưởng Lâm Dữ tất cả đều là ý cười, tiếng nói trầm thấp, “Cô dâu của tôi.”Thế giới đột nhiên an tĩnh lại, Tưởng Lâm Dữ một lần nữa nghiêng người rất nhẹ cách mạng che hôn lên trên đầu cô.Lăng Ngôn đưa giày cao gót cho Tưởng Lâm Dữ, “Tưởng tổng, đi giày cho lão đại.”Tưởng Lâm Dữ nhận giày cao gót, trịnh trọng quỳ một gối xuống, nhìn Lâm Hi chăm chú một lát.

Tinh tế nắm lấy mắt cá chân xinh đẹp của cô, đưa giày cao gót đi vào chân cô.Hắn muốn nói gì đó, nhưng nhìn vào mắt Lâm Hi, tất cả âm thanh đều nghẹn lại.Hắn cùng Lâm Hi kết hôn, từ hôm nay trở đi bọn họ chính thức kết thành phu thê, gắn bó và quấn quýt bên nhau.Lâm Hi vươn tay, “Ôm tôi.”Tưởng Lâm Dữ đứng dậy bế ngang Lâm Hi lên, bước nhanh hướng bên ngoài đi, dải lụa màu trắng thật dài bay lên.

Phía sau có người rải cánh hoa, toàn bộ hành lang đều là hoa, mãi cho đến lầu một.Một đường hoa kéo dài tới cổng lớn, Tưởng Lâm Dữ cúi đầu hôn lên trán Lâm Hi, tiếng nói khàn khàn, "Đẹp không?""Đẹp."Khung cảnh hôn lễ càng đẹp, bọn họ tổ chức hôn lễ ngoài trời.

Ánh mặt trời hôm nay rất hữu tình, rực rỡ lại ấm ấp.

Chiếu khắp mặt đất, cỏ xanh như có ánh sáng pha lê, hồ nước trong xanh cách đó không xa, mặt nước lấp lánh.Nghệ sĩ dương cầm sư ngồi trước đàn dương cầm màu trắng, nghê sĩ đàn cello cầm đàn trong tay mặc đồ lụa màu trắng ngồi trên mặt cỏ tràn đầy hoa tươi, chờ đợi biễu diễn chúc phúc cho cô dâu, chú rể.Toàn bộ khung cảnh phảng phất như biển hoa, như một giấc mơ.Lâm Hi quay đầu nhìn nam nhân bên cạnh, trong lòng bàn tay Tưởng Lâm Dữ có mồ hôi, hắn nắm tay Lâm Hi, “không cần khẩn trương, tôi ở đây.”Lâm Hi nhịn cười, rốt cuộc là ai đang khẩn trương?Lúc đó khi xác nhận quá trình hôn lễ, Chu Oánh nói không cần những nghi thức cũ từ biệt cha mẹ, cho dù kết hôn Lâm Hi cũng là con của bọn họ, bọn họ cùng Lâm Hi vĩnh viễn sẽ không tách ra, Cũng không cần cha mẹ đem con giao cho ai, bản thân bọn họ chính là người độc lập ưu tú, cũng không phụ thuộc vào người khác, kết hợp cũng không phải mất đi, vì thế mà toàn bộ quá trình đều được miễn.Mục tiêu của hôn lễ là duy trì lãng mạn long trọng, chỉ có hoa tươi mát cùng với tràng pháo tay chân thành chúc phúc, cùng với người đàn ông hoàn mỹ bên cạnh, Lâm Hi không cần gánh vác gì cả, hưởng thụ thời khắc quan trọng nhất trong cuộc đời.Lễ kết hôn bắt đầu vang lên, Tưởng Lâm Dữ nắm tay Lâm Hi đi xuyên qua những bông hoa đỏ đang nở, hướng vào trung tâm hôn lễ.

Mạng che màu trắng nhẹ nhàng bay trong gió, ánh mặt trời chiếu xuống người bọn họ, Tưởng Lâm Dữ quay lại đầu nhìn cô.Ánh mắt hai người đối điện, đều mang theo ý cười.Chu Oánh nói, hôm nay cũng đừng khóc, làm một cô dâu vui vẻ.Thời điểm Tưởng Lâm Dữ cùng cô trao nhẫn, Lâm Hi không nhịn được mà khóc, không kịp chuẩn bị tinh thần giọt nước mắt lăn xuống.


Từ đây cô muốn cùng người này chung sống quãng đời còn lại, bất kể sinh lão bệnh tử, bọn họ cùng nhau nâng đỡ, cùng nhau đi đến già.“Trước khi gặp được em, cuộc sống của tôi chỉ có hai chuyện, còn sống và ô tô.

Sau khi gặp em, cuộc đời của tôi có chuyện thứ ba, yêu Lâm Hi.

Mà chuyện này, hiện giờ được xếp trước hai việc kia.

Tôi yêu em, Lâm Hi.

”Tưởng Lâm Dữ lau nước mắt trên mặt Lâm Hi, muốn xốc mạng che Lâm Hi lên hôn cô, nước mắt Lâm Hi còn chưa kịp rơi kịp thời đè tay hắn lại, cầm thật chặt.“Mời cô dâu đeo nhẫn cho chú rể.”Lâm Hi thật cẩn thận đeo nhẫn vào ngón tay áp út của Tưởng Lâm Dữ, nhìn vào mắt hắn, “Em yêu anh, thật lâu.”Tưởng Lâm Dữ xốc mạng che mặt Lâm Hi lên, hôn thật sâu, hôn đến ngọt ngào.Hắn từng không hiểu tình yêu, thiếu chút nữa đánh mất Lâm Hi.

Buông xuống ngạo mạn cùng với thành kiến, hắn đi theo con đường Lâm Hi đi qua, thấy được trái tim Lâm Hi cũng thấy được trái tim chính mình.Bọn họ một lần nữa nhận thức lại tình yêu, một lần nữa đi vào tình yêu.

Tìm về chính mình, cũng tìm về tình yêu tốt nhất.

Tình yêu tốt đẹp sẽ làm hai người cùng nhau thay đổi, cùng nhau dũng cảm tự tin..