Tối đó, Nguyễn Tri Vi tập trung nghiên cứu lời thoại và tâm lý nhân vật rất lâu, lăn lộn tới tận một giờ sáng mới coi như tạm qua phân cảnh đấy.
Một giờ sáng, Nguyễn Tri Vi và Thẩm Yến lên xe bảo mẫu trở về nhà. Đã khuya rồi còn chưa được nghỉ, Nguyễn Tri Vi mệt mỏi ngủ gà ngủ gật, chỉ có Thẩm Yến ngồi bên cạnh trông tinh thần vẫn rất tỉnh táo, tập trung đọc tiểu thuyết của <Vòng xoáy vương triều>.
Tập trung đọc rồi mới thấy cuốn tiểu thuyết này cũng khá ổn. Anh bỏ qua hết đoạn từ ngữ miêu tả rườm rà không có ý nghĩa, chỉ chăm chăm đọc những chỗ cốt truyện liên quan trực tiếp đến Nguyễn Tri Vi, vừa đọc vừa tưởng tượng ra viễn cảnh Nguyễn Tri Vi nhập vai những cảnh đó, anh lại những con chữ nhàm chán ấy trở nên thú vị.
Bên ngoài tuyết rơi trắng xoá, gió cuốn ầm ầm, nhưng bên trong xe mở chế độ sưởi cực kỳ ấm áp dễ chịu, sự chênh lệch nhiệt độ giữa trong và ngoài làm cửa kính xe bám một tầng hơi nước mờ sương.
Quá nửa đêm ngoài đường không còn mấy xe nhưng tuyết rơi dày nên xe bảo mẫu di chuyển khá chậm, như một toà lâu đài di động màu đen ẩn trong bão tuyết.
Đúng lúc gần về đến nhà, chuông điện thoại di động của Nguyễn Tri Vi đột nhiên reo vang.
Tiếng chuông điện thoại vang dội xua tan đi cơn buồn ngủ, khiến mọi người trong xe tỉnh táo ngay tức thì. Trương Văn Văn tỉnh khỏi cơn mê, Thẩm Yến ngồi cạnh thì nghiêng đầu sang nhìn Nguyễn Tri Vi, còn cô thì mệt mỏi xoa hai mắt kèm nhèm, liếc mắt xem thử di động mới biết là chị Tôn gọi tới.
Muộn thế này rồi, chị Tôn gọi cho cô có việc gì nhỉ?
Nhận điện thoại rồi, cơn buồn ngủ còn đượm trong ánh mắt cô bay biến ngay tức thì: “Thanh Biện sao? Ảnh chụp với… Tô Ngự từ bao giờ thế ạ.”
Tô Ngự?
Dựa theo câu nói của Nguyễn Tri Vi, Thẩm Yến cũng ngờ ngợ ra được vài điều.
Anh nhanh chóng đóng ứng dụng đọc tiểu thuyết, mở Thanh Biện ra lên xem hot topic. Kể từ sau vụ thế thân, Thẩm Yến đã được khai sáng khi biết tới mấy khu chuyên buôn tin đồn như Thanh Biện, Miêu khu, thi thoảng không có việc gì làm anh hay mở máy lên lướt một lượt, sợ bản thân lại phạm phải sai lầm ngu xuẩn như lúc trước. Mọi người ai cũng biết, mỗi anh không biết gì.
Thẩm Yến không cho phép bản thân có cơ hội phạm sai lầm lần thứ hai.
Chờ đến khi anh vào được Thanh Biện, đập vào mắt anh là dòng tít đứng đầu trang.
Rõ rành rành là cô Nguyễn thảo mai quyến rũ Tô Ngự…
Anh nhấn mở bài đăng, bên trong bài có cả ảnh chụp. Trong ảnh là Nguyễn Tri Vi, Tiếu Mông Mông và Tô Ngự đang đứng nói cười cái gì đó ở một góc phim trường, sắc mặt cô rất đỗi bình thường, Tô Ngự lại đang nhìn cô chăm chú.
Trong ảnh Nguyễn Tri Vi đang mặc một chiếc áo trắng trễ vai mỏng. Đây hẳn là trang phục của Hứa Bất Ngôn trong <Nỗi lòng không thể nói>. Có lẽ do cổ áo hơi rộng nên Nguyễn Tri Vi vô thức đưa tay giữ trước ngực, lo lắng mình sơ ý bị lộ.
Đó là một hành động trong vô thức của phái nữ, đấy cũng chẳng phải lối trang phục hàng ngày của Nguyễn Tri Vi. Nhưng lên phim đôi lúc mặc đồ hở là điều khó tránh khỏi, không ngờ có thế thôi cũng trở thành đề tài cho cư dân mạng bàn tán.
[Cô Nguyễn thảo mai này tâm cơ quá nhỉ. Làm thế để thể hiện dáng người mình đẹp đúng không? Thu hút sự chú ý của Tô Ngự à?]
[Tô Ngự nhìn đi đâu đấy? Rõ là đang nhìn vào ngực cô ấy… tởm vãi]
[Cá nhân tao thấy cô Nguyễn thảo mai lắm, từ chuyện của Bạch Khởi tới An Duyệt Nhiên rồi bây giờ là cả Tô Ngự, sao cô ta có thể giả nai giả ngây giả ngô như thế được nhỉ? Chuyện gì cũng nhúng tay vào nhưng cuối cùng lại thành trong sạch, sức mạnh của việc làm “đoá sen trắng” đó à? Theo ngôn ngữ của cô Vi thì là: Các cô ấy ai cũng quá đáng, tôi đáng thương nhất, tởm vãi chưởng.]
[Đồng ý với lầu trên, cô Nguyễn Tri Vi quá thảo mai luôn. Tôi không tin có người lại hoàn hảo đến thế, chờ ngày cô ta bị bóc phốt…]
…
Ánh mắt Thẩm Yến trở nên sa sầm sau khi đọc những bình luận đó.
Sau khi kết thúc cuộc gọi với chị quản lý, Nguyễn Tri Vi định mở Thanh Biện ra xem đang có chuyện gì xảy ra. Cô không lướt web này mấy nên cũng hơi lóng ngóng trong việc sử dụng, Lúc đang tìm bài đăng để đọc thì điện thoại cô bị Thẩm Yến nhấn tắt.
Anh nói: “Đừng đọc.”
Nguyễn Tri Vi ngẩng lên nhìn anh, Thẩm Yến từ tốn đáp: “Chẳng có gì hay để đọc cả, để anh xử lý.”
Nói đoạn, Thẩm Yến cầm điện thoại lên gọi cho bạn mình đang làm trong giới giải trí, nói vài ba câu rồi cúp điện thoại: “Bài đăng đó sẽ nhanh chóng được gỡ bỏ thôi.”
Nguyễn Tri Vi nghe lời, không cố chấp xem bài đăng đó nữa. Tuy cô lăn lộn trong ngành giải trí chưa lâu lắm nhưng cũng đủ biết, bản thân càng quan tâm tới bình luận và quan điểm của cư dân mạng thì càng dễ gặp các vấn đề tâm lý, trái lại những người tâm lý vững, không quá để tâm đến những lời bán tán của cư dân mạng, chỉ chú tâm vào diễn xuất thôi lại theo được ngành lâu dài.
Cô chỉ muốn bình yên đóng phim, nhưng những chuyện xảy ra xung quanh chẳng bình lặng tí nào.
Nghĩ tới đây, cô quay qua nhìn Thẩm Yến, mím môi, nói: “Mới mấy ngày trước còn nói có khả năng sẽ còn những nguy hiểm khác, cần anh bảo vệ tôi thêm ít ngày, không ngờ lại một lời thành sấm.”
Giới giải trí là như vậy đấy, nhiều chuyện cứ nối đuôi nhau mà đến, yên bình được dăm ba ngày lại có ngay nhiều chuyện khác. Vụ ở hầm để xe như chỉ mới xảy ra hôm qua, vừa hoàn hồn chưa bao lâu nay cô tiếp tục đối diện với các thông tin bịa đặt.
Đó là cái giá của sự nổi tiếng. Cô xuất hiện trước mắt nhiều người, có fan cưng chiều nâng đỡ, nhưng cũng có những người công kích, có người ghen tỵ, có người hãm hại.
Sống dưới ánh đèn flash, có người xì xầm bàn tán là chuyện đương nhiên, đây là điều cô phải tiếp nhận.
Đấy là còn chưa kể đến đối thủ ẩn mình trong bóng tối, ước ao những hoạt động, phim ảnh bạn có được, muốn cướp mọi thứ của bạn. Bọn họ sẽ tìm thời cơ để hắt nước bẩn lên người bạn, mới ngày hôm qua bạn còn được người người vây quanh nhưng hôm nay lại trở thành trung tâm của những lời đồn thổi. Những người từng vây lấy bạn vì hâm mộ sang ngày mai cũng có thể phỉ nhổ bạn không tiếc lời, tự cảm thán một câu hận mình trước đó có mắt như mù.
Nơi đây quá thực tế, cũng quá hỗn loạn.
Nhìn Nguyễn Tri Vi cúi đầu lặng im, Thẩm Yến lại đau lòng. Giữa chảo nhuộm đầy sự đen tối nay cô vẫn giữ cho mình được sự trong sáng như lúc ban đầu, anh chắc chắn sẽ bảo vệ thật tốt sự lương thiện này của cô.
Thẩm Yến vươn tay xoa đầu Nguyễn Tri Vi, an ủi rằng: “Này có gì nguy hiểm đâu chứ. Nhưng em yên tâm, dù cho có chuyện gì xảy ra, anh cũng sẽ bảo vệ em.”
Bảo vệ cô, yêu cô, đó là tất cả những gì Thẩm Yến thấy có giá trị trong cuộc sống của mình.
Nhưng không ngờ, chuyện lần này không đơn giản như Thẩm Yến tưởng tượng.
Ảnh ở Thanh Biện vừa được xoá lại xuất hiện trên vô số các kênh thảo luận khác như Miêu khu, Weibo,… Sự việc ngày càng được chú ý, cho dù Thẩm Yến có thuê người xoá bài đăng thì vẫn không chặn nổi mồm miệng của quần chúng.
Cũng trong lúc đó, tin bịa đặt về Nguyễn Tri Vi bay ngập trời.
Những tin đồn giả cực kỳ thái quá:
“Điểm thi đại học của Nguyễn Tri Vi rất kém, phải đút lót mới vào được đại học A, cô ta đã dùng gương mặt xinh đẹp thanh thuần của mình để quyến rũ con trai một giáo sư của trường đại học lo lót cho cô ta vào.”
“Trước kia Thẩm Yến và Bạch Khởi từng bên nhau, là Nguyễn Tri Vi chen chân vào mối quan hệ tình cảm của hai người họ. Chả biết làm thế nào mà giờ Thẩm Yến chung thuỷ với mình cô ta, cô Nguyễn thảo mai giỏi thật.”
“Chuyện của Tô Ngự và Dương Ngải Văn cũng thế. Những hint trước đó fan CP tìm ra đều là hint thật, nhưng vì thủ đoạn của Nguyễn Tri Vi quá cao siêu, Tô Ngự không kháng cự nổi nên đã huỷ CP vì cô ta, lại còn huênh hoang tỏ tình ngay trên thảm đỏ. Mọi người nhìn mấy cái này đi, cô Nguyễn cao tay phải biết!”
…
Rất nhiều tin bịa đặt được tung ra, không có lấy một dẫn chứng xác thực vẫn có người gật đầu tin sái cổ.
Cư dân mạng có rất nhiều người như thế. Bọn họ không tin việc trên đời này có một người hoàn mỹ không tì vết, thấy người đó có tin xấu ngược lại còn thở phào nhẹ nhõm, cảm thán rằng: “Tôi biết ngay mà, cô ta sao mà tốt như thế được, đây mới là bộ mặt thật của cô ta này! Nổi được trong giới giải trí làm gì có ai là người đơn thuần?” Sau đó, bọn họ yên tâm đi khắp nơi tung tin vịt, ai ai cũng tin thật rồi cùng nhau xông tới bạo lực mạng cô, làm như thể mình đang làm việc nghĩa.
Thẩm Yến cực kỳ ghét bầu không khí thiếu văn minh trên mạng này. Ẩn sau một lớp chắn của internet, những gì xấu xa ghê tởm của con người luôn được phóng đại ra vô hạn, khiển anh nhìn thôi cũng thấy dơ bẩn. Nhưng rồi vì Nguyễn Tri Vi, anh không thể không dây dưa với giới giải trí.
Nhưng mỗi lần anh gỡ được một nhóm bôi nhọ Nguyễn Tri Vi là lại có một nhóm khắc sẵn sàng cầm bản thảo chạy tiếp.
Nhiều lần như vậy, Thẩm Yến cũng cảm thấy có điều không ổn. Bôi nhọ không biết mệt thế này như có ai đó đang cố tình nhằm vào Nguyễn Tri Vi.
Anh cho người đi thăm dò thử người đầu tiên đăng bài trên Thanh Biện. Trong lúc chờ kết quả, Thẩm Yến cũng dựa vào “sợi dây” đó lần tìm những dấu vết để lại khác, xem xem ai đang động tới Nguyễn Tri Vi. Bốc thuốc phải trị đúng bệnh, sớm ngày giải quyết hết đám người bịa đặt này.
Với cả gần đây công ty Thẩm Yến cũng gặp một vài trắc trở, mấy dự án liền phát triển không theo dự tính, vấp khó khăn liên tục, số liệu trên bản báo cáo tài chính thì xuất hiện sai số, dẫn đến việc bị thanh tra trên cục xuống làm việc, một vài dự án rơi vào tình trạng chây ì, đưa công ty vào tình thế bấp bênh.
Thẩm Yến trở nên bận rộn hơn bao giờ hết.
Anh lại tiếp tục cuộc sống một ngày không ngủ tới 4 tiếng đồng hồ, vừa xử lý chuyện trên công ty vừa phải để tâm tới vụ của Nguyễn Tri Vi, đêm hôm khuya khoắt về nhà còn vừa phải uống cafe vừa tiếp tục làm việc, họp trực tuyến với khách hàng ở nước ngoài, từng bước giải quyết các khó khăn.
Nhưng dù bận rộn đến đâu, anh vẫn không quên việc mỗi ngày đúng giờ tới đoàn làm phim đón Nguyễn Tri Vi.
Đứng trước mặt Nguyễn Tri Vi, Thẩm Yến chưa bao giờ để lộ ra những trăn trở trong lòng, bởi anh thấy không cần thiết.
Để một mình anh chịu khổ là được, cô cứ hạnh phúc vậy thôi.
*
Tại đoàn làm phim <Vòng xoáy vương triều>, các nhân viên trong đoàn dạo này ít nhiều gì cũng đã nghe qua tin đồn thất thiệt của Nguyễn Tri Vi.
Nhưng dù sao cũng chỉ là quan hệ hợp tác bình thường. Lòng người thâm sâu khó lường, ai mà biết được người luôn nhẹ nhàng, nghiêm túc như Nguyễn Tri Vi đến cùng là người như thế nào. Biết đâu bộ mặt thật của cô lại giống như những gì trong tin đồn, luôn dùng gương mặt thanh thuần xinh đẹp đó dụ dỗ người khác lên giường.
Nguyễn Tri Vi không sao quên được ngày hôm đó, lúc cô cúi đầu rửa tay trong nhà vệ sinh, đúng lúc nghe được bên phía nhà vệ sinh nam có hai diễn viên đang nhắc tới mình.
Cách âm của nhà vệ sinh không tốt, Nguyễn Tri Vi nghe rõ mồn một những gì họ nói: “Cậu có thân với Nguyễn Tri Vi không? Mấy lời đồn gần đây có phải thật không vậy?”
“Sao mà tôi thân với cô ấy được, chẳng qua là diễn chung một vài cảnh với nhau thôi. Tôi thấy cô ấy thuộc tuýp người thích yên tĩnh đấy, nói chuyện với nhau cũng tạo cảm giác có khoảng cách, với cả Thẩm Yến suốt ngày đến đoàn làm phim như thế, tôi nào dám nói nhiều với Nguyễn Tri Vi.”
“Tôi nghĩ có khi là thật. Nếu không… cậu nghĩ xem sao cô ta có thể khiến Thẩm Yến một lòng chung thuỷ với mình như thế? Loại đàn ông như Thẩm Yến có loại phụ nữ nào anh ta chưa được thấy đâu, tốt với cô ta vậy, nếu nói cô ta không có tí thủ đoạn giữ người nào thì tôi không tin. Rồi cả Tô Ngự nữa, cậu ta nổi lên nhờ việc trói CP với người khác, ngay lúc đang hot nhất tự dưng lại nhảy ra tỏ tình với Nguyễn Tri Vi. Nếu không phải Tô Ngự bị điên thì là Nguyễn Tri Vi quá giỏi. Cậu nghĩ xem, có phải do cô ta giỏi chuyện trên giường không?”
Cuộc trò chuyện giữa hai người đàn ông đó càng lúc càng vô liêm sỉ, bọn họ ăn ý bật cười: “Ha, này còn phải nói à. Cậu nhìn gương mặt cô ta rồi còn cả làn da trắng như tuyết đó đi. Kể cả trên giường có đơ như khúc gỗ cũng khiến người ta điên cuồng.”
“Đáng tiếc người ta không nhìn trúng tôi… Nếu không, tôi cũng muốn thử.”
…
Tiếng thảo luận của hai người họ dần xa, Nguyễn Tri Vi vẫn giữ nguyên tư thế rửa tay.
Tiếng nước từ vòi róc rách chảy. Mùa đông nhiệt độ xuống thấp, nước chảy ra rất lạnh, dòng nước cứ thế chảy xen qua ngón tay trắng nõn của cô, làm đầu ngón tay cô ửng đỏ, dần lạnh tới mất cảm giác.
Một lúc sau, Nguyễn Tri Vi hít sâu một hơi, tắt vòi nước đi.
Cô không quá thân với các diễn viên nam trong đoàn nên vừa rồi nghe không ra rốt cuộc hai người đang thảo luận là người nào, đoán chừng chỉ là diễn viên từng hợp tác đóng cùng 1-2 cảnh.
Ở gần cô thế này còn thảo luận tới mức đó, Nguyễn Tri Vi cũng mường tượng ra được trên mạng đang nói cô như nào rồi.
Cô nghe Thẩm Yến, không lên mạng cố tìm những tin đồn thất thiệt đọc nhưng dư luận là thứ không thể khống chế. Dù cô có bịt chặt lỗ tai vẫn sẽ nghe được một vài lời vo ve. Hôm trước lúc Nguyễn Tri Vi lên mạng tra tài liệu, máy còn nhảy thông báo một dòng tít báo là: [Nguyễn Tri Vi nổi nhờ cặp kè với con nhà giàu]…
Và vài cái tương tự.
Lúc ấy, cô bình thản gạt thông báo đi.
Lúc này đây, bỗng dưng Nguyễn Tri Vi cảm thấy, làm diễn viên quá mệt mỏi.
Diễn viên không phải cứ đóng phim là xong. Những tin đồn ác ý, những lời nói mạt sát thế này rất dễ phá huỷ một con người, giờ thì cô đã hiểu tại sao có vài ngôi sao trong giới lại trầm cảm tới mức phải tự sát rồi.
Cô ngẩng lên ngắm chính mình trong gương. Một gương mặt xinh đẹp thanh thuần, đôi mắt nai to tròn thơ ngây, trời sinh kích thích ham muốn bảo vệ của đàn ông, đây chính là những thứ mà cư dân mạng dùng để công kích cô.
Có dung mạo thế này đâu phải lỗi của cô. Từ khi nào việc có nét đẹp thế này lại thành tội lỗi chứ.
Nguyễn Tri Vi nhìn thẳng mình trong gương, cố hết sức nhếch khoé miệng lên cười tươi, ấy vậy mà chẳng thể che giấu được cảm xúc trong đôi mắt.
Cô tự nhủ với bản thân rằng, không sao hết, diễn viên ai chẳng phải trải qua chuyện này, chuyện bình thường thôi.
Sau khi ra khỏi nhà vệ sinh, cô lại tiếp tục đóng phim như chẳng có chuyện gì xảy ra, làm như không nghe thấy những lời bàn tán không điểm dừng ấy.
Chờ Nguyễn Tri Vi diễn xong cảnh cuối trời đã chập tối. Trạng thái của cô không tốt lắm nên NG mất hai lần mới qua, mà cũng may là được cho qua rồi.
Bên ngoài tuyến vẫn rơi.
Mấy ngày gần đây tuyết rơi liên miên, gió ngoài cửa thổi ầm ầm như muốn thổi xuyên vào bên trong. Bão tuyết làm việc di chuyển trên đường trở nên khó khăn hơn, từ bên trong nhìn ra chỉ thấy bầu trời xám xịt.
Nguyễn Tri Vi thu dọn đồ đạc rất chậm, cố tình kéo dài thời gian, nhưng chờ đến khi cô dọn xong Thẩm Yến vẫn chưa xuất hiện. Đây là lần đầu tiên trong thời gian gần đây anh thất hẹn.
Thẩm Yến chưa tới đón cô tan làm.
Nguyễn Tri Vi không nói rõ được cảm xúc trong lòng. Cô không nói, cũng chẳng gọi điện thoại cho Thẩm Yến, cô nghĩ, Thẩm Yến không ở đây cũng không sao, có Trương Văn Văn luôn đợi cô trên xe bảo mẫu là được.
Cô cúi đầu xách túi và cầm quần áo lên, im lặng lủi thủi đi tới chỗ đỗ xe bảo mẫu.
Ra tới cửa phim trường, trong lúc vô tình liếc mắt nhìn ra ngoài, cô trông thấy Thẩm Yến từng bước đi tới đây giữa cơn bão tuyết.
Có vẻ như là Thẩm Yến vừa đến. Tuyết rơi nhiều cản bước chân khiến anh đi lại rất khó khăn. Xe anh dừng cách đó không xa, đèn xe vẫn đang bật, tạo ra một khoảng sáng giữa trời tuyết.
Hàng lông mày của anh sắc nét khí khái, đôi mi rung rung dính bụi tuyết, mái tóc đen phủ đầy tuyết, toàn thân trên dưới của anh không chỗ nào không dính tuyết, tạo nên sự đối lập trắng đen rõ ràng.
Thấy Nguyễn Tri Vi nhìn sang đây, Thẩm Yến dừng bước.
Hai người đứng nhìn nhau trong tuyết. Thẩm Yến là người mở lời trước, dùng khẩu hình miệng nói với cô rằng: “Xin lỗi em, anh tới muộn.”
Sau đó, anh lại dùng khẩu hình nói thêm sáu chữ nữa, lần này Nguyễn Tri Vi nghe được rất rõ ràng.
Anh tới đón em về nhà.
Khoé mắt Nguyễn Tri Vi ươn ướt.