Không Làm Nữ Phụ Bạch Liên Hoa

Chương 67: Chương 67:





 
Chương 67
 
Trả lời rất đơn giản, rõ ràng, thậm chí một dấu chấm câu dư thừa cũng không có.
 

Nhưng mà có đôi khi càng đơn giản càng có thể gây nên sóng gió.
 
Miếng dưa trong tay những người bận rộn ăn dưa đột nhiên rớt xuống đất, cầm kính lúp xem đi xem lại từ avatar “Trợ lý số 4 của Hề Thời” đến trang chủ đến chứng nhận rồi lại đến bài Weibo vừa đăng nhiều lần, gần như sợ sót mất chi tiết nào đó rò ra là tài khoản giả mạo cao*.
 
*Giả mạo với độ bắt chước vi diệu, khó phân thật giả.
 
Rồi sau đó mỗi chi tiết đều được kiểm tra, không tìm ra được một chút dấu vết tài khoản giả mạo cao nào.
 
Quả thật là bản thân.
 
Cho nên sau khi xác định, đối với hai từ “Bản thân” đơn giản kia mọi người đột nhiên hít sâu một hơi, phải tiêu hóa một chút.
 
Có người kiểm tra tin tức toàn bộ công ty Bác Hằng, tên tổng giám đốc giống với tên chứng nhận ở tài khoản “Trợ lý nhỏ số 4 của Hề Thời”, chính là Giang Hành Triệt.
 
Cho nên chứng nhận trợ lý nhỏ số 4 của Hề Thời đổi thành tổng giám đốc Bác Hằng? Tổng giám đốc Bác Hằng chuyển tiếp tình tiết fans tổng kết trợ lý nhỏ số 4 chăm sóc Hề Thời thêm cụm “Bản thân”?

 
Đây… quá không có khả năng đi.
 
Nhưng mà lại có người nhắc đến, lúc ảnh Hề Thời hẹn hò với tổng giám đốc vừa mới bị tuồn ra đã có người cảm thấy người nam trong ảnh thật ra rất giống trợ lý của Hề Thời, chỉ là lúc đó mọi người cùng cảm thấy căn bản là không có khả năng, cho nên hoàn toàn không để ý tới suy đoán này.
 
Tiếp đó nữa, có người đột nhiên phát hiện vừa rồi, Weibo official doanh nghiệp Bác Hằng đã theo dõi Weibo đã chứng nhận người sử dụng là “Bác Hằng Giang Hành Triệt”, biệt danh là “Trợ lý nhỏ số 4 của Hề Thời”.
 
Chứng nhận có thể làm giả, dáng người cũng có thể giống, nhưng Weibo official Bác Hằng cũng đã theo dõi, nói là giả nữa thì thật sự miễn cưỡng.
 
Những người vừa đau lòng cho trợ lý nhỏ số 4, vì anh mà thể hiện sự bất bình, vừa phỉ nhổ tổng giám đốc họ Giang của Bác Hằng làm tiểu tam, đột nhiên yên tĩnh lại.
 
Cho nên nói người bọn họ đau lòng và phỉ nhổ, thật ra là cùng một người.
 
Cho nên người ưu tú bên cạnh Hề Thời, trợ lý nam xách túi thượng vị thành công, thân phận thật sự là Boss mới Bác Hằng?
 
Nhưng mà là vì cái gì chứ, căn cứ vào mấy tình huống bị chụp mà suy đoán, rất rõ ràng, là vì tình yêu.
 
Sự tình phát triển đến bây giờ, chân tướng có lẽ đã rõ ràng, đó chính là tổng tài hèn mọn theo đuổi tình yêu vì yêu dâng mình cam tâm làm trợ lý, sau khi thân phận thật sự bị chụp vì rửa sạch hiềm nghi Hề Thời “lả lơi ong bướm” lập tức chủ động tiết lộ danh tính thật sự, tình nguyện để khắp thiên hạ đều biết rằng mình xách túi đi giày, cũng không để Hề Thời chịu một chút tủi thân.
 
Hiện tại hả, căn cứ vào phía dưới Weibo Hề Thời một bầu trời mắng chửi, đoán chừng tổng giám đốc đang ở nơi nào đó ôm Hề Thời ăn nói khép nép dỗ dành.
 
Cho nên quần chúng ăn dưa cùng với fans vốn còn đang trong khiếp sợ chưa tỉnh lại được, đang nghĩ đến hình ảnh hiện tại tổng giám đốc đang ôm Hề Thời dỗ dành, đột nhiên kích động.
 
[Tin được không? Đây là kịch bản phim thần tượng hả?]
 

[Đây cũng quá ngọt ngào rồi má má má má.]
 
[Làm trợ lý vì theo đuổi Hề Thời sao, tôi vẫn luôn cho rằng tổng giám đốc theo đuổi nữ minh tinh đều giống nhau, trực tiếp dùng tiền đập á.]
 
[Rõ ràng vãi chưởng là dùng tiền đập cũng vô dụng nên mới đi làm trợ lý, vốn dĩ đủ hèn mọn rồi Hề Thời còn ức hiếp người ta.]
 
[Hề Thời ức hiếp anh ta lúc nào chứ?]
 
Có người lật lại ảnh động Hề Thời đánh lộn với Giang Hành Triệt ở trên xe:
 
[Mấy người đã quên chuyện lúc trước Hề Thời “bắt nạt” trợ lý nam sao, dáng vẻ ức hiếp.]
 
[Đúng! Hơn nữa vừa bắt đầu thái độ Hề Thời với trợ lý nam tệ thật sự, có thể cười cười nói nói với trợ lý béo khác, vừa nhìn thấy trợ lý nhỏ số 4 lập tức sầm mặt xuống.]
 
[Huhuhuhu, tổng giám đốc đáng thương quá, cắn khăn tay.jpg.]
 
[Còn ảnh chụp trợ lý nhỏ số 4 nhìn Hề Thời quay cảnh hôn, móa, ngược tổng giám đốc quá huhuhuhu.]
 
[Tổng giám đốc này lúc làm trợ lý thật sự không dễ dàng gì, không chỉ có tổn thương trên sinh lý mà tâm lý còn bị ngược, cũng may cuối cùng đã ngọt ngào trở lại.]
 
Sau khi thân phận thật sự bị lộ ra, tất cả chuyện lúc trước hầu như đều có dấu vết để lại, ngoại trừ chuyện lấy thân cản đèn đốt diêm, còn có một series đội mũ chỉnh váy thậm chí bao gồm chuyện dùng tay phủi nhẹ vụn bánh quy bên mép, cũng giống như sau khi ngược, ngọt ngào phía sau đó mới lộ ra sự ngọt ngào đặc biệt.
 
[Chi tiết nhỏ này thật sự gây ấn tượng vãi, hoàn hảo chết tôi rồi hoàn hảo chết tôi rồi.]
 
[Đây là đang cưng chiều con gái rồi, phải không phải không?]
 
[Hề có lý szd*!]
 
*Hề có lý là thật đó! Thường có ý chỉ cp đó yêu nhau thật sự, không phải chỉ là fans ship.
 

 
Đương nhiên, sau khi biết thân phận trợ lý nhỏ số 4, cũng có không ít người đưa ra nghi ngờ, nghi ngờ Giang Hành Triệt bị sắc đẹp làm lu mờ lý trí, nhị thế tổ vì theo đuổi nữ minh tinh lại không đi làm chạy đi làm trợ lý, thật sự là không có trách nhiệm với toàn bộ Bác Hằng, Bác Hằng ở trong tay người như vậy sớm muộn gì cũng sụp đổ.
 
Mãi cho đến khi có người lật lại quý trước, báo cáo tài chính của Bác Hằng trong thời gian Giang Hành Triệt làm trợ lý.
 
Báo cáo tài chính thể hiện Giang Hành Triệt không để sót buổi họp quan trọng hay đi công tác nào, lợi nhuận quý này năm nay của Bác Hằng cao hơn cùng thời kỳ năm trước 40%, toàn bộ doanh nghiệp vui mừng hướng về tương lai xán lạn. Cuối cùng báo cáo tài chính còn không quên thổi phồng nịnh hót, tỏ vẻ đây đều là dựa vào quyết sách cùng tài lãnh đạo anh minh của tổng giám đốc.
 
Mọi người: [...]
 
[Hóa ra là Giang- Bậc thầy quản lý thời gian- Hành Triệt.]  
 
[Cầu xin tổng giám đốc Giang ra một bộ sách giáo khoa về quản lý thời gian.]
 
[Muốn học tiết quản lý thời gian của Giang Hành Triệt.]
 
[Nghiêm túc mà nói, như vậy phải chạy qua lại hai bên vừa làm việc vừa làm trợ lý cũng mệt chết, tổng giám đốc Giang không dễ dàng gì.]

 
[Tôi nhìn một chút thời gian mấy cuộc họp và thời gian làm việc của trợ lý nhỏ số 4, Giang Hành Triệt là người sắt không cần nghỉ ngơi, trâu bò.]
 
Lúc này, nhìn lại sóng to gió lớn hôm nay, Hề Thời và Giang Hành Triệt cùng đi ra từ hội sở, bức ảnh Hề Thời nhón chân lên hôn anh một cái trước xe, lúc trước có người còn mắng Hề Thời vứt bỏ trợ lý nghèo, lấy lòng nịnh hót trước mặt người có tiền, bây giờ nhìn thế nào cũng thấy không đủ.
 
[Huhuhuhu, Hề Thời, chị mau hôn thêm mấy cái đi.]
 
[Đúng! Một nụ hôn kia là không đủ ý nghĩa lắm!]
 
[Sao mới hôn một giây! Dùng sức hôn! Hôn đến rách da đi!]
 
Vì thế, sau cả ngày trải qua đủ loại chuyện nghịch đảo, đến tối, cuối cùng hot search biến thành “Xin Hề Thời hôn thêm mấy cái”.
 
Trong nhà, Hề Thời nhìn hot search: “...”
 
Giang Hành Triệt đã tan làm, anh ngồi trên sofa, nhìn Hề Thời.
 
Hề Thời đối mặt với những bình luận trong hot search, cảm thấy thật giống như thời đi học yêu đương bị bạn bè cả lớp nhốn nháo, cô bỏ điện thoại xuống.
 
Hề Thời lại nhìn thoáng qua Giang Hành Triệt, nhớ tới lời anh đáp lại, một câu “Bản thân” của anh.
 
Hề Thời mím môi, trộm cười.
 
Không thể không thừa nhận, vào khoảnh khắc anh đáp trả kia, nội tâm cô vui mừng và nhảy nhót. Niềm vui vẻ tung tăng chưa từng có.
 
Giang Hành Triệt vuốt lưng Hề Thời: “Không sao.”
 
Thật ra anh có chút phản cảm với nội dung hot search, anh cũng không cảm thấy bản thân vất vả bao nhiêu, cũng không thấy bản thân trả giá nhiều ít thế nào, bởi vì tất cả đều là lựa chọn của bản thân anh, không có liên quan đến Hề Thời, cô không bảo anh làm những chuyện đó.
 
Hề Thời có thể chấp nhận anh, anh đã cảm kích vạn phần.
 
Hai người vẫn đói bụng, Giang Hành Triệt hỏi: “Buổi tối muốn ăn gì?”
 
Hề Thời bĩu môi: “Anh nấu sao?”
 
Giang Hành triệt: “Ừm.”
 
Vì thế Hề Thời chọn hai món ăn. Giang Hành Triệt từng học ở nước ngoài, một phần lớn thời gian đi học đều phải dựa vào bản thân mình cho nên anh biết nấu ăn.
 
Giang Hành Triệt ở phòng bếp, Hề Thời ngồi ở bục ghế bên cửa sổ, hôm nay không có tuyết, cô nhìn trên bầu trời có vài ngôi sao lờ mờ thưa thớt.
 
Hề Thời suy nghĩ về trước kia, từ lần đầu tiên nhìn thấy Giang Hành Triệt, cho đến khi cô quyết định không yêu Giang Hành Triệt nữa.
 
Cô lại nghĩ tới buổi tối hôm đó, lúc Giang Hành Triệt đốt cho cô từng que diêm. Cô vốn đã quên sạch tất cả những gì xảy ra vào buổi tối hôm đó, sau này lại bị video của phóng viên kia kích thích, ký ức càng ngày càng rõ ràng, thậm chí ngay cả mỗi một câu nói, mỗi một chi tiết nhỏ đều nhớ rõ.

 
Cô khóc lóc nói cô không có gia đình, trước kia cô họ Trần, bây giờ ngay cả bản thân là ai cũng không biết, không biết bố mẹ, cũng không có ai yêu cô.
 
Giang Hành Triệt nói không khóc, nói anh yêu cô, bọn họ là một gia đình.
 
Hề Thời nghĩ đến đây, cúi đầu.
 
Tề Chu lặng lẽ nói cho cô biết, Giang Hành Triệt đang tìm bố mẹ ruột của cô, đã tìm được rồi, nhưng anh chưa nói cho cô biết.
 
Bởi vì cô không phải không cẩn thận lạc đường, không phải bị bọn buôn người lừa bán, mà là bị vứt bỏ.
 
Người vứt bỏ cô nhét cô ở trong bụi cỏ ở nông thôn tự sinh tự diệt, được người qua đường nhặt được, mới giao cho cô nhi viện.
 
Giang Hành Triệt không nói cho cô biết, vì anh không muốn để cô biết những chuyện này.
 
Hề Thời hít mũi, nếu như nói trước đây cô còn có chút chấp niệm, sau khi phát hiện thật ra bản thân bị vứt bỏ, những chấp niệm đó cũng không còn.
 
Cô không muốn có quan hệ với người vứt bỏ cô chút nào, không muốn nhìn thấy bọn họ.
 
Cô muốn thấy Giang Hành Triệt, mỗi ngày đều muốn.
 
Giang Hành Triệt đã nấu xong cơm.
 
Hề Thời trượt xuống từ bục ghế ngồi bên cửa sổ, chỉnh đốn lại cảm xúc một chút, sau đó lại nhìn thấy màu sắc tươi mới của đồ ăn trên bàn cơm, rất muốn ăn thử.
 
Giang Hành Triệt đưa đũa cho cô: “Nếm thử đi.”
 
Hề Thời nếm thử một miếng, sau đó gật đầu, giơ ngón cái lên.
 
Hai người ăn xong, Giang Hành Triệt cầm bát đùa đặt vào máy rửa bát, sau đó mở máy tính, mở một cuộc họp video.
 
Các quản lý cấp cao online, biểu cảm đứng đắn lại nghiêm túc, giống như cái người “Trợ lý nhỏ số 4 của Hề Thời” hôm nay không phải là tổng giám đốc của bọn họ vậy.
 
Nhưng mà vẫn có người không nhịn được chú ý đến cảnh nền tường bên Giang Hành Triệt.
 
Không phải phòng làm việc công ty, cũng không phải thư phòng riêng thường thấy của tổng giám đốc Giang, có vẻ như Giang Hành Triệt ngồi trên sofa, bối cảnh là giấy tường màu vàng nhạt, ở chỗ dựa lưng của sofa thậm chí còn đặt hai thú bông được gắp ra từ máy gắp thú.
 
Lúc Giang Hành Triệt mở họp dáng vẻ bình tĩnh nghiêm túc, phối hợp với hai con thú bông trong bối cảnh, đột nhiên có một cảm giác đáng yêu kỳ dị.
 
Bên kia, trong phòng quần áo, Hề Thời đứng trước tủ quần áo chọn áo ngủ.
 
Lúc trước sau khi ăn cơm xong Giang Hành Triệt đều ở cùng cô một lát rồi đi, hôm nay vì phải mở họp, cho nên thời gian ở lại dài hơn một chút.
 
Anh nói anh họp xong sẽ đi.
 
Lỗ tai Hề Thời nóng lên, rõ ràng là mở họp xong sẽ đi, sao cô lại ở đây rối rắm chuyện áo ngủ, cô mặc cái gì có liên quan gì không.
 
Ngón tay Hề Thời đang lướt qua một hàng áo ngủ, cuối cùng ngón tay dừng ở một bộ áo ngủ cô không biết mặc làm sao, váy ngắn hai dây tơ tằm.
 
Sau khi làm đại sứ nhãn hiệu M, phía nhãn hiệu tặng không ít quần áo, bộ có váy ngắn hai dây này chính là bọn họ tặng.
 
Hề Thời cầm váy tiến vào phòng tắm, an ủi bản thân chỉ là muốn mặc áo ngủ mới mà thôi.
 
Hôm nay cuộc họp của Giang Hành Triệt kết thúc muộn hơn so với mong muốn của anh, anh gập máy tính, nghĩ giờ này Hề Thời hẳn là đã tắm rửa đi ngủ rồi.

 
Anh đang nghĩ thì tựa như Hề Thời nghe thấy cuộc họp của anh đã kết thúc, từ phòng ngủ ra ngoài: “Anh họp xong rồi hả.”
 
Trên người Hề Thời mặc áo choàng tắm dài, rõ ràng là vừa tắm xong.
 
Giang Hành Triệt hít vào một hơi, nói với bản thân không có gì là không nhịn được: “Họp xong rồi.”
 
Giang Hành Triệt đứng lên: “Anh về trước đây, ngày mai lại qua.”
 
Đi lên phía trước, theo thói quen anh hôn Hề Thời.
 
Anh ngửi được hương sữa tắm trên người Hề Thời, tình cảnh này, mỗi một luồng hương tựa như đều đập lên ranh giới cuối cùng của sự nhẫn nại của anh, muốn mạng người.
 
Giang Hành Triệt khép lại cổ áo choàng tắm Hề Thời, cười rất miễn cưỡng: “Đừng để cảm lạnh.”
 
Hề Thời cúi thấp đầu: “Em không lạnh.”
 
Cô cũng không phải đồ ngốc, đương nhiên biết Giang Hành Triệt suy nghĩ điều gì, vì sao có phản ứng này.
 
Cô cũng biết, có những lúc Giang Hành Triệt, có thể có nhiều… dục.
 
Dù sao tuyệt đối không phải giống như bây giờ mỗi ngày đến giờ sẽ đi, việc làm nhiều nhất cũng chỉ có hôn.
 
Ban nãy lúc anh sửa cổ áo cho cô, thậm chí cô nảy sinh một xúc động vì sao anh không vén cổ áo ra nhìn, nhìn xem bên trong cô mặc gì.
 
Giang Hành Triệt nghĩ bản thân thật sự nên đi rồi, nhưng mà không biết làm sao, dưới chân giống như bị keo dính chặt, không động đậy được.
 
Anh lại cúi đầu hôn Hề Thời.
 
Hề Thời non nớt đáp lại.
 
Tiếng hít thở của Giang Hành Triệt trở nên nặng nề, nụ hôn vừa tách ra, anh chăm chú nhìn Hề Thời, đuôi mắt phiếm hồng.
 
Có lúc anh không biết cô thật sự không hiểu hay là vẫn giả bộ không hiểu, không biết cô cố ý muốn nhìn dáng vẻ kiềm chế của anh hay là vẫn cứ yên tâm về anh như vậy.
 
Ngón tay Giang Hành Triệt dừng ở dây lưng áo tắm của Hề Thời.
 
Anh nhắm mắt hít sâu một hơi, một lần nữa mở mắt ra nói: “Lỏng rồi, anh giúp em thắt lại lần nữa.”
 
Hề Thời cúi đầu, nhìn Giang Hành Triệt thắt dây lưng áo tắm cho cô.
 
“Không sao.” Cô cúi đầu mở miệng: “Bên trong em còn mặc đồ.”
 
Ngón tay Giang Hành Triệt hơi dừng lại.
 
Anh đột nhiên tỉnh táo, lúc này lập tức có hơi khổ sở, khổ sở về sự đề phòng của Hề Thời.
 
Hề Thời ngẩng đầu, đối mặt với Giang Hành Triệt, cười hữu nghị hai tiếng.
 
“Hôm nay mặc áo ngủ mới, em cảm thấy vẫn khá đẹp.”
 
Cô thử thăm dò hỏi: “Anh có muốn xem một chút không?”