Không Khoan Nhượng

Chương 77




NGOÀI KHƠI BIỂN CARIBÊ

Đáng ra, chuyến bay tới Rio là phải được nghỉ ngơi, nhưng Harvath không chợp mắt tí nào. Vaile đã hứa gửi cho anh hồ sơ về Roussard, nhưng Harvath ngờ rằng chắc chẳng tận dụng được mấy.

Vẫn còn phải lật một hòn đá tảng nữa.

Harvath nghĩ miên man về quá khứ của mình và về một người đặc biệt. Meg Cassidy là người cuối cùng trước khi anh gặp Tracy.

Braxin là một trong những nơi đầy lôi cuốn và Meg luôn luôn muốn cùng anh tới, nhưng Harvath chưa bao giờ có thể tìm thấy hoặc thậm chí là chưa bao giờ muốn tìm ra một kẽ hở thời gian để đi. Chiếc máy bay lao vút về phía Nam. Harvath thầm nghĩ, anh thật ngốc làm sao khi để mất Meg và cũng may mắn biết chừng nào vì đã tìm thấy Tracy. Nếu Tracy chết, anh biết trạng thái của anh sẽ mãi mãi là bị ném vào đá. Chẳng mấy ai có cơ hội thứ hai trong đời. Anh đã cố xoay sở để cơ hội hạnh phúc thứ hai này của anh được đặt trên một hệ thống hỗ trợ sự sống. Tuy nhiên, đó là một cách so sánh đầy châm biếm, bởi sự sống của người yêu anh lúc nào mà chẳng trong tình trạng nguy kịch.

Harvath cố thoát khỏi những suy nghĩ mệt mỏi, nhưng không thể. Hàng ghế bên kia có một đôi trẻ đang ngồi. Nhìn họ cầm tay nhau, hôn nhau và nhiều lần đề nghị thêm sâm-panh, có lẽ là tới Braxin hoặc một nơi nào đó xa hơn để nghỉ trăng mật. Anh không để ý lịch nên khi nhìn xuống chiếc máy ghi thời gian Kobold, anh mới nhận ra, đám cưới của Meg Cassidy chỉ cách đây vài ngày. Anh phải nhớ liên lạc với Gary, yêu cầu ông ấy chú ý bảo vệ an toàn cho cô ấy ngay lập tức. Mặc dù không còn yêu nhau nữa, nhưng Harvath vẫn quan tâm sâu sắc tới cô và anh không muốn thấy có chuyện gì xảy ra với cô, đặc biệt là vì anh.

Lawlor đã biết rõ Meg và rất quý cô. Tổng thống cũng quý cô và năm nào cũng đến thăm căn nhà mùa hè của cô mỗi khi ông đi nghỉ ở Hồ Geneve, Wisconsin.

Meg đã phục vụ đất nước một cách vô giá trong việc giúp đỡ Harvath lần ra kẻ kế thừa tổ chức khủng bố Abu Nidal cách đây vài năm. Lawlor sẽ không gặp khó khăn gì trong việc xin tổng thống Ruthledge đồng ý để giao một đội bảo vệ đặc biệt cho cô trong vòng hai ngày tới.

Đó là khoảng thời gian mà Harvath lo lắng nhất. Mặc dù đã có cuộc tấn công vào New York, nhưng điều cuối cùng mà Harvath nghe thấy lại là tổng thống vẫn có kế hoạch tham dự đám cưới của Meg. Tại thời điểm đó, an nình sẽ được thắt chặt. Nhưng chính thời gian chuẩn bị làm anh lo lắng.

Cũng như Tracy, Meg là một phụ nữ kỳ lạ. Có lẽ, mặc dù đã có một chút xích mích nhỏ giữa cô và chồng chưa cưới, nhưng Meg vẫn gửi thiếp mời Harvath.

Nhận được tấm thiếp đẹp đẽ ấy, lòng Harvath đau như cắt. Anh chưa bao giờ nhận ra, nhưng rõ ràng là lúc đó, trong lòng anh vẫn có một ngọn đuốc dành cho Meg và đâu đó, vẫn có những đam mê ẩn giấu, sẽ có ngày bùng lên giữa hai người. Tấm thiếp có tên cô và chồng chưa cưới khiến anh nhận ra rằng chúa sẽ chẳng thể nào nối họ lại được nữa. Chẳng biết trả lời thế nào, Harvath đành đặt nó sang một bên và lịch sự đổi chủ đề.

Giờ đây, càng gần đến Braxin – đất nước mà Meg từng khao khát được cùng anh tới, Harvath không thể nào không nghĩ đến cô và bản thân anh. Trời ơi, không lẽ anh lại thực sự chếnh choáng men say như vậy. Dường như bất cứ thứ gì anh chạm vào cũng tan thành mây khói.

Một phần, trong lòng Harvath chợt thoáng nghĩ nếu khi chiếc máy bay hạ cánh anh bỗng biến mất vào trong lòng thiên nhiên hoang dã của Braxin, chẳng ai có thể nhìn thấy anh nữa thì sao?