Trần Thúc cứ thế cầm tay Giang Tiểu Nhạc dạy cậu nới lỏng, dạy cậu làm mình sướng, khi cậu nhét vật phía dưới vào thì hai người đều đầm đìa mồ hôi.
Trần Thúc từng ngậm vật kia của Giang Tiểu Nhạc bằng miệng, cũng từng cầm bằng tay, nhưng đây là lần đầu tiên chơi đao thật súng thật, lỗ nhỏ bị nhồi kín làm Trần Thúc cau mày, Giang Tiểu Nhạc nhịn không được chồm tới hôn lên trán và chóp mũi Trần Thúc, tay còn vuốt ve núm vú đứng thẳng của anh.
Giang Tiểu Nhạc không dám nhúc nhích, cũng nhịn không được, ngón cái xoa đầu v* nở to, cắn môi Trần Thúc hỏi, "Trần Thúc, khó chịu không?"
Trần Thúc ngước mắt ôm cổ thiếu niên hôn, Giang Tiểu Nhạc nuốt một cái rồi khàn giọng nói, "Trần Thúc, em nhịn không nổi nữa đâu."
Trần Thúc bật cười, lỗ hậu thít lại kẹp chặt vật cứng to dài bên trong, lười biếng nói: "Có ai bảo em nhịn đâu."
Giang Tiểu Nhạc rên khẽ, bóp mông Trần Thúc rút ra đút vào một cách khó nhọc, được nếm mùi ngon ngọt, vật kia thúc mạnh vào lỗ nhỏ làm hai chân Trần Thúc suýt nữa không quặp được eo Giang Tiểu Nhạc.
Dù sao Giang Tiểu Nhạc vẫn là trẻ con, chỉ cảm thấy mông đít Trần Thúc vừa ướt vừa mềm, mút chặt dương v*t mình quả thực sướng gần chết. Đã vậy Trần Thúc còn không kìm lại tiếng rên rỉ, tiếng thở dốc tràn đầy dục vọng của anh khiến Giang Tiểu Nhạc hoa mắt váng đầu, chỗ phía dưới như bốc lửa, chỉ có đâm sâu vào lỗ nhỏ chảy nước dầm dề thì trong lòng mới hết ngứa ngáy.
Kích thước vật kia của thiếu niên được ông trời ưu ái, Trần Thúc lại nhạy cảm nên dù không đâm trúng điểm G cũng vẫn thấy sướng, nhưng bỗng nhiên có mấy cú đâm kích thích ngón chân Trần Thúc cuộn tròn, đầu lưỡi thò ra khỏi miệng, dâm đãng lẳng lơ.
Giang Tiểu Nhạc đói cực kỳ, hơi thở nặng nề, tham lam ngậm lấy đầu lưỡi anh. Cậu vốn thông minh nên mới làm một lát đã tìm ra chỗ có thể khiến Trần Thúc sướng hơn, dương v*t nóng hổi đâm tới tấp vào chỗ kia, chẳng bao lâu sau đã làm Trần Thúc bắn ra.
Lúc lên đỉnh lỗ nhỏ càng kẹp chặt hơn, Giang Tiểu Nhạc nhịn một lát rồi rút dương v*t ra khỏi mông Trần Thúc, xoay người anh đè vào tường rồi mạnh bạo đâm vào từ phía sau.
Phía trước là gạch men lạnh lẽo, phía sau là lồng ngực nóng hổi của Giang Tiểu Nhạc, Trần Thúc nhiệt tình chổng mông dựa sát háng cậu để lộ đường cong quyến rũ, yết hầu Giang Tiểu Nhạc nhấp nhô, đưa tay bịt miệng Trần Thúc không cho anh lên tiếng.
Giang Tiểu Nhạc nghĩ Trần Thúc mà rên nữa thì mình sẽ bắn ra mất.
Cậu không muốn bắn.
Tay Giang Tiểu Nhạc bịt rất chặt, Trần Thúc quay đầu nhìn cậu, lông mày thiếu niên nhíu lại, khuôn mặt cực đẹp tràn ngập dục vọng, môi cũng mím chặt, toát ra một vẻ gợi cảm bức người.
Không hiểu sao tim Trần Thúc đập mạnh, đây là lần đầu tiên anh nhìn kỹ người đang làm tình với mình, không phải một gương mặt mơ hồ mà là tuấn tú trẻ trung, đuôi mày khóe mắt đều lộ ra tính áp đảo và chiếm hữu.
Đột nhiên Giang Tiểu Nhạc chớp mắt nhìn anh, quấn quýt si mê dính người, môi cũng áp tới. Trần Thúc thở hổn hển, dương v*t vừa bị nắm trong lòng bàn tay đã lập tức bắn ra.
Đuôi mày Giang Tiểu Nhạc nhếch lên, Trần Thúc tỉnh táo lại, có chút mất tự nhiên, anh duỗi tay ra sau lưng, đầu ngón tay chạm vào dương v*t trơn nhẵn Giang Tiểu Nhạc vừa rút ra, chưa kịp nắm lấy thì vật kia lại đút vào.
Trần Thúc rên một tiếng, áp trán vào cánh tay rồi khàn giọng gọi Giang Tiểu Nhạc: "Giang Tiểu Nhạc."
Giang Tiểu Nhạc cúi xuống, nghe thấy Trần Thúc hỏi mình, "Chơi anh sướng không?"
Giang Tiểu Nhạc dừng một lát, cắn tai anh nói: "Sướng, Trần Thúc, mông anh ướt thật, nước cũng nhiều nữa."
Trần Thúc cười một tiếng rồi thân mật nói: "Em bắn vào nước sẽ càng nhiều hơn đấy, ngoan, bắn cho anh đi."