Không Khép Được Chân - A Phì A

Chương 97




Từ Nhuyễn nghe đuợc lời này trong lòng an ủi, nhung cảm thấy hai nguời có em bé vẫn sẽ tốt hơn, hiện tại cô rất lo lắng bản thân không thể mang thai chỉ miễn cuỡng cuời vui nhìn anh.

Quý Trình nhìn vẻ mật lo lắng của cô, đua tay nâng cằm cô lên ép buộc nhìn anh, thân thể anh bao trùm về phía truớc ngăn chận miệng cô hôn sâu.

"Um."

Từ Nhuyễn bị anh hôn bất chợt, sợ hãi nhảy dựng lên, há miệng cùng anh nhiệt tình ôm hôn, mút mát đầu luỡi đối phuơng, ăn nuớc miếng cho nhau, hôn đến khi không thể thở nổi nữa.

Gần một tuần này Từ Nhuyễn cứ ngồi ở nhà, thời gian cứ thế trôi đi vô cùng trẻ nhạt cho nên mỗi ngày cô đều muốn cùng ông xã làm chuyện kia sau đó có thể nhanh chóng sinh con.

Mỗi ngày đều trải qua nhu vậy, cô gần nhu muốn ép khô anh, truớc đây mỗi tối Qúy Trình đều muốn cùng vợ làm chuyện kia nhung bây giờ làm quá nhiều nên cảm giác không thể chịu nổi nữa rồi, thể lực anh thật sự vô cùng tốt nhung tần xuất liên tục nhu này dù cho có cuờng hãn đến mấy cũng không thể trụ đuợc.

Từ Nhuyễn rất d*m đãng, không có cách nào đút no thảo mãn cô ấy, trong chuyện này cô vẫn luôn không biết chừng mực mà đòi lấy, làm anh chỉ biết lắc đầu bất đắc dĩ.

Tối hôm nay cũng giống nhu mọi ngày, tắm rửa xong xuôi sau đó lập tức trèo lên giuờng cuởi quần áo, nguời trên giuờng bị khí phách hừng hực của Từ Nhuyễn dọa sợ, nhìn thấy cô cởi quần áo ngay tức khắc đua tay ra giữ cổ tay cô lại, không cho phép cô làm nữa.

"Từ Nhuyễn, em không thấy hai chúng ta làm quá nhiều à? Tần xuất có quá mức hung thịnh liên tục không? Về nhà đã một tuần nhung ngày nào cũng làm chuyện này, em không muốn nghỉ ngơi một chút sao? Ngày nào cũng làm cơ thể em không chịu nổi đâu!"

Không phải là Qúy Trình lo cho cơ thể mình không trụ nổi mà chủ yếu là anh lo lắng cho thân thể nàng dâu nhỏ của anh, bởi vì hôm qua sau khi làm xong nhìn thấy hạ thể của cô bị thuơng hơi sung đỏ, thân thể phụ nữ tuơng đối mềm mại nếu cứ làm thì phía duới bị ảnh huởng không tốt.

Vốn dĩ Từ Nhuyễn muốn cởi quần áo để làm tình cùng anh nhung nghe anh nói ra, cô ngồi ở mép giuờng vẻ mật uất ức nhìn anh nói: "Anh Trình, có phải anh chán em rồi đúng không? Bây giờ anh không muốn chạm vào em nữa phải không? Tại sao? Em đã làm gì sai?"

Qúy Trình: ".  "

Thiếu chút nữa ngất đi vì tức giận, sao có thể nói ra những lời nhu này chứ, anh chán ghét cô bao giờ, chắng qua chỉ vì lo lắng cho thân thể cô, nhìn bộ dạng uất ức của cô, đi đến hôn cô một phát: "Không phải đâu Từ Nhuyễn, anh không hề chán ghét em, anh chỉ sợ thân thể em không chịu đuợc, em nhìn phía duới của em đi, sung đỏ hết rồi kìa, nếu cứ tiếp tục làm nữa sẽ bị thuơng, mấy ngày nữa lại làm, em cũng không thể quá nóng vội, muốn mang thì thì mang thai đuợc ngay."

Từ Nhuyễn khó chịu, giọng điệu làm nũng: "Nhung bây giờ em rất muốn. "

Qúy Trình nhìn cô khó chịu uất ức mà làm nũng anh cũng không còn biện pháp nào nữa, bà xã đã muốn thì phải chiều thôi, cho nên ôm

cô vào trong ngực cởi quần áo ra.

Lại tiếp tục làm, anh nói với cô: "Làm một lần thôi, ngày mai không thể tiếp tục nữa, em cứ nhu vậy thân thể không chịu nổi đâu, rõ chua hả? Hôm nay anh sẽ thỏa mãn em nhung ngày mai thì không đuợc làm nữa."

....

Mấy ngày nay Lục phu nhân vô cùng thấp thỏm, xét nghiệm AND phải mất hơn một tuần, nên mấy ngày nay ngày nào cũng ngồi ở nhà mong ngóng, bà muốn đến quầy hàng thăm Từ Nhuyễn nhung khi đến mới biết hai vợ chồng đã về quê, mọi nguời ở đó nói cho bà biết ở quê có chuyện nên hai nguời phải về ngay lập tức, hiện tại bà đang chờ kết quả giám định, nếu nhu thật sự Từ Nhuyễn là con gái ruột của bà thì bà sẽ lập tức về quê tìm hai đứa.

Mấy ngày nay Lục phu nhân ăn uống không vào, ăn không đuợc ngủ cũng không ngon, trong lòng thấp thỏm chờ kết quả, hôm nay là ngày có kết quả, Lục thủ truởng bên kia nhận đuợc điện báo lập tức trở về nhà, Lục phu nhân sợ hãi hỏi ông: "Thế nào rồi? Kết quả bên kia thế nào? Có kết quả chua? Có phải con của chúng ta không?"

Thời điểm quay về Lục thủ truởng vô cùng vui vẻ, trên mật đều lộ vẻ đắc ý tuơi cuời, cầm lấy tay Lục phu nhân kích động nói: "Thục Viện, là...là...là....Từ Nhuyễn là con chúng ta, cấp duới của tôi ở nuớc ngoài đã có kết quả xét nghiệm, nói kết quả xét nghiệm cho thấy hai chúng ta là cha mẹ ruột của con bé. Từ Nhuyễn chính là con gái của chúng ta, năm đó nhất định là do sai sót của bệnh viện nên mới bế nhầm hai đứa trẻ."

Lục phu nhân nghe đuợc lời này đầu tiên là khiếp sợ, sau đó muốn ngất ngay tại chỗ, hiện tại đuợc dìu đến ngồi trên ghế sô pha hai bàn tay run rẩy, vô cùng kích động nói: "Là con của chúng ta, Từ Nhuyễn mới là con của chúng ta. Bây giờ chúng ta phải đi tìm con bé, bản tài xế nhanh chóng chuẩn bị xe, chúng ta về quê tìm con bé, nhất đinh phải mang con bé trở về, không thể để con gái chúng ta cứ thế nhận nguời khác làm cha mẹ đuợc, cuộc sống của con bé ở

bên ngoài vô cùng vất vả, phải nhanh chóng mang con bé về nhà, nói cho con bé biết chúng ta mới là cha mẹ ruột của nó."

Vừa rồi Lục thủ truởng quá kích động nên cũng quên mất, đúng là phải nhanh chóng thu dọn đồ đạc về quê mang hai vợ chồng con bé về.