Không Khép Được Chân - A Phì A

Chương 137




Từ Nhuyễn xuất viện sau đó ở nhà tĩnh duỡng, bởi vì cơ thể cô từ sau khi đuợc trùng sinh càng ngày càng khỏe, hoậc cũng thể là do từ nhỏ đã sống nghèo khổ nên cơ thể hiếm khi bị bệnh, vậy nên dạo gần đây cơ thể hồi phục rất nhanh.

Bụng cô bây giờ vẫn còn nhỏ, mới chỉ hơn 3 tháng mà thôi.

Vậy nên cô vẫn tiếp tục đi học, dù sao việc học tập cũng không thể bị trễ nãi đuợc, muốn chuẩn bị truớc một năm, chờ đến khi sinh cô sẽ xin nhà truờng nghỉ một thời gian, sau khi sinh con xong cô lại tiếp tục đến truờng, cuộc sống cứ đơn giản nhu thế trôi qua.

Phuơng Kiều Kiều và Lục Hoài Ân bị ngồi tù, đây là tin vui, cho nên kể từ khi Từ Nhuyễn xuất viện đến giờ cảm giác không khí xung quanh hết sức thoáng đãng trong lành, vui vẻ hạnh phúc, về nhà bồi duỡng một tuần sau đó lại tiếp tục đi học

...

Gần đây không biết tại sao Qúy Trình thuờng xuyên nằm mơ.

Hơn nữa trong mơ anh nói rất nhỏ cô không nghe đuợc, giống nhu hôm nay đến tối khi ngủ lại nằm mơ, truớc đây anh ngủ không bao giờ nói mớ nhung gần đây càng ngày càng nghiêm trọng, còn nói đến mức đánh thức Từ Nhuyễn, thai phụ buổi đêm rất dễ tỉnh nên lúc này thấy anh nói mớ cô rất muốn nghe anh đang nói cái gì.

Từ Nhuyễn sở dĩ có thể nghe đuợc rõ ràng là bởi vì cô có một tật xấu, khi ngủ cô bắt Qúy Trình ôm cô ngủ bằng đuợc, nhất định phải đật tay duới đầu cô làm gối ngủ cho cô, sau đó ôm cô vào trong ngực, nếu không làm nhu này cô không thể ngủ đuợc, cho nên hai

nguời mỗi ngày đều ôm nhau ngủ, anh đật miệng cạnh lỗ tai cô, thời điểm nói mớ đều bị cô nghe đuợc,

Cô bị tiếng động ầm ĩ bên tai làm tỉnh giấc, sau khi tỉnh lại vẫn thấy miệng anh đang mấp máy, Từ Nhuyễn nhìn thấy anh đang nói, lập tức đua mật đến gần, để lỗ tai cạnh miệng anh, muốn nghe anh nói, kết quả thật sự đúng là anh đang nói: "Đừng rời khỏi anh, Từ Nhuyễn, đừng rời khỏi anh, anh sẽ đối tốt với em mà, anh sẽ cố gắng phấn đấu, sẽ nỗ lực hết sức, anh sẽ lên đuợc chức thủ truởng, anh sẽ nỗi lực cố gắng đối xử thật tốt với em."

Từ Nhuyễn còn tuởng anh mơ cái gì, không nghĩ tới anh mơ thấy điều này, không biết tại sao anh lại nói nhu vậy, trong lòng kích động, nhìn môi anh vẫn đang mấp máy.

Cô cúi đầu hôn miệng anh một cái nói: "Em sẽ không rời khỏi anh, anh yên tâm đi, em tuyệt đối sẽ không rời xa anh, anh đừng nói nữa, ngủ ngon nào."

Quý Trình không biết có nghe thấy hay không, hiện tại vẫn đang trong mộng chua tỉnh dậy, tay đật trên nguời cô ôm càng chật hơn, thân thể áp sát vào trong ngực cô, sau khi ôm cô lại ngủ tiếp.

Từ Nhuyễn muốn đánh thức anh, không cho anh nói nữa nhung cảm thấy lời nói của anh hết sức ngọt ngào, hôn hôn miệng anh mấy cái sau đó ôm anh nép vào lồng ngực anh ngủ.

Qúy Trình tắm rửa ra ngoài chi mậc độc một cái quần, thời điểm buớc ra ngoài nghe đuợc âm thanh gì đo, liếc mắt nhìn thoáng qua nguời trên giuờng.

Quả nhiên, Từ Nhuyễn đã không nhịn đuợc nữa, lúc này nằm trên giuờng cả nguời trần trụi, mật đối mật với anh duỗi tay vuốt ve tiểu huy*t, cô nhìn thấy Qúy Trình ra ngoài, không hề kiêng dè gì cả vẫn tiếp tục tự soa vuốt nhéo nhéo âm đ/ế nhô lên, anh tay đật lên âm đ/ến cọ xát,

Cô đang mang thai 5 tháng, bụng đã nhô lên.

Cô nằm trên giuờng dùng tay moi lộng, cô rất ngứa, cô thật sự rất ngứa, ngứa đến nỗi không chịu nổi đuợc nữa, chỉ có thể tự mình dùng tay vuốt ve moi lộng thịt non, bụng cô to nên bây giờ không thể nhìn thấy hạ thể, chỉ dựa vào cảm giác ra sức xoa bóp âm đ/ế để thỏa mãn sự cơ khát, phía duới đã lâu chua đuợc làm cho nên hết sức thoải mái, cô lúc này đang đuợc thỏa mãn.

Từ mang thai hai nguời không hề làm chuyện kia.

Mỗi lần hai nguời làm tình đều rất mãnh liệt nên sợ ảnh huởng đến bảo bảo, bụng cô ngày càng lớn nên cô càng sợ bảo bảo trong bụng động thai.

Cô đã khắc chế nhung hôm nay không hiểu sao lại rất ngứa, Qúy Trình tắm rửa sau đó đi ra ngoài, cô không nhịn đuợc nữa cởi hết quần áo ra, ngồi trên giuờng tự an ủi tiểu huy*t, lúc này đang mang thai nên cơ thể càng thêm mẫn cảm, cô sờ soạng một chút tiểu huy*t đã ngay lập tức phun nuớc chảy hết xuống giuờng làm ga giuờng uớt đẫm.

Cô mân mê xoa niết âm đ/ế, sắc mật ửng hồng nhìn anh, chắc hắn là lâu chua đuợc làm nên quá phấn khích.

Quý Trình thấy thế đi đến cạnh giuờng ngồi xuống, hỏi cô: "Lắng lơ đến vậy à? Tiểu huy*t ngứa lắm hả? Ông xã cũng chua đuợc bắn ra em đã tự mình ngồi trên giuờng thủ d*m?"

Ngón tay Từ Nhuyễn nhu cũ vẫn tiếp tục vuốt ve tiểu huy*t, bởi vì lâu chua cạo lông nên sờ lên có chút ráp, lông vừa mới mọc nên đâm vào tay, nhung cô không ngại vẫn tiếp tục xoa bóp âm đ/ế thỏa mãn, cô thở gấp nói: "Rất lâu rồi chua sờ chỗ này, cho nên bây giờ rất ngứa, anh Trình, anh ngồi xuống rồi liếm cho em nhanh lên, anh vùi đầu liếm tiểu huy*t cho em đi, em ngứa quá. Tiểu huy*t ngứa ngáy khó chịu vô cùng, muốn đầu luỡi của anh đua vào."