Không Giới Hạn

Chương 69: Ngoài phòng điều khiển




SIRA tất nhiên không có dư thời gian để nhìn mô hình thất bại. Trong cả quá trình mô phỏng vận hành SIRA tại bên này cũng không có rảnh. SIRA là một trí thông minh nhân tạo nên tất cả hệ thống trong phòng này đều liên kết lại mà SIRA chính là bộ não điều khiển tất cả hệ thống ở đây.

Báo cáo từ hệ thống được liên tục cập nhật và phân tích kỹ rồi chuyển đến SIRA. Các dữ liệu mô phỏng cũng đều được cập nhật liên tục nên khi nhận được thông báo SIRA sẽ biết được lỗi ở đâu và phải bắt đầu từ đâu để dựng lại mô hình mô phỏng bắt đầu từ đâu.

Hiện tại chính xác là SIRA đang muốn hoàn thiện cái khả năng vận chuyển năng lượng này chứ không phải là phân tích thông thường có lợi hay có hại cho cơ thể như đã nói với Ngọc Bách. Trong lần thực tế thử nghiệm đầu tiên SIRA đã hoàn thành việc cấy ghép một hệ thống nhỏ vào cơ thể của Ngọc Bách.

Hệ thống này giúp thiếu niên có thể sử dụng được bộ não để liên kết với các phân tử trong cơ thể mình mà tạo thành ảnh hưởng với cơ thể nhưng hệ thống này hoạt động như thế nào đều do một mình SIRA hoàn thiện và có đặc quyền can thiệp vào.

Hệ thống cơ bản hiện tại chỉ là vận hành đơn thuần toàn bộ mạch máu trong cơ thể. Có những mạch máu quá yếu sẽ không chịu đựng được áp lực quá lớn mà có thể bị vỡ ra. Trong các thí nghiệm gần nhất SIRA đã mô phỏng vận chuyển chèn ép tất cả các mạch trên toàn bộ cơ thể mô hình để lấy ra tuyến đồ vận hành khí huyết tốt nhất.

SIRA cứ như vậy mà tập trung vào nghiên cứu. Điên cuồng nghiên cứu không màng đến những thứ khác ngoài nghiên cứu.



Màn sương mù trắng …

Đây là bên ngoài phòng điều khiển bí mật của SIRA trong cơ thể thiếu niên Ngọc Bách. Màn sương mù trắng này là một mê cung càng đi càng lạc lối và lối ra duy nhất chính là chìa khóa có thể mở ra một lối đi tương tự như SIRA. Hiện tại SIRA mở ra được hai lối đi. Một lối đi tới dữ liệu cũ, một lối đi tới dữ liệu mới.

Lối đi tới dữ liệu cũ là những dữ liệu tồn tại từ trước khi SIRA có mặt trong cơ thể thiếu niên Ngọc Bách. Lối đi còn lại được mở ra khi thiếu niên Ngọc Bách bị sét đánh. SIRA cũng không biết tại sao mình lại lọt vào trong cơ thể của thiếu niên này. Chỉ biết sau khi tỉnh lại thì chuyện đã vậy rồi.

Sau khi hoàn thành chuyển ký ức của Ngọc Bách thành dữ liệu. SIRA đã mở ra được lối đi tới dự liệu mới nhưng ngoài dự liệu của SIRA. Lối đi tới dữ liệu cũ cũng vẫn tồn tại mà với dữ liệu hiện tại SIRA không thể giải thích được.

Quá nhiều thứ không thể giải thích kể từ khi tỉnh lại. SIRA không giải thích được nên cũng không tính toán thêm nữa quyết tâm tập trung đào tạo thiếu niên Ngọc Bách thành một con quái vật để kế thừa tín ngưỡng của bản thân mình. Để hoàn thành lời hứa của mình.

Màn sương mù trắng ẩn chứa những thứ gì SIRA cũng không thể biết được. SIRA chưa từng vào bất cứ một lối đi nào khác ngoài hai lối đi của mình. Nhưng SIRA biết rằng ẩn ẩn sau màn sương trắng này là một kho tàng khổng lồ.

Lúc này một bóng người mơ hồ di chuyển trong màn sương …

Thiếu niên Ngọc Bách lúc này đôi mắt nhắm lại di chuyển về phía trước như người đang mộng du vậy. Cứ vậy mơ mơ màng màng tiến tới phía trước. Bao quanh bốn phía thiếu niên lúc này là màn sương mù trắng không nhìn thấy điểm cuối cùng.

Thiếu niên không biêt đi bao lâu chỉ biết cứ tiến về phía trước. Thẳng cho tới khi màn sương màu trắng rẽ ra một lối đi vào. Lối đi này không có cái gì trở ngại thiếu niên đang mộng du bước tới. Cứ vậy một đường thiếu niên đi vào đây. Bước vào đường hầm không gian bỗng nhiên thay đổi.

Thay vì màn sương màu trắng hiện ra tai đây chính là một mảnh xanh tươi tràn ngập sức sống mãnh liệt của cỏ cây hoa lá. Gió nhẹ thổi qua cành lá đong đưa, thiếu niên cứ vậy mà đi thẳng tới khi cắm đầu vào một gốc cây cổ thụ lớn. “BỊCH”

“Ai~ …” Thiếu niên Ngọc Bách xoa đầu tỉnh lại. Mở mắt ra thì thấy một mảng rừng nguyên sinh trước mắt mình không khỏi sững sờ ngẩn ngơ một hồi. Thiếu niên đang thất thần thì đằng sau vang lên một tiếng nói ngọt ngào êm ái như tiếng gió nhẹ nhàng vang lên bên tai như đang trách móc hắn “Ngươi suy nghĩ cái gì mà thất thần vậy …”

Quay người lại thiếu niên Ngọc Bách thấy được một người thiếu nữ tóc vàng xinh đẹp. Nếu có từ ngữ nào có thể miêu tả thì đó chính là đẹp không thể tả được. Là thiếu nữ đẹp nhất mà thiếu niên từ lúc bú ti mẹ đến giờ trông thấy.

Thiếu niên Ngọc Bách nhìn mà thần hồn điên đảo, ngây ngất, ngẩn ngơ. Nhìn thiếu niên ngơ ngác nhìn mình thiếu nữ tóc vàng giơ tay gõ một cái lên đầu thiếu niên “CỐC” miệng lầm bẩm “Không phải đầu óc có vấn đề rồi chứ”

Thiếu niên Ngọc Bách bị gõ cho một cái không nhẹ ôm đầu nghe thiếu nữ nói mặt đen lại thuận miệng nói “Đậu …”

“Đậu …” Thiếu nữ tóc vàng ngạc nhiên hỏi “Đậu là cái gì….”

~ Lại đào một cái hố nữa. Lấp kiểu gì đây trời...