Không Giới Hạn

Chương 23: Hồ sơ x




Thiếu niên Ngọc Bách lúc này gấp gấp ra khỏi phòng ngủ xem Chủ nhiệm Tạ Văn có còn ở đây không. Bước ra khỏi phòng thiếu niên ngó quanh thấy Tạ Văn đang ngồi ở chiếc bàn ở phòng khách khiến hắn thả lỏng thâm trạng một chút.

“Ah. Chào buổi sáng Chủ nhiệm a.” Thiếu niên gãi đầu ngượng ngùng nói vậy mà trong long nghĩ thầm “Mặt trời mọc trên mông rồi mới dậy để cho người khác chờ thật là ngại a.”

“Ah. Ngọc Bách à.” Chủ nhiệm Tạ Văn mờ ám nhìn thiếu niên nói “Sao dậy sớm thế?”

Thiếu niên nghe vậy ngượng ngùng gãi đầu cười “Hôm qua ngủ ngon quá. Aha ha ha.”

Tạ Văn cũng không có để ý nhiều chỉ bảo Ngọc Bách đi làm vệ sinh cá nhân rồi cùng hắn đi ra ngoài ăn bữa sáng. Thiếu niên nhanh chóng vệ sinh cá nhân tiện tẩy rửa sạch sẽ, thay quần áo một chút rồi cùng Chủ nhiệm Tạ Văn đi xuống tầng một.

Tầng một là tầng cung cấp dịch vụ các loại cho giáo viên. Nơi đây có đủ thể loại như ăn uông, vui chơi, giải trí lành mạnh... Các khu cũng được phân ra riêng biệt để người sử dụng dịch vụ không bị ảnh hưởng bởi các dịch vụ khác.

Tạ Văn đưa Ngọc Bách xuống dưới hai người ăn sáng nhẹ nhàng rồi lên xe tới phòng tuyển sinh làm nốt thủ tục nhập học. Hôm nay là ngày cuối cùng tuyển sinh trong năm nay nên phòng tuyển sinh vô cùng vắng vẻ.

Tạ Văn mang Ngọc Bách tới thu hút tất cả mọi ánh mắt của người trong phòng. Sau khi nhận thấy người tới là Chủ nhiệm thì một nửa ánh mắt tò mò nhìn thiếu niên đi bên cạnh. Tạ Văn mỉm cười nói “ Xin giới thiệu với mọi người đây là học sinh mới của khoá này. Hôm nay tới đây để làm thủ tục nhập học. Vì là ngày cuối cùng nên hy vọng mọi người giúp đỡ nhiều”

Thiếu niên Ngọc Bách nhìn quá bình thường nên không ai nghĩ là con em nhà quyền quý gì. Nếu vào được trường thì chắc dựa vào bản thân để tiến vào a. Hầu hết người trong phòng đều nghĩ vậy. “Chủ nhiệm tới thật đúng lúc a. Mọi người trong phòng nhìn nhau từ sáng sắp ngán tới tận cổ rồi. May mắn là anh tới còn mang việc tới giúp mọi người đỡ buồn. “

“Ồh. Ra là anh nãy giờ nhìn các chị em ngán tới tận cổ rồi cơ à.”

Mọi người trong phòng cười lớn một trận không khí rất vui vẻ. Tạ Văn cũng cười một hồi rồi nói “Mọi thông tin cơ bản tôi đã ghi chép lại rồi. Hiện tại chỉ cần làm một số thủ tục còn thiếu thôi a.” Nói rồi Tạ Văn cầm hồ sơ của Ngọc Bách tới bàn của một nữ giáo vụ nói. “Ngô Huyền cô giúp tôi nhập dữ liệu vào nhé”

Ngô Huyền là con gái của Ngô Triết năm nay hai mươi tám tuổi. Hiện tại cô đang làm thư ký cho Tạ Văn ở phòng tuyển sinh. Ngoài ra Ngô Huyền cũng thỉnh thoảng tăng cường lên lớp cho các giáo viên khác trong trường khi họ không có mặt. Không chỉ Ngô Huyền mà tất cả giáo vụ khác cũng có nghĩa vụ lên lớp thay thế giáo viên.

Ngô Huyền nhận lấy tập hồ sơ mở ra thì có một chút bất ngờ nhưng rất nhanh cô lấy lại tinh thần mỉm cười nói. “Không có vấn đề. Hiện tại tôi bắt đầu nhập dữ liệu. Sau khi xong tôi sẽ báo cáo lãnh đạo a.”

Mặc dù Ngô Huyền biến chuyển rất nhanh nhưng Tạ Văn biết trước tình huống nên từ đầu đã đứng che chắn trước bàn để đảm bảo chắc chắn không có nhìn thấy. Đêm qua trước khi đi ngủ Tạ Văn nhận được tin nhắn của Viện Trưởng Ngô Triết trong đó có ghi rằng “Hồ sơ X” khiến hắn cũng ngạc nhiên.

Hồ sơ X là một thứ mà không được công khai. Nếu nói hồ sơ cấp F là thông thường hồ sơ cấp S là bảo mật cao thì hồ sơ X lại khác hoàn toàn. Nó là hồ sơ đặc biệt không được phép sử dụng bảo mật thông thường. Tất cả trong hồ sơ đều phải thay đổi hoàn toàn từ và hồ sơ chính chỉ có số ít người được biết.

Tạ Văn sáng sớm nay đã phải đi một chuyến tới biệt thự của Viện trưởng để lấy mẫu chữ ký và con dấu đặc biệt. Sau khi tiếp nhận hồ sơ này Ngô Huyền phải vất vả một phen tìm một thân phận mới hợp lý để đưa vào bộ hồ sơ mới. Ngô Huyền và Tạ Văn đều là người mà Viện trưởng tin cậy nhất nên Viện trưởng mới giao nhiệm vụ này cho hai người.

Thủ tục sau đó thì đơn giản hơn nhưng mất thời gian một chút. Đó là chụp ảnh hồ sơ làm thẻ học sinh, phân phối lớp học, phân phối phòng nghỉ trong khu ký túc xá...

CÒN TIẾP. ĐẠI GIA ĐỪNG NGỦ SỚM NHÉ. THỨC CÙNG TA MỘT CHÚT.

HÔM NAY VỘI VÀNG PHẢI VIẾT TRÊN ĐIỆN THOẠI CÓ CHỖ NÀO SAI SAI THÌ ĐẠI GIA CHỈ ĐIỂM ĐỂ SỬA LẠI CHO ĐẸP:)